Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 288 : Chính tà chi chiến
Ngày đăng: 04:47 22/04/20
Lúc này, Kiếm Vô Trần đồng hành cùng với mười hai vị cao thủ đã xâm nhập vào đại trận phòng ngự của Yêu vực, đối diện với vô số các loại yêu thú, mười hai người kết thành một hàng dài, do Kiếm Vô Trần dẫn đầu, Chiến Tâm tôn giả đoạn hậu. Vì thế hai thanh thần kiếm một trước một sau tung hoành trên bầu trời, tiêu diệt không ít yêu thú khiến cho những tiếng la hét thê thảm phát ra liên tục, chấn động khắp thiên không. Mọi người đều vượt qua được khó khăn một cách rất dễ dàng.
Quan sát thấy những Yêu vực cao thủ đang bay đến, Kiếm Vô Trần hạ thấp giọng:
- Tất cả cứ y theo kế hoạch mà hành sự, nhớ đặt an toàn lên hàng đầu, tốt nhất là chúng ta nên phân tán ra.
Nói xong Thiên Linh thần kiếm trong tay liền đưa lên, một đạo ngũ sắc kiếm mang lăng không trảm xuống, trực tiếp cuốn thẳng tới thân thể một con yêu thú to lớn, nhất cử chấn lui đối phương. Ở bên cạnh chín vị cao thủ của Nho viên, Đạo viên và Bồ Đề học viện đều tự lựa chọn mục tiêu chiến đấu cho riêng mình, nhưng Kim Cương Thánh Phật và Chiến Tâm tôn giả lại lưu ý quan sát xung quanh, truy tìm hành tung của Hắc Sát Hổ Vương.
Bấy giờ, cách đó mấy trăm trượng về phía bên trái truyền lại thanh âm đả đấu, hiển nhiên là Diệp Tâm Nghi cũng đã thuận lợi đột phá được Thiên Yêu Diệt Thần đại trận, bắt đầu tiến công. Đồng thời trên đỉnh núi đã xuất hiện thân ảnh của Hàn Ưng, nhưng lại không thấy dấu vết của Hắc Sát Hổ Vương ở đâu cả, điều này có phần cổ quái.
Kinh nộ nhìn vào những cao thủ chính đạo trước mắt, Hàn Ưng hừ lạnh một tiếng rồi lập tức truyền đi những âm thanh quái dị, tức thì toàn bộ yêu vật trên Lương sơn đều hiện hình, vô số cao thủ hướng về hai phía Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi mà tập kích. Sau khi an bài xong tất cả, thân ảnh của Hàn Ưng liền rung động, trong chớp mắt đã xuất hiện trước một toà thạch bảo tọa lạc trên Vu sơn cấp tốc tiến vào.
Ở chính giữa một thạch ốc thô sơ, Hắc Sát Hổ Vương đang ngây ngốc nhìn vào thạch tường u tối, chợt thấy Hàn Ưng đột nhiên hiện thân, hắn nói với giọng đầy lo lắng:
- Đại vương, sự tình đã có biến đổi. Hiện tại, các cao thủ chính đạo lại đột nhiên xuất thủ toàn lực, ồ ạt vượt qua những trận pháp phòng ngự do chúng ta bố trí, trực tiếp tiến đến nơi này.
Hắc Sát Hổ Vương nhãn thần liền trở nên băng lạnh, hừ một tiếng rồi nói:
- Ngươi không phải luôn liệu việc như thần sao? Làm sao những cao thủ chính đạo đó lại làm như thế? Hiện tại ngươi nói chúng ta phải làm như thế nào đây?
Nói xong liền phi thân bay lên trên, hoá thành một chùm sáng xanh sẫm, mãnh liệt kịch chiến với Kiếm Vô Trần.
Dưới mặt đất, Pháp Quả đại sư nhìn thấy Kim Cương Thánh phật cùng Chiến Tâm tôn giả đồng thời thụ thương, trong lòng kinh hãi lập tức hét lớn:
- Mọi người nhanh chóng tập trung lại, đem những người thụ thương vào chính giữa để bảo vệ, tạm thời lấy phòng ngự làm chủ.
Nghe xong, nhóm sáu người Đan Thanh Kiếm Hiệp Hứa Thương Hải, Thất Huyền chân nhân, Vô Vọng, Vân Hoa, Hạo Vân cư sĩ, và Pháp Tương tức thời toàn lực thi triển, nhất cử chấn lùi yêu vật, cấp tốc tiến đến bên cạnh Pháp Quả đại sư, còn Chiến Tâm tôn giả và Kim Cương Thánh Phật bị trọng thương cũng tức tốc tựa lưng vào nhau. Mọi người lập thành một trận pháp hình vuông, bao bọc ba người bị trọng thương tương đối nặng là Kim Cương Thánh Phật, Vô Vọng và Vân Hoa vào giữa.
Phía bên trên, Pháp Tế cùng Tam Tuyệt Bút Tả Nghị lúc này rơi xuống, liền được Vô Vọng dùng chân khí của mình đưa vào trong trận, thoát khỏi mối nguy hểm sát tử từ phía yêu vật. Kiểm tra cẩn thận tình hình của hai người, nhãn thần Vô Vọng lập tức biến đổi, lộ xuất ra vẻ ưu thương tột cùng, cất tiếng nói mang theo ngữ khí thê lương:
- Kinh mạch toàn thân của bọn họ bị đoạn sạch cả rồi, nguyên thần cũng bị tiêu tan, có lẽ sẽ không thể duy trì được bao lâu nữa.
Thanh âm khẽ khàng phát ra tựa hồ như muốn che giấu đi điều này, nhưng Pháp Quả đại sư cùng Hạo Vân cư sĩ khi nghe được thì chẳng khác chi sét đánh ngang tai. Trong lúc giao chiến, hai người đều không kềm được thân thể khẽ run lên.
Yêu thú khắp tứ phía, khi nhìn thấy chính đạo cao thủ chỉ thủ mà không công, mỗi tên đều phát ra một tiếng rống điên cuồng, dưới sự chỉ huy của một con yêu báo, bắt đầu tổ chức tấn công một cách có quy tắc, phát động từ bốn hướng chính diện, bên cánh, mặt trên và mặt dưới. Điều này khiến cho mọi người dần nhận ra rằng những yêu thú ngàn năm này đích thực vô cùng lợi hại.
Nhưng vào thời khắc đó, những cao thủ quan chiến nhìn thấy chính đạo cao thủ bắt đầu hãm nhập nguy hiểm, trong lòng mỗi người đều âm thầm tính toán, có ý định xuất thủ giải cứu bọn họ. Nguyên nhân đơn giản vô cùng, với tu vi của Hắc Sát Hổ Vương cùng với thực lực hùng hậu của hắn ta, một khi chính đạo bại lui, tất cả những cao thủ quan chiến sẽ chẳng khác gì đến đây để xem kịch, căn bản là vô pháp tiếp cận Hắc Sát Hổ Vương, chứ nói chi đến việc tìm cách cướp đoạt Thông Linh điểu. Nhưng lúc này nếu ra tay giải cứu chính đạo, giúp bọn họ chế trụ thực lực phần lớn của Yêu vực, thì đến lúc đó thời cơ hiển nhiên là sẽ có rất nhiều.