Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 207 : Lục Y Thiếu Nữ
Ngày đăng: 04:46 22/04/20
Sau khi đưa mắt quan sát kỹ lưỡng lục y thiếu nữ ấ y, lam y nhân đeo mặt nạ quỷ trầm giọng hỏi:
- Nàng là Cửu Âm nữ hay là Huyền Âm nữ?
Lãnh ngạo nhìn năm người bọn họ, lục y thiếu nữ khôn g đáp trả mà hằn học hỏi dồn dập:
- Bọn ngươi là ai? Tại sao lại đến đây? Tại sao lại liên thủ tấn công ta?
Năm người trầm mặc một hồi như đang cân nhắc điều gì đó, cuối cùng hắc y kiếm khách là kẻ đầu tiên lên tiếng:
- Ta đến từ Vân Châu có danh xưng là Hắc Sát kiếm hồn. Vốn dĩ ta nghe nói nơi đây có vị Cửu Âm nữ cư ngụ, tu vi của nàng rất cao cường, thế nên mới tới đây mong được chỉ giáo vài chiêu. Lúc này đã được diện kiến, quả nhiên Cửu Âm nữ danh bất hư truyền, so với bọn cao thủ tu chân của Lục viện thì có phần cao minh hơn. Còn việc liên thủ vây công như nàng nói, quả thật là có chút hiểu lầm vì bọn ta chỉ tự phòng vệ cho bản thân mà thôi. Từ trước tới giờ năm người bọn ta chưa từ ng gặp qua nhau và cũng không có thù oán gì với nàng cả, những gì nàng nói lúc nãy căn bản là không hợp tình hợp lý cho lắ m.
Lạnh lùng hứ lên một tiếng, lục y thiếu nữ nói:
- Ngụy biệ n! Sự việc xảy ra rõ ràng ngay trước mắt như vậy mà ngươi lại có thể trả lời hàm hồ như thế sao? Còn bốn tên kia, hãy mau nói ra các ngươi đến đây nhằm mục đích gì?
Khẽ cất tiếng cười nhạt, hồng y thanh niên nói:
- Được lắm, khẩu khí không nhỏ chút nào! Giả sử bọn ta không trả lời thì nàng sẽ làm gì đây. Với tình thế hiện tại thì đáng lẽ nàng phải trả lời câu hỏi của bọn ta trước, sau đó bọn ta sẽ giải đáp câu hỏi của nàng chứ không đến lượt nàng hỏi chúng ta trước, hiểu không hả Cửu Âm mỹ nhân?
Thoáng xuất hiện vẻ tức giận trên nét mặt, lục y thiếu nữ lạnh giọng nói:
- Câm miệng! Tại Nhạn Đẳng phong này hạng người như ngươi chưa đủ tư cách để lên tiếng đâu, thật là cái đồ không biết trời cao đất dày. Hiện tại tuy ta đã bị thương nhưng để đối phó với lũ khốn các ngươi thì cũng không thành vấn đề. Từ trước tới nay mỗi khi động thủ ta đều phải tra xét cho minh bạch rõ ràng. Bây giờ ta hỏi lại lần nữa, bốn người các ngươi từ đâu đến đây, mục đích của các ngươi là gì? Mau nói!
Vẫn với điệu cười nhạt, hồng y thiếu niên nói:
- Tức là cô nương muốn tra xét rõ ràng chứ gì? Cũng được thôi, chuyện này vốn không cần phải bí mật làm gì. Tuy nhiên sau khi đã rõ mọi chuyện nàng cũng phải nói cho bọn ta biết phương danh của mình đấy. Để ta nói ra trước vậy, nàng hãy nghe cho rõ nhé, ta tự hiệu là Hồng Vân thái tử đến từ Hồng Hà lĩnh. Ta cũng nghe nói nơi này có một vị mỹ nhân đang sinh sống, thế nên muốn đến đây để lấy nàng ấy về làm vợ. Thế nào, cô nương đã mãn ý chưa?
