Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 316 : Tâm trí biến chuyển

Ngày đăng: 04:47 22/04/20


Ma thần Viêm Huyết trong lòng chấn động, sợ hãi nói:



- Ngươi cho rằng thứ đó chính là thánh linh tường vật vốn được lưu truyền trong Phật môn? Truyền thuyết có nói chỉ khi nào có vật thiên địa chí sát xuất hiện, thánh linh tường vật trong truyền thuyết mới hiện thế. Lẽ nào bây giờ trong thất giới đã xuất hiện vật gì chí tà chí sát khiến cho thiên địa đều bị chấn động hay sao?



Vô Nhân Tọa lạnh lùng trả lời:



- Vật đó có hay không thì ta không biết, nhưng chí ít là nếu vật này xuất thế thì đó không phải là việc tốt. Mọi việc đều đã kết thúc rồi, bổn tọa cũng không có thời gian dây dưa với các ngươi, các ngươi cứ tiếp tục đi, ta không phụng bồi nữa.



Nói xong toàn thân lam quang lóe sáng rồi biến mất.



Vô Nhân Tọa đi rồi, ba đại cao thủ còn lại người nào cũng hừ lạnh một tiếng, rồi theo ba hướng khác nhau rời khỏi, chỉ trong thoáng chốc toàn bộ sơn cốc đã yên tĩnh trở lại.



Không lâu sau đó, trên bầu trời sơn cốc một nhân ảnh lóe sáng, đó chính là cao thủ Huyền Phong môn ban đầu truy đuổi Liễu Tinh Hồn, lúc này đã quay trở lại, trên tay đang ôm thân thể của lão ta. Thản nhiên đưa mắt nhìn vào sơn cốc, hắn nắm lấy lão rồi nhanh chóng lao người đi. Sau thời gian một nén hương hắn đã tới nơi thâm sâu của Thập Vạn Đại Sơn, dừng lại bên ngoài một căn thảo ốc, bên trong là hai Huyền Môn cao thủ lúc trước.



Ném Liễu Tinh Hồn trong tay xuống, hắn hỏi:



- Thế nào, đã xử lý Triển Ngọc chưa?



Một cao thủ trả lời:



- Thực hiện theo lời đặc sứ, chúng ta đã cho Triển Ngọc đã biến mất khỏi Nhân gian. Cho dù là ai cũng không thể tìm ra một điểm khí tức nào còn sót lại. Bây giờ Liễu Tinh Hồn thì chúng ta xử trí như thế nào?


Trong Nhân gian, lục viện bắt đầu chuẩn bị cho Định Minh đại điển. Trừ Ma liên minh cũng bận rộn cho đại điển khai phái. Còn lại các nhân sĩ tu chân tản mát khác thì tự phân tích tình thế trước mắt. Có người chuẩn bị tham gia liên minh, có người vẫn tự do. Cả Nhân gian bắt đầu sôi sục vì ba sự kiện trên.



Sau Thái Huyền sơn, Kiếm Vô Trần nhìn ngắm núi rừng xanh tươi, trên mặt mang theo một nụ cười nhạt. Bên cạnh, Diệp Tâm Nghi cùng với hắn ta vai kề vai đứng yên, mục quang chăm chú nhìn về phương xa, nhẹ nhàng hỏi:



- Buổi sáng sư tổ huynh nói chuyện với huynh suốt một giờ, rồi sau đó huynh đột nhiên truyền lệnh thiên hạ định minh tại Hoa Sơn, chính thức tuyên chiến với vực chi tam giới. Rốt cuộc trong buổi nói chuyện sư tổ đã đề cập tới điều gì, khiến huynh có lòng tin như vậy?



Cười đắc ý, Kiếm Vô Trần ngạo nghễ đáp lời:



- Hôm nay sư tổ tới đây, trước tiên là kiểm tra xem tu vi của ta. Người bảo Tử Hoa Thôn Nhật đại pháp của ta đã tu luyện tới tầng thứ tám, nhiều nhất là một tháng nữa có thể đạt tới tầng thứ chín là cảnh giới cao nhất. Ngoài ra, sư tổ tới đây chủ yếu muốn nói với ta, Cửu Thiên Hư Vô giới đã cử sư tổ chính thức tới giúp đỡ chúng ta. Về sau mọi việc đều sẽ do sư tổ chỉ đạo từ phía sau, còn ta thì chấp hành. Ngoài ra, một khi gặp phải địch thủ cường đại, Cửu Thiên Hư Vô giới vẫn có khả năng tiếp tục phái người tới chi viện. Đồng thời Vân Chi pháp giới lần này cũng cử ra tới ba đại cao thủ. Ban đầu định là ngày mai mới đến, nhưng hiện tại có khả năng có biến nên sư tổ dự định có thể sẽ xuất hiện vào lúc định minh tại Hoa Sơn, đến lúc đó liên minh của chúng ta thực lực đại tăng. Thêm nữa, Vạn Phật tông đã đáp ứng phái cao thủ tới tương trợ. Liên minh lần này sẽ là lớn nhất, tới lúc đó cho dù gặp phải bất kỳ yêu ma quỷ quái nào ngăn cản, vẫn có thể thắng như chẻ tre.



Diệp Tâm Nghi nghe xong vui mừng, nhưng tức thì trên mặt lộ ra vẻ buồn rầu:



- Thực lực chúng ta tất nhiên là đại tăng, nhưng nói một cách khác rằng kể từ lúc này cũng đã trở thành cái gai trong mắt của bọn yêu ma quỷ quái. Lúc đó việc đầu tiên bọn chúng làm là liên hợp lại để đối phó với chúng ta, sợ rằng tình hình thế nào cũng rất khó nói, đầu tiên chúng ta cần nắm vững tình hình. Nếu chỉ riêng phe của Tam Nhãn Long Lang của Yêu vực, Hắc Ám tôn chủ của Ma vực với thực lực cường hoành của chúng ta thừa sức đối phó. Nhưng việc không nắm rõ tình hình của đại quân Quỷ vực, Ma vực cùng lực lượng tam giới khác, nếu chân chính cùng chúng ngạnh đấu, e rằng chúng ta không chiếm được bất cứ tiện nghi gì.



Kiếm Vô Trần hoàn toàn không để tâm cười:



- Những điều này tổ sư đều đã nghĩ qua, hơn nữa còn rõ hơn chúng ta. Lần này sư tổ làm như vậy là có thâm ý, chúng ta chỉ cần nghe lệnh hành sự là được rồi. Trọng điểm của chúng ta kỳ thật không cần đề phòng với bọn yêu ma quỷ quái, mà là đề phòng đám người Trừ Ma liên minh và Huyền Phong môn. Trước mắt chỉ cần xảo diệu lợi dụng tình hình bọn chúng, tự nhiên không cần lo lắng tới bọn yêu ma quỷ quái đó.



Diệp Tâm Nghi đưa mắt nhìn Kiếm Vô Trần, thấy mặt hắn rất tự tin, nàng không nhịn được lắc đầu than:



- Chỉ sợ bọn họ cũng không phải là kẻ ngốc, với trí tuệ của Văn Bất Danh cùng Quy Vô đạo trưởng, thêm nữa với phương châm trước giờ của bọn họ, thiếp nghĩ họ tuyệt đối không ngu ngốc cùng với yêu ma của vực chi tam giới ngạnh đấu đâu. Mà Huyền Phong môn cũng rất thần bí, môn phái đó hành sự quỷ dị, tới bây giờ chúng ta vẫn không biết rõ được nội tình, nếu tùy tiện lập mưu với chúng, e là phải cẩn thận bị chúng cắn ngược lại.