Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 209 : Tây Hải Ngân Long
Ngày đăng: 04:46 22/04/20
Trong Tây Hải Định Thiên cung, Lục Vân và Lục Oánh cùng nhau nói chuyện suốt đêm, đến khi trời sáng Lục Vân đứng dậy nói:
- Không còn sớm nữa, ta xin cáo từ, sau này cô nương có dịp đến Nhân gian có thể tìm ta. Hiện tại tạm thời ta ở núi Triều Âm, có thể trong mấy ngày tới vẫn chưa đi đâu.
Lục Oánh đáp lời:
- Ta biết rồi, hy vọng sau này sẽ gặp lại huynh ở chốn Nhân gian. Bây giờ ta tiễn huynh một đoạn. Nhớ sau khi rời khỏi đây huynh phải cẩn thận với con kỳ thú này, tốt nhất đừng để cho các cao thủ Lục Hải phát hiện, nếu bọn họ tra xét ra thì huynh sẽ gặp phiền hà đấy.
Lục Oánh vừa đi vừa dặn dò, chẳng mấy chốc hai người đến vực Quỷ cốc bên ngoài Định Thiên cung. Đưa Lục Vân qua vực, Lục Oánh vẫy tay nói:
- Chúc huynh thượng lộ bình an, sau này nếu rảnh rỗi cứ đến chơi, nơi đây luôn chào đón huynh.
Lục Vân mỉm cười gật đầu: - Yên tâm! Ta sẽ luôn mãi nhớ về cô nương, về Tây Hải Định Thiên cung. Cáo từ, hẹn sau này hội ngộ.
Quay người, Lục Vân bay thẳng lên trên, chớp mắt đã biến mất trong làn nước xanh biế c.
Mặt nước lúc sáng sớm thật mỹ lệ. Ánh mặt trời đỏ ửng ló dạng ở đằng đông toả ra vô vàn ánh hào quang tạo thành những mảng vàng lấp lánh trên sóng biế c. Lục Vân bay lên đứng trên không cách mặt nước ba trượng nhìn cảnh vật tươi đẹp rực rỡ, trên khuôn mặt hiện ra vẻ tươi cười khó hiểu. Chàng dang rộng đôi tay, từng luồng nắng vàng như đọng lại trên cánh tay, dưới sự thúc động của Lục Vân ánh vàng tụ họp phía trước ngực thành một quả cầu vàng to lớn phản chiếu với mặt trời ở phía xa, đồng thời phát ra những ánh hào quang thần thánh. Lục Vân cười ngạo nghễ, vai phải khẽ rung một con quái thú kỳ dị bay vọt lên. Dưới sự khống chế của Lục Vân, con kỳ thú rơi đúng vào quả cầu vàng nháy mắt tan biến vào bên trong, toàn thân tỏa hào quang lấp lánh, có cảm giác con kỳ thú đã hút toàn bộ năng lượng của cầu quang toàn thân thể hiện vẻ uy mãnh thần bí.
Lục Vân vuốt nhẹ con kỳ thú, nói rằng:
- Thật không ngờ nội lực của ngươi lại không tồi chút nào. Bây giờ ta nhất định đấu với ngươi một phen xem ngươi có phục không. Tiếp chiêu đi tiểu tử!
