Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 132 : Liên Minh Chi Sơ

Ngày đăng: 04:45 22/04/20


Từ khi cao thủ Ma vực tiến nhập nhân gian, chỉ mới nửa tháng đã có vô số bách tính thảm tử dưới tay các ma thú. Cũng may, dù địa điểm xảy ra thảm sát phân bố rất rộng nhưng vẫn chưa xuất hiện tử vong với quy mô lớn, xem như là một sự an ủi. Đối với việc cao thủ Ma vực phân tán hành tung như thế, vô số nhân sĩ tu chân trong thiên hạ đã tự mình đứng ra xuất lực, dùng kiếm trong tay cùng sở học của chính mình bảo vệ sự bình an cho bách tính nhân gian.



Dịch viên thân là Lục viện chi thủ, mắt thấy cao thủ Ma vực ngang ngược như thế, chưởng giáo Huyền Ngọc chân nhân đã hạ lệnh tất cả môn hạ tu chân đệ tử hành đạo trảm yêu trừ ma để bảo vệ nhân gian. Đồng thời, Huyền Ngọc chân chân truyền lệnh đến Lục viện yêu cầu các viện cử ra một số nhân thủ có khả năng, một mặt chi viện cho Bồ Đề học viện toàn lực trấn thủ cửa ra ở Tàng Thi Giang, một mặt liên kết toàn lực trảm sát ma vật hiện thân ở nhân gian.



Ngày nọ, những cao thủ môn hạ Dịch viên phái ra ngoài đều đúng hạn quay về trừ Tử Dương chân nhân không có mặt vì phải đi tìm chánh đạo cao thủ. Các nhân vật trọng yếu của Dịch viên tụ hợp tại Dịch Thiên các cùng trao đổi tin tức thu thập được. Lúc này, chỉ nghe Lâm Vân Phong nói:



- Nho viên đã biết việc về Ma vực rồi. Khi đệ tử đến đó, họ đã phái xuất số lớn môn hạ đệ tử đi các nơi truy tìm tung tích ma vật. Lúc đệ tử rời đi, Nho viên chưởng giáo Hạo Vân cư sĩ có nói sau hai ngày nữa sẽ đích thân đến Dịch viên để cùng chưởng giáo sư bá thương nghị về việc Ma vực.



Thần sắc nghiêm túc nhìn Vân Phong, Huyền Ngọc chân nhân nói: "



- Như thế tốt quá, có một số việc ta đang muốn hỏi ý kiến của ông ta. Cách làm của Nho viên xem ra cũng đúng. Ngạo Tuyết, không biết chuyến đi của con đến Phượng Hoàng thư viện có kết quả gì không?



Dứt lời, Huyền Ngọc chân nhân hướng qua Ngạo Tuyết, trong mắt hàm chứa thắc mắc.



Bình tĩnh nhìn mọi người, Ngạo Tuyết đáp:



- Lần này đến Phượng Hoàng thư viện, sau khi đệ tử nói xong mọi chuyện, Ngọc sư bá sắc mặt trầm trọng, suy nghĩ hồi lâu cuối cùng mới trả lời đệ tử rằng, về việc này người sẽ tự mình thượng môn cùng sư bá thương nghị, sau đó không nói gì thêm. Đệ tử ở lại nơi đó hai ngày, nghe từ Thương Nguyệt mà được biết, sau khi họ về đến Phượng Hoàng thư viện, Ngọc sư bá đã bí mật gặp một người và sau đó thay đổi rất nhiều, tựa hồ có điều gì ẩn giấu.



Mọi người nghe xong sắc mặt hơi thay đổi, tất cả đều cảm thấy có chút bất thường. Lẽ ra Ngạo Tuyết lần này mang theo tin tức kinh nhân như thế đến cầu viện, Phượng Hoàng thư viện thân là một trong Lục viện tất phải lập tức cử cao thủ chi viện mới đúng, nhưng Ngọc Vô Song lại giống như cự tuyệt, đây chẳng phải nói rõ trong chuyện này có gì đó kỳ quái sao?



Huyền Ngọc chân nhân khẽ cau mày không hỏi thêm nữa, đưa mắt nhìn Càn Nguyên chân nhân, trầm giọng:



- Về phía sư đệ phải chăng cũng gặp kết quả như vậy? Sắc mặt Càn Nguyên chân nhân hơi tức giận đáp:



- Thiên Kiếm viện đích xác đã cự tuyệt yêu cầu của ta, đồng thời Quân Bất Hối khi tiếp đãi đệ còn nói Lục viện chuẩn bị do Thiên Kiếm viện hô hào phát động liên minh, đến lúc đó mọi việc đều do Thiên Kiếm viện lãnh đạo, hoàn toàn không để Dịch viên Lục viện chi thủ bọn ta trong mắt. Khi đệ cùng hắn lý luận, hắn lại nói việc này đã được quyết định, không ai có thể thay đổi được. Tình hình cụ thể hắn chỉ nói đến lúc đó sẽ biết, mọi người thử nói xem như vậy có phải khinh người quá không?!



"



Xung quanh, Tĩnh Nguyệt đại sư, Phong Viễn Dương, Ngạo Tuyết, Vân Phong, Huyền Âm chân nhân, Huyền Ngọc chân nhân tất cả đều biến sắc, thật không nghĩ tới Thiên Kiếm viện lại có thể trả lời như vậy. Vân Phong bị kích động nhiều nhất, lập tức giận dữ quát:



- Thiên Kiếm viện thật là quá cuồng vọng, hoàn toàn không coi Dịch viên chúng ta lọt vào mắt, vậy thì chúng ta Lục viện chi thủ còn làm gì nữa? Không được! Chúng ta nhất định phải cùng bọn họ lý luận cho rõ ràng, xem xem ai mới là Lục viện chi thủ, ai mới là người ra lệnh! Giọng điệu này quyết không thể bỏ qua. Nếu không, sau này Dịch viên chúng ta còn mặt mũi nào đứng trong tu chân giới.