Giận dữ liếc hắn một lượt nhưng không thèm đáp lại, lục y thiếu nữ hướng mục quang tới ba người còn lại như muốn chờ đợi câu trả lời của họ.
Nhìn thẳng về phía trước, Hắc Sát kiếm hồn nói:
- Ta cũng biết điều này. Ta đã phóng một luồng chân khí để thám thính, cách đây khoả ng mười trượng về phía trước có một ngã ba. Ngươi nói chúng ta nên làm gì, vẫn tiếp tục đi chung hay là phân ra dò xét.
Trong lúc bàn bạc hai ngươi đã đến trước ngã ba. Mục quang chú thị về phía trước, cả hai bắt đầu phân tích ba động khẩu có hình dạ ng khác nhau này. Sau một lúc tìm hiểu cả hai chỉ nhận thấy động khẩu bên trái có âm hàn chi khí mang vẻ ẩm ướt, còn động khẩu bên phải có âm hàn chi khí khô hanh. Chỉ riêng động khẩu ở giữa lại toát ra một khí tức rất mơ hồ khiến cho hai người không phát hiện được điều gì cả.
Nhìn qua ba động khẩu một lượt, Tuyệt Mệnh đao khách nói:
- Trong ba động này thì cái ở giữa là thần bí nhất, có thể đó chính là nơi chúng ta muốn tìm đến. Bây giờ ta sẽ thử tiến nhập vào đó, nếu ngươi đồng ý thì cùng ta thám thính, còn không thì ngươi có thể tìm hiểu hai động kia. Việc này tùy ngươi lựa chọn, ta không ép.
Hắc Sát kiếm hồn thuận miệng đáp trả không chút chần chừ:
- Tất nhiên khi đã hợp tác thì chúng ta phải cùng tiến cùng lui, nếu chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ thì không cần thiết phải ly khai làm gì. Không cần suy nghĩ nữa, chúng ta đi thôi, nếu phát giác được chuyện gì thì lại bàn tiếp.
Hắc Sát kiếm hồn vừa nói xong liền nhằm vào động khẩu ở giữa nhanh chân bước tới. Trải qua chín lần bàn bạc lựa chọn, cuối cùng hai người đã đến được một sơn động rộng rãi. Đưa mắt quan sát xung quanh, cả hai chỉ thấy hai bên động có hai cửa vào, bên phải là Huyền Âm môn còn bên trái là Cửu Âm môn, tuy nhiên cả hai cánh cửa đều đã bị phong bế.
Lặng yên quan sát một lúc, Tuyệt Mệnh đao khách nói:
- Ta sẽ tiến nhập vào Huyền Âm môn để tìm người ta muốn tìm, còn ngươi?
Lưỡng lự trong giây lát rồi Hắc Sát kiếm hồn đáp:
- Trải qua nhiều lần lựa chọn chúng ta mới có thể tiến vào đến đây, ta cũng muốn tra xét động tĩnh xem thế nào. Tất nhiên là nếu ngươi đã chọn tiến nhập Huyền Âm môn thì ta sẽ thử tiến nhập Cửu Âm môn xem sao. Được rồi, chúng ta hãy cùng bảo trọng.
Vỗ vào vai Tuyệt Mệnh đao khách một cái, Hắc Sát kiếm hồn nhanh chóng rẽ sang bên trái,chỉ trong nháy mắt đã không còn thấy tung tích.
Hướng về phía kẻ mới cùng mình đồng hành, đôi mắt Tuyệt Mệnh đao khách hiện lên một tia nhìn chúc phúc rồi chuyển thân tiến nhập vào Huyền Âm môn. Chầm chậm giơ hữu thủ lên, Tuyệt Mệnh đao khách vận lực vào tâm chưởng rồi ấn vào thạch môn. Phát giác có một phản lực thập phần cương mãnh như muốn đẩy lui mình lại, thần sắc Tuyệt Mệnh đao khách thoắt lạnh lại, liền sau đó toàn thân hắn xích hồng quang hoa thiểm hiện, song thủ đẩy ra một chưởng tuyệt cường khiến thạch môn mở toang.