Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 184 : Tiếng Đàn Thần Bí
Ngày đăng: 04:46 22/04/20
Máu bắn ra như mưa, thương thế lần này vô cùng nghiêm trọng khiến cho Lục Vân không còn gắng gượng được nữa, thân thể chàng tựa như chiếc lá khô từ trên cao dần rơi xuống. Diệp Tâm Nghi quát lên một tiếng trong nháy mắt xuất hiện ngay phía trên Lục Vân, đồng thời từ tâm chưởng đánh ra một đạo ánh sáng lấp loáng màu ngọc rực nhắm ngay đỉnh đầu chàng mãnh liệt giáng xuống. Tuy thân mang trọng thương nhưng nhãn thần Lục Vân vẫn toả ra sát khí dữ dội, chàng nhìn thẳng vào chưởng lực đang dần tiến về phía mình ra vẻ không can tâm gầm lên một tiếng như dã thú.
Thoáng thấy nhãn thần Lục Vân vẫn tỏa ra tà ác chi khí, Diệp Tâm Nghi quát lên:
- Người tà ác như vậy tất đều phải chết!
Cùng với tiếng quát lớn là chưởng lực mạnh thêm ba phần, nàng chỉ mong với một chưởng nhanh chóng kết liễu được Lục Vân. Trong sát na ngọc chưởng của Diệp Tâm Nghi chỉ còn cách đầu Lục Vân một thốn, mọi người những tưởng Lục Vân sẽ khó tránh khỏi cái chết thì bỗng có tiếng đàn từ xa phía chân trời vọng đến.
Vừa khi tiếng đàn từ xa vọng đến khiến Diệp Tâm Nghi đang tấn công bỗng run lên, cơ thể ngay lập tức bị một cỗ lực lượng vô hình chấn bay ra sau.
Một tiếng hô kinh hãi vang lên làm thức tỉnh mọi người ở đây, biến cố đột ngột này một lần nữa làm chấn động chúng nhân có mặt tại đương trường. Mọi người không ai bảo ai đều nhìn ngó xung quanh mong phát hiện được nơi phát ra tiếng đàn. Tuy nhiên, dù cho họ đã tra xét khắp nơi nhưng kết quả vẫn không biết được tiếng đàn thần bí ấy vốn xuất phát từ phương nào.
Tiếng cầm mang theo một vần điệu du dương khó diễn tả thành lời lại hàm chứa một âm luật vô cùng thần bí. Chỉ thấy chín tầng thiên địa đều bị tiếng đàn huyền diệu bao vây khiến cho người nghe cảm thấy như lạc vào một thế giới khác vậy. Chỉ là trong những người tại đây, trừ Diệp Tâm Nghi bị chấn bay ra ngoài thì duy nhất Lục Vân có cảm giác như vậy.
Lúc bấy giờ Diệp Tâm Nghi đã hạ thân cạnh Kiếm Vô Trần cùng Chiến Tâm tôn giả, Thiên Thương đạo trưởng đang đứng tại đó âm thầm kiểm tra tung tích của cầm âm. Còn Lục Vân lúc này bị trọng thương đang rơi xuống đất, nhất thời nhãn thần hiển lộ tà ác chi khí cố gắng đẩy lùi tiếng cầm cổ quái đang từ từ tiến nhập vào chàng. Trên trán Lục Vân hiện rõ một bông huyết liên cực kỳ tà ác đang tỏa sáng mãnh liệt, rõ ràng là muốn chống chọi lại ảnh hưởng của tiếng cầm kỳ diệu kia.
Ngay khi thanh loan bay đến, trên không trung tiếng cầm đang bay bổng bỗng biến đổi âm luật và trở nên lợi hại sắc bén như dao, tứ phía cuồng phong đột khởi, từng trận phong vũ bắt đầu xuất hiện nhanh chóng. Từ vô hình chuyển sang hữu hình, từng đám mây ở phía chân trời bắt đầu biến chuyển làm xuất hiện một trận lốc xoáy kinh thiên kèm theo oai lực có thể hủy diệt vạn vật cuồng bạo nhắm vào thanh loan mà đánh tới.
Đồng thời với tiếng cầm lăng lệ vang khắp, trên bầu trời dần xuất hiện những tia sáng nhỏ lấp lánh phiêu vũ trùng điệp hội tụ lại với nhau tạo nên vô số những cổ tự âm phù thần bí toả ra ánh sáng bảy màu rực rỡ xuất hiện xung quanh Lục Vân và hình thành nên một bức màn chắn thất sắc. Khi Chiến Tâm tôn giả và Thiên Thương đạo trưởng toàn lực đánh vào bức màn chắn ấy, hai bên đều hàm chứa lực lượng cường đại và tại không trung giằng co không ngớt, biến hóa thành một cỗ khí tức mạnh mẽ nổ lớn một tiếng rồi tản ra tiêu thất trong không trung.
Mở to mắt theo dõi, mọi người chăm chú quan sát động tĩnh của thanh loan ở trên cao. Ngay khi thấy trận lốc xoáy đánh úp đến thì cái mỏ thép của thanh loan há ra, một cơn lốc xoáy màu xanh nhạt bay ra đối kháng với trận lốc xoáy kia. Chỉ thấy tiếng sấm vang rền truyền ra, tiếng thanh loan kêu lên lanh lảnh, thân thể ở trong cuồng phong bị thổi bay ngược lên.
Trong đám mây một luồng sáng loé lên, nhân vật thần bí kia vốn đang ẩn tàng tựa hồ biết không thể tiếp tục ẩn mình nữa nên chủ động hiện thân. Chỉ thấy một hào quang ngũ sắc rực rỡ như mặt trời xuất hiện khiến chúng nhân hiện diện phía dưới loá mắt, nhất thời họ không thể quan sát tường tận được tình hình phía bên trên mà chỉ có thể thấy lờ lờ một đám mây hình dạng như chim khổng tước cực kỳ diễm lệ đang tỏa sáng rực rỡ dần dần hiện rõ ra từ những đám mây trên kia.
Tiếng cầm bỗng trở nên rõ ràng hơn, dưới mặt đất, những tia máu trong mắt Lục Vân cũng dần mất đi, huyết liên trên trán từ từ mờ hẳn. Kinh dị ngước nhìn lên trời chỉ thấy bên trên là một đám mây ngũ sắc, một thiếu nữ tuyệt sắc tuổi chừng hai mươi toàn thân được bao bọc bởi một bức màn ánh sáng bảy màu đang nhắm mắt gảy đàn, thần tình nhàn nhã phiêu dật, phảng phất tỏa ra linh khí thần thánh.
Trên đùi nàng là một cây huyền cầm phát ra ánh sáng rực rỡ đang do ngọc thủ của nàng huy động, tiếng cầm phát ra từng làn điệu du dương tuyệt mỹ và hợp thành từng đợt sóng âm thu hút ánh mắt của chúng nhân.
Tuy đang bị trọng thương nhưng Lục Vân sắc mặt đại biến, nhãn thần xuất hiện những biểu tình khó nói như vừa kinh ngạc lại vừa mừng vui lẫn lộn. Lúc này những dĩ vãng trước kia tưởng chừng sẽ không bao giờ quay lại bỗng trở về với chàng. Đồng thời Văn Bất Danh, Quy Vô đạo trưởng và Bạch Vân Thiên toàn bộ đều "a!" lên một tiếng, bọn họ nhìn về phía thân ảnh mỹ lệ kia mà thần tình tỏ ra kinh hoàng, nhãn thần lộ ra biểu tình sợ hãi như thấy quỷ quay về đòi nợ.