Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 177 : Diệt Vân Thệ Ngôn

Ngày đăng: 04:46 22/04/20


Nhìn thấy hai cỗ quang trụ một hồng, một xanh có khí thế kinh thiên động địa ấy, Dao Quang sắc mặt đại biến vì cảm nhận rõ ràng nguồn năng lượng đáng sợ tiềm tàng bên trong. Nhưng trong giờ phút sinh tử này căn bản nó không còn lựa chọn nào khác nên đành phải liều mạng dốc toàn lực chống đỡ.



Ánh mắt lạnh lùng trên khuôn mặt non nớt của Dao Quang bỗng hoá thành vẻ kiên nghị sắt đá, song thủ lập tức xoay tròn một vòng rất nhanh trước ngực huy động hai cỗ hắc sắc ma khí hội tụ lại thành hai đạo hắc sắc quang trụ tiềm ẩn khí thế huỷ diệt bắn thẳng lên trên như muốn xuyên thủng bầu trời.



Trên không trung quang hoa giao tụ, bốn đạo quang trụ cường bạo va chạm vào nhau một cách mãnh liệt tạo ra một tiếng sét long trời lở đất làm chấn động vạn vật, mặt đất bị rung chuyển dữ dội. Kèm theo tiếng nổ kinh thiên động địa đó là một đạo cường quang diệu nhãn được tạo ra khiến cho mọi người nhất thời không thể nhìn rõ kết cục trận chiến này ra sao. Dưới hoàn cảnh đó không ít Dịch viên đệ tử bị khí thế của bốn đạo quang trụ trấn nhiếp tinh thần, vừa kêu lên thất thanh vừa vội chuyển mình bay ra xa trường đấu. Trong lúc đất bụi bốc lên mịt mù, Dao Quang hừm lên một tiếng giận dữ xen lẫn một chút đau đớn vì thân thể đang bị một cỗ khí tức cường mãnh ép dần xuống mặt đất và không ngừng xâm nhập qua lớp phòng ngự của nó để điên cuồng hủy hoại thân thể.



Đứng trên không trung Phong Lôi chân quân nhìn Dao Quang đang ở trong tình trạng vô phương chống đỡ, càng lúc càng bị cỗ khí tức khủng khiếp đó ép sát mặt đất, lão nhẹ giọng nói với Thái Phượng tiên tử:



- Hiện tại tất cả mọi việc đều đã có thể kết thúc được rồi! Ta sẽ đi phong ấn ma tâm của thằng nhỏ này lại, đợi đến sau khi giải quyết xong Lục Vân sẽ quay lại xử lý việc của nó.



Nhìn ra bốn phía xung quanh, Thái Phượng tiên tử đáp lời như cơn gió thoảng:



- Thật may, cuối cùng cũng đã kết thúc được mọi chuyện! Không ngờ trận chiến này lại khúc chiết mê ly đồng thời kéo theo nhiều sự việc rắc rối phát sinh đến như vậy, nó vừa liên quan vừa tác động đến tâm lý và suy nghĩ của rất nhiều người nên phải kết thúc càng sớm càng tốt. Huynh đi đi, ta sẽ trông chừng xung quanh để đề phòng có người xuất thủ cứu Lục Vân.
Lặng lẽ nhìn những nhân ảnh xung quanh, Lục Vân cười nhạt một tiếng rồi lập tức vận Ý niệm thần ba để phân tích quỹ tích di chuyển của Thái Phượng tiên tử. Liền sau đó thân ảnh Lục Vân lay động dịch chuyển về phía bên trái, đồng thời toàn thân hắc sắc quang hoa đột thịnh, hữu thủ của chàng xuất ra một chiêu Ma tông pháp quyết Tâm dục vô ngân với tinh thần dị lực đạt đến mười hai vạn lần mỗi khắc. Chỉ nghe thấy một tiếng kêu kinh hãi của Thái Phượng tiên tử vang lên, đòn công kích của Lục Vân mang sức mạnh huỷ diệt đã kích trúng lớp chân khí hộ thể khiến cho thân thể bà ta không ngừng lay động, màn nhân ảnh đầy trời lập tức biến mất trong chớp mắt. Thái Phượng tiên tử vội phi thân ra xa cách trường đấu ngoài ba trượng, kinh hãi đứng nhìn Lục Vân.



