Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 255 : Quần Hùng Truy Đuổi
Ngày đăng: 04:47 22/04/20
Ma thần Trảm Ngọc lúc đó vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, hắn kinh ngạc kêu lên, cả người lật nghiêng va vào một viên đá lớn đang rơi xuống. Trên không vàng lên giọng của ma tôn không rõ tức giận hay gầm thét, chỉ biết tiếng gầm đột ngột của Tứ Linh thần thú đã làm cho tất cả mọi thứ đang bình thường đều bị đảo lộn.
Nắm lấy cơ hội này, Lục Vân hét lên:
- Tiểu Linh Nhi, chúng ta đi thôi.
Luồng ngân quang xuất hiện, một không gian gấp khúc hiện ra giữa không trung nuốt cả người và vật vào đó và hoàn toàn biến mất trong hư vô. Tại Hắc Ám giới, ma tôn tức giận gầm lên không ngừng, lần này đã để Lục Vân chạy thoát như vậy khiến hắn tức giận cực độ.
Rất lâu sau bốn phía dần yên tĩnh trở lại, Hắc Ám tôn chủ nhìn vào đống đổ nát lạnh lùng nói:
- Sự việc hôm nay ta quyết không thể bỏ qua, nhưng nếu Lục Vân đã có một con quái thú đáng sợ như vậy ở bên cạnh thì tại sao chúng ta không lợi dụng sức mạnh của nó để trừ khử tất cả mọi trở ngại của Hắc Ám giới, sau này ta mới tính sổ với hắn. Bây giờ chúng ta trở lại Nhân gian thực hiện kế hoạch đã vạch ra, nhất định phải dẫm nát Nhân gian dưới gót chân của Ma vực. Đi thôi.
Tại cửa ra của Ma vực một luồng bạch quanh loé lên, Lục Vân cùng Thương Nguyệt vô thanh vô tức xuất hiện. Quan sát phía trước, Lục Vân nói:
- Mau đi thôi! Với sự hung ác cuả Hắc Ám ma tôn thì hắn sẽ lập tức đuổi theo. Chúng ta trở lại Nhân gian rồi tính sau.
Nói dứt lời, không đợi Thương Nguyệt trả lời liền kéo nàng thoát ra khỏi cửa Tàng Thi Giang. Ba người cuối cùng cũng trở lại Nhân gian, lúc này Ngọc Vô Hà sắc mặt bắt đầu hồng hào, toàn thân lạnh toát. Thương Nguyệt thấy vậy trong lòng đau đớn, thấp giọng nói:
- Lục Vân....sư thúc...bà ấy..
Nàng không nói hết nhưng Lục Vân đã nhìn ra, Ngọc Vô Hạ lúc này hồi quang phản chiếu, số mệnh đã đến phút chót nên nguyên khí cuả bà ta đã hoá thành một luồng chân khí duy trì sinh mệnh cho những giây cuối cùng của cuộc đời.
Vừa dứt lời, người hắn bị chấn động bắn đi vài trượng, hồng sắc chân khí hộ thể có biến đổi, rõ ràng đã bị chiêu này làm cho tổn thương nặng.
Bên trái, Âm Huyền Sinh toàn thân phát ra luồng khí tức mạnh mẽ nhìn Huyết Y Bá Vương bằng nửa con mắt, cười lạnh lùng nói:
- Đế Thiên Túc đạo trưởng của Vô Vi đạo phái trong Tứ Thiên đạo ngươi còn không biết. Vậy mà còn dám tới đây đòi tranh bảo vật, thật là mất mặt đáng xấu hổ.
Nương vào lực của đòn tấn công này, Bạch Phát lão đạo Thiên Túc đạo trưỏng bay vút lên không trung cả trăm trượng, trong nháy mắt đã tạo ra khoảng cách lớn giữa hai bên tiếp tục bay về phía trước. Ba người nhìn thấy vậy lập tức đuổi gấp phía sau, trong đó người đeo mặt nạ thần bí kia là lợi hại nhất, chỉ nhìn thấy khắp người hắn ta loé lên luồng hắc quang tà dị, toàn thân đậm rồi nhạt dần trong không trung, cuối cùng biến mất trong hư vô. Thế nhưng chỉ trong nháy mắt, phía trước Thiên Túc đạo trưởng xuất hiện một đoạn không gian bị khúc xạ, người đeo mặt nạ huyền diệu vô song xuất hiện chặn đứng đường đi của lão ta.
Thần sắc biến đổi, Thiên Túc đạo trưởng vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Pháp quyết có thể dễ dàng di chuyển trong không gian như vậy trong nhân gian rất ít gặp, trừ Âm Dương pháp quyết trong truyền thuyết ra thì còn có Thuấn Gian Chuyển Di đại pháp và Hắc Ám Tinh Không của Ma vực. Nhưng cái mà ngươi sử dụng không phải là ba loại kể trên, lẽ nào ngươi chính là Vô Tâm của Thiên Kiếm viện kẻ đã tu luyện tuyệt pháp quyết Ám Ảnh Lưu Quang?
Nghe vậy, đôi mắt lấp ló sau tấm mặt nạ của kẻ đeo mặt nạ trở nên sắc lạnh như dao, hắn trầm giọng nói:
- Vô Tâm của Thiên Kiếm viện đã chết từ lâu rồi, còn ta rốt cuộc là ai ngươi cứ từ từ mà đoán. Bây giờ thời gian không còn nhiều nữa, hãy đưa báu vật ra đây.
Nói xong toàn thân loé lên luồng ám quang, không khí tích tụ trong khoảng ba trượng nhanh chóng thu nhỏ lại, quang hoa ngụy dị của người đeo mặt nạ có thể phá vỡ mọi tầng bảo vệ chân nguyên của cơ thể, chính vì thế nên dễ dàng xuyên phá qua hai mươi bốn tầng chân khí hộ thể do Thiên Túc đạo trưởng dựng lên. Khuôn mặt biến sắc, Thiên Túc đạo trưởng gầm lên một tiếng, toàn thân phát ra thanh quang, một hình Thái Cực Bát Quái màu xanh xuất hiện trước ngực nghênh tiếp luồng khí hắc ám vừa đánh úp tới. Ngay sau đó trường kiếm trong tay phất lên, Thái Huyền Liệt Thiên kiếm quyết một lần nữa tấn công, chỉ nhìn thấy một cột kiếm trụ phát ra thanh quang, trong nháy mắt huyễn hoá thành một con Thanh Long dài hơn mười trượng rít lên xông về phía kẻ đeo mặt nạ.
Cười khùng khục, ánh mắt của kẻ đeo mặt nạ lộ ta một luồng ngạo khí bá chủ thiên hạ. Toàn thân sức mạnh bạo phát, một luồng khí kỳ dị khiến người khác phải kinh ngạc, bốn phía gió ngừng thổi, mây cũng ngừng bay, cả không gian như ngưng đọng lại và tĩnh lặng bất động trước mặt hắn ta.