Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 456 : Mưu tính hại nhau

Ngày đăng: 04:49 22/04/20


Thiên Mục Phong rung động hai vai, lộ ra vẻ như: "Không cười thì không cười, là ngươi khiến ta có bộ dạng thế này", không hề có chút vẻ sợ sệt nào.



Lúc này, Thiên Mục Phong đoán rằng Tam Nhãn Long Lang không dám manh động nên hắn lại càng có ý trêu tức y. Cố ý liếc mắt nhìn Kiếm Vô Trần một cái, hắn trào phúng nói:



- Xem ra cũng chỉ giỏi khi phụ kẻ yếu như tôi thôi, nếu không thì tại sao lại không dám đối phó với người khác chứ?



Tam Nhãn Long Lang đột nhiên quay đầu lại, phẫn nộ quát:



- Thiên Mục Phong, ngươi quả thật cho rằng bản vương bây giờ không dám động thủ sao?"



Thiên Mục Phong cười cười, nhìn Bạch Vân Thiên và Kiếm Vô Trần một cái rồi vui vẻ tiếp:



- Làm gì có, lấy thân phận Lang Vương yêu vực như ông, muốn động thủ với tôi còn không dễ dàng hay sao? Chỉ là tôi thì quá dễ dàng động thủ, nhưng những người khác bên cạnh thì khó nói rồi. Bất quá với năng lực của ông, tôi nghĩ điều nhỏ nhặt này đương nhiên không đáng để ý, ông là Lang Vương thì… sợ gì nào?



Ba chữ sau cùng hắn cố ý nói to lên. Nghe xong, Tam Nhãn Long Lang càng như thêm dầu vào lửa. Nhưng Bạch Vân Thiên giữa không trung lại cười nói:



- Điều này quả cũng khó nói thật, Lang Vương xuất thân từ ma vực, đối với những ma, quỷ chúng ta thì tự nhiên không việc gì phải sợ, chỉ là đối với những cao thủ chính đạo thì không rõ được.



Một xướng một họa, Bạch Vân Thiên có ý muốn kích động cho Tam Nhãn Long Lang cùng Kiếm Vô Trần giao chiến.



Hừ lạnh một tiếng, Kiếm Vô Trần nói:



- Bạch Vân Thiên, ngươi quả là hí lộng thị phi, bản minh chủ với người như ngươi trong tâm đã có xếp đặt, ngươi còn không mau thu lại trò này đi?




Giữa không trung, Bạch Vân Thiên cười gian tà:



- Hai vị hà tất phải vội như vậy, đáng lẽ ta đã định nhường đường cho hai vị nhưng lại thấy các vị vừa hô vừa hét nên đã tính lại, đem quyền ưu tiên đó nhượng hết cho các vị. Chẳng ngờ hai vị lại quá nóng vội, khiến "ta đối ngươi, ngươi đối ta", kết quả là đều bị thất bại đau đớn, chẳng ai được lợi cả, thật đáng thương làm sao.



- Câm mồm! Bạch Vân Thiên, ngươi đừng cho rằng dùng thủ đoạn gian xảo mà có thể dương dương tự đắc được lâu. Hôm nay ai có thể thắng lợi mà rời khỏi nơi đây, bây giờ vẫn chưa biết, ngươi đừng vui mừng quá sớm.



Trừng mắt nhìn y, Kiếm Vô Trần nộ khí xung thiên, hiển nhiên đã bị y hí lộng khiến cho trong tâm cực kì không thoải mái.



Phía đối diện, Tam Nhãn Long Lang không để ý đến Bạch Vân Thiên, ánh mắt y chú nhìn vào thập bát La Hán, nhãn thần lộ vẻ suy nghĩ. Lúc trước vì lý do thời gian, chưa từng quan sát tỉ mỉ ngôi Nhiên Đăng cổ tự này, lúc này cẩn thận nghĩ lại mới thấy chỗ này ẩn chứa nhiều điều huyền diệu.



Âm trầm cười một tiếng, Bạch Vân Thiên nói:



- Đối với ba người chúng ta tại đây mà nói, người có thể li khai nơi này tuyệt đối không đến lượt ngươi. Hiện tại bản tông chủ cũng không có tâm tư cùng ngươi đấu khẩu, chúng ta cứ thi triển các kì pháp, xem ai có khả năng tiến nhập toà Nhiên Đăng cổ tự này trước.



Nói xong không nhìn lại hắn, mục quang Bạch Vân Thiên lướt vòng xung quanh ngôi miếu, y cố tìm xem liệu có con đường khác để vào trong hay không.



Hừ lạnh hai tiếng, Kiếm Vô Trần cũng biết lúc này cùng y đối đầu là cực kì vô ích, vậy nên tập trung