Cười nhạt một tiếng, hữu thủ Lục Vân lại vẫy một cái xuất ra Như ý kiếm, liền sau đó cổ tay chàng phiêu động tạo ra một cỗ kiếm khí kinh thiên động địa mang kim quang bao phủ khắp tứ phía. Giữa không trung vô số kiếm mang có hình nón phân tán ra khắp nơi hình thành một đạo kiếm trận lấp lánh kim quang, tất cả mũi kiếm đều chỉ vào Thái Phượng tiên tử. Kiếm mang không ngừng dung hòa hội tụ cuối cùng hợp thành một dải kim mang rồi lại hóa thành một đạo lưu quang nhằm thẳng vào tâm khẩu của Thái Phượng tiên tử bắn tới.



Sắc mặt đại biến, toàn thân Thái Phượng tiên tử xích hồng quang hoa đại thịnh, từ sau lưng bà ta xuất hiện một con phượng hoàng giương cánh bay lên cao. Cùng với một tiếng hét nhẹ vang lên, song thủ Thái Phượng tiên tử đan chéo trước ngực kết tụ chân khí thành một quả xích sắc quang hoa cầu toàn lực hướng tới đạo lưu quang phản kích. Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên, chỉ trong chớp mắt đạo lưu quang đã phá thủng quang cầu tạo ra một vầng sáng chói lòa màu sắc rực rỡ. Đạo lưu quang tiếp tục cường hành xuyên qua mười bảy đạo chân khí phòng ngự của Thái Phượng tiên tử, hung hãn kích trúng ngực phải của bà ta. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL



Thái Phượng tiên tử giận dữ hừm một tiếng, thân thể liên tục huyễn hóa cuối cùng xuất hiện ở ngoài ba trượng, chấn động nhìn Lục Vân. Tuy nhiên điều khiến Thái Phượng tiên tử kinh hãi nhất chính là dù có di chuyển như thế nào thì ngay lập tức Lục Vân đã xuất hiện ngay trước mặt và tiếp tục công kích mạnh mẽ khiến cho bà ta không có lấy một chút cơ hội vận công trị thương. Thái Phượng tiên tử đại biến sắc mặt không kịp suy tính tại sao lại có chuyện như thế xảy ra, thân hình bà ta luôn luôn phải xoay chuyển và né tránh với tốc độ cao nhất mới có thể thoát khỏi đòn công kích của Lục Vân.



Ở dưới mặt đất Diệp Tâm Nghi và Kiếm Vô Trần đều nhìn Lục Vân với thần sắc ngưng trọng, trong mắt cả hai lộ ra thần tình kinh hãi cực độ. Lúc này hai người mới phát hiện ra Lục Vân thần bí cao minh hơn họ tưởng tượng gấp nhiều lần. Trong thời điểm này, tình thế của Tam phái và Lục viện đang vô cùng bất lợi. Huyền Mộc đại sư đã trọng thương, chân nguyên toàn thân bị phong ấn nên không thể xuất thủ. Còn Phong Lôi chân quân thì đang chiến đấu



với Dao Quang, tuy lúc đầu chiếm thế thượng phong nhưng không thể kết thúc trận chiến được vì không hiểu tại sao Dao Quang bị đánh đến mức đó mà vẫn không chết. Bây giờ được sự tương trợ của thần thú Bát Bảo, Dao Quang đã dần lấy lại được thế quân bình và đang dồn ép Phong Lôi chân quân đến mức phải tức giận gào thét ầm ĩ. Còn lại Thái Phượng tiên tử cũng bị Lục Vân dùng pháp quyết thần bí khôn lường đánh cho trọng thương. Nếu tình hình cứ tiếp tục diễn biến như thế này thì Lục viện liên minh không thể tìm ra được người nào có thể xoay chuyển được tình thế.