Ngư xoa trong tay hắn vung lên như múa, một luồng khí cực mạnh tạo thành trận cuồng phong làm cho toàn thân Lục Vân không ngừng rung lên. Vô số nhân ảnh Liễu Tàn Hồng hợp thành ba thân ảnh, một bay đến trước mặt Lục Vân, một hướng về phía đỉnh đầu Lục Vân, cuối cùng là dưới mặt đất rồi từ ba phía đồng thời tấn công. Lục Vân bước chân uyển chuyển như chiếc lá rụng trong sóng ngược, cứ theo cuồng phong dạt đi, thần kiếm trong tay đồng thời phát ra những tiếng chói tai rồi nhanh chóng biến thành một con rồng lửa gào thét vút lên không trung. Xuất chiêu xong, Lục Vân tay trái để trước ngực tạo thành huyền thanh sắc mang khí chất thanh tịnh vô vi của Đạo gia cùng lúc vung kiếm, trước ngực ngưng tụ luồng khí bay lượn xung quanh với tốc độ cực nhanh. Hai luồng khí cường hội ngộ như dòng nước xiết dâng cao tạo nên những chấn lực vô cùng mạnh mẽ và đáng sợ cuộn lên ngất trời thành những cơn sóng lớn, hầu hết đá vụn và cỏ cây nơi hai người giao chiến trong vòng mười trượng đều bị chấn động. Chiêu thức của Liễu Tàn Hồng bị luồng khí của Lục Vân ngăn trở, đợt tấn công mở đầu bị liệt diễm thần long chấn tan, chỉ có đợt tấn công dưới đất làm đất đá tung hết lên khiến Lục Vân phải nhanh chóng bay lên không trung. Dưới mặt đất, Liễu Tàn Hồng ba hình bóng hợp lại làm một, toàn thân quay vòng trong cơn lốc xoáy, đầu hắn như con quái vật lúc hiện hình cá lúc lại như hình rồng, lực công phá đáng sợ ấy chỉ trong chớp mắt đã cuốn lấy Lục Vân.
Trong lúc nguy khốn, Lục Vân thét lên một tiếng, Như Ý Tâm Hồn kiếm rung lên phát ra mùi máu nồng nặc, Liệt Hỏa Thần Long và Thiên Ảnh Huyết Mị đồng thời hiện hình cùng phát ra những đợt tấn công mạnh mẽ. Nhân cơ hội này Lục Vân sử dụng Không Gian Khiêu Dược, toàn thân phát ra ánh bạc bay lên phía trái mười trượng nhìn trận đấu diễn ra ác liệt. Long hồn gào hú, Huyết ảnh kêu dữ dội, một luồng ánh hồng chói mắt xuất hiện trên không như áng mây màu cuồn cuộn tả xung hữu đột, trên dưới luân chuyển không ngừng. Một tiếng thét tức giận của con quái thú nửa cá nửa rồng phát ra, rồi chỉ nhìn thấy cái đuôi cực lớn của nó như quét sạch mọi thứ đâm thẳng vào Long hồn, một chùm ánh sáng lao thẳng vào Huyết Mị. Quang hoa hội tụ, tiếng thét rú của ba con quái vật hợp lại rồi phân ra bay về ba phương. Sau đó chỉ thấy Long hồn biến mất, rõ ràng trong trận chiến của quái vật đã thua to, Huyết Mị thì hai vuốt chảy từng giọt máu đỏ, thần sắc lộ vẻ đắc ý. Quái vật nửa rồng nửa cá kinh hoang rú lên, khắp thân hiện lên sắc xanh, lắc mạnh lại hồi phục thành cơ thể Liễu Tàn Hồng.
- Tên tiểu tử, Huyết Mị của ngươi từ đâu mà có? Tà khí làm sao lại ác liệt đến thế?
Lục Vân xuất hiện trước mặt hắn, lạnh nhạt nói:
- Đương nhiên là từ Tam gian Thất giới, lẽ nào không bằng Hải vực của ngươi. Bây giờ ta cho ngươi một cơ hội nữa, hãy lập tức biến đi thì còn kịp, nếu không người phải hối hận là ngươi đấy.
Liễu Tàn Hồng sắc mặt tức giận thét lớn: Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Khoan hãy đắc ý, bây giờ mới là bắt đầu. Ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của ta, xem chiêu đây, Hoan Hải Du Long.
Nói đoạn, Liễu Tàn Hồng toàn thân biến thành nghìn ảnh, từ hình bóng rõ nhất cứ phân ra không ngừng rồi nhạt dần, cuối cùng biến mất trong không trung.