Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 146 : Vạch Trần Lục Vân

Ngày đăng: 04:46 22/04/20


Một lời nói ra với ngữ khí kiên định chắc chắn, tức thì chúng nhân Lục viện cùng Tam phái tại đó ai nấy sắc mặt đại biến, thần tình kinh dị, chú nhãn vào Lục Vân. Còn nhóm người Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt, Vân Phong, Phong Viễn Dương, Tất Thiên... những người đã theo Lục Vân trở về từ Quỷ vực, thốt nhiên biến sắc, thần thái vô cùng lo lắng nhìn Lục Vân.



Huyền Ngọc chân nhân chú tâm nhìn Lục Vân, sắc mặt chấn động cùng cực. Lão làm sao tưởng tượng được đến việc Kiếm Vô Trần lại nói ra những lời như vậy, thậm chí chưa bao giờ lão nghĩ tới chuyện đó. Mặc dù không muốn chấp nhận, nhưng thâm tâm lão biết rằng, Kiếm Vô Trần dám đứng trước mặt mọi người nói ra những lời này, bên trong nhất định có huyền cơ, nếu không hắn sẽ không mạo hiểm như vậy. Nhìn qua đám người của Phong Lôi chân quân, thấy thần sắc họ vẫn bình tĩnh, thâm tâm Huyền Ngọc chân nhân bỗng trùng xuống.



Tử Dương chân nhân đứng bên lớn tiếng quát mắng:



- Kiếm Vô Trần, ngươi tốt nhất hãy thu những lời nói hồ ngôn loạn ngữ đó lại, dựa vào cái gì mà ngươi dám nói Lục Vân biết pháp quyết Hoá Hồn đại pháp của Quỷ tông? Hắn luôn ở trong Dịch viên, đâu thể nào học được loại pháp quyết ác độc đó chứ? Phải chăng trong kỳ Lục viện luận võ, ngươi thua mà không phục, nên bây giờ ỷ vào chức vị minh chủ thừa cơ công báo tư thù, ngươi làm như vậy khác gì bọn tiểu nhân ti tiện, hạ lưu.



Xung quanh chúng nhân nghe thấy những lời nói đó tất thảy đều nhìn về phía Kiếm Vô Trần. Tử Dương chân nhân nói ra những lời này không phải là không có đạo lý khiến cho ai cũng phải nghi ngờ.



Giữa đại sảnh, Kiếm Vô Trần lặng lẽ cười nhạt một tiếng:



- Ta thân là minh chủ, khi nói đến chuyện trọng đại này tất nhiên trong tay phải có chứng cứ để mọi người tín phục, khi đó mọi người đều sẽ biết. Cho đến nay, mọi thứ mà hắn làm cho chúng ta chỉ là để che mắt thiên hạ, thực ra hắn mưu kế âm hiểm vô bỉ, tâm hoài phản trắc.



Tức thời mọi người lại tập trung nhãn ảnh về phía Lục Vân, hi vọng sẽ phát hiện được chút manh mối từ chàng. Tuy nhiên, ngay lúc này Lục Vân lại lãnh đạm nhìn về phía chân trời, giống như đang trầm tư lại như đang hồi tưởng về điếu gì đó khiến cho mọi người không thể phát hiện ra một chút nghi ngờ nào cả.



Tại đại sảnh, Nho viên Hạo Vân cư sĩ thở dài, quan sát lão hữu Huyền Ngọc chân nhân rồi quay sang Kiếm Vô Trần lên tiếng:



- Kiếm minh chủ nói Lục Vân tu luyện pháp quyết Hoá Hồn đại pháp của Quỷ vực, nhưng chúng ta lại không phát hiện ra dấu vết nào khẳng định điều đó. Không biết việc này là do Kiếm minh chủ tận mục sở kiến, hay chỉ là nghe người khác nói lại? Nếu vậy thì có thể là có sự lầm lẫn ở đây.




Bước vào đại sảnh với nụ cười hàm ẩn, Ngọc Tiêu Sinh thản nhiên lên tiếng:



- Kiếm huynh hiện giờ đang ở ngôi Minh chủ chi vị, tiểu đệ đây thật sự chúc mừng huynh.



Nụ cười khẽ nở trên môi, Kiếm Vô Trần đáp:



- Ngọc huynh ghé thăm, đệ có nhiều chuyện cần được thỉnh giáo, hi vọng Ngọc huynh có thể rộng lòng chỉ giáo cho. Hiện tại phiền huynh có thể thuật lại những gì có liên quan đến Lục Vân mà huynh đã chứng kiến cho chư vị ở đây được rõ.



Khẽ gật đầu, ánh mắt Ngọc Tiêu Sinh chăm chú nhìn vào Lục Vân, nói:



- Chúng ta lại hội ngộ, chỉ là ta không thể ngờ ngươi lại chính là quán quân của Lục viện hội võ, lúc đó quả thật đã thất kính.



Lãnh đạm nhìn hắn, nhãn thần Lục Vân chợt loé lên một tia thần sắc kỳ dị, mặc nhiên không trả lời.



Thấy Lục Vân không đáp lại, Ngọc Tiêu Sinh cũng chẳng buồn để ý, quay sang chúng nhân cất lời: Nguồn: https://truyenfull.vn



- Kính chào chư vị, tại hạ là Ngọc Tiêu Sinh, đến từ Minh Tiêu Các. Lần này qua đây, chủ yếu là tại hạ đã vô tình phát hiện được một bí mật, vì sự an nguy của thiên hạ nên tại hạ đành phải lộ diện ở đây để thông tri cho chư vị cùng biết, tránh cho các vị bị Lục Vân che mắt.