Nghe xong, những người có mặt ai cũng biểu tình giận dữ, nhìn Huyền Ngọc chân nhân chờ đợi ông lên tiếng. Huyền Ngọc chân nhân sắc mặt nghiêm túc, đưa mắt nhìn ra xa, tĩnh tĩnh trầm mặc. Rất lâu sau mới nghe ông nói:



- Sau năm trăm năm, Dịch viên lần đầu tiên đảm nhiệm Lục viện chi thủ không ngờ lại gặp đại nạn nhân gian, có lẽ đây là số mệnh chăng? Nhìn vào tình hình hiện tại của nhân gian, đại loạn nổi lên, cái chức Lục viện đệ nhất đã không giống như trước đây. Một khi đại quân Ma vực binh lâm thiên hạ, Dịch viên chúng ta nhất định là vật hy sinh đầu tiên. Còn hiện tại, các viện vừa vì bảo toàn thực lực, vừa có mục đích khác, dựa vào cớ này sự kia, đã hoàn toàn không coi Dịch viên chúng ta là Lục viện chi thủ. Trước mắt chúng ta tạm thời không có đủ lực để quản chuyện này, chỉ có thể tận lực làm tốt những việc của bản thân, dùng thực lực hiện có cố hết sức cống hiến cho nhân gian. Các viện khác, nếu họ cũng nguyện ý vì thiên hạ vì nhân gian, tự nhiên sẽ đi cùng một đường với chúng ta chống lại Ma vực. Còn lại, những người trong lòng có chí hướng khác, bây giờ họ không đếm xỉa tới chúng ta, tương lai có Lục viện liên minh gì đó Dịch viên quyết không tham gia.
- Ta cũng không rõ lắm, ta có thể nói với Huyền Ngọc chưởng giáo, việc này bọn ta hoàn toàn không thể ngăn cản. Thất Huyền đạo hữu cùng Ngọc chưởng giáo đều ở đây, tin rằng bọn họ cũng giống như ta, việc này thật sự thân bất do kỷ.



Lời vừa dứt, tất cả cao thủ Dịch viên sắc mặt đại biến, hiển nhiển bị lời nói của Pháp Quả đại sư làm kinh hãi.



Càn Nguyên chân nhân cất tiếng hỏi:



- Đại sư nói vậy có ý gì, với thân phận ba người các vị, lẽ nào trong tu chân giới còn người nào có thể bức bách các vị?



Khẽ thở dài, cả ba người trầm mặc không nói, hiển nhiên rất khó xử. Những người khác đều suy đoán rốt cuộc là ai có thể bức bách bọn họ làm việc họ không muốn?



Nhìn mọi người, Ngạo Tuyết mở miệng nói:



- Việc này ba vị chưởng giáo sư bá đã khó xử, Ngạo Tuyết xin bạo gan đoán thử, nếu đúng các vị hãy gật đầu, còn nếu sai thì lắc đầu, không biết ba vị sư bá có đồng ý hay không?



Ngó qua Ngạo Tuyết, ba người lại đưa mắt nhìn nhau, Ngọc Vô Song cất tiếng đáp:



- Con đã muốn đoán, bọn ta cũng cho con một cơ hội, nếu đúng bọn ta sẽ gật đầu.



Ngạo Tuyết khẽ gật đầu đáp:



- Đa tạ sư bá, bây giờ đệ tử đoán thử xem.



"



Dứt lời, nhìn mọi người rồi bắt đầu suy nghĩ. Bầu không khí Dịch Thiên các trở nên tĩnh lặng, mọi người đưa mắt nhìn Ngạo Tuyết muốn biết nàng có đoán trúng hay không.



Ngẩng đầu nhìn ba vị chưởng giáo, Ngạo Tuyết nói từng câu chữ:



- Nếu như đệ tử đoán không sai, xuất hiện sự tình thế này chỉ có một khả năng, đó là người bức bách các vị phải có lai lịch hết sức đặc biệt. Với thân phận của ba vị, có lẽ ngoài các vị trưởng bối sư môn, không thể tìm ra được người nào khác có thể ép buộc các vị làm những việc này. Không biết đệ tử đoán có đúng không, ba vị sư bá?



Trong các, tất cả đều nhìn ba người, lặng lẽ chờ đợi phản ứng của bọn họ. Pháp Quả đại sư nhìn hai vị chưởng giáo còn lại, than khẽ nói:



- Ngạo Tuyết cô nương thông minh thuần khiết, cô đoán trúng rồi. Đầu đuôi việc này bọn ta đều không rõ, chỉ là sư môn trưởng bối đột nhiên từ Vân Chi Pháp Giới quay về, nói rằng vì an nguy của nhân gian, nhất định phải thành lập Lục Viện Liên Minh ứng phó một trường di thiên hạo kiếp. Đồng thời còn nói tương lai mọi việc do Thiên Kiếm viện chủ trì, yêu cầu bọn ta ở bên cạnh toàn lực giúp đỡ nhằm bảo vệ sự an bình của nhân gian. Lần này đến đây chính là nói với các vị, hy vọng các vị có thể tán thành để sớm thành lập liên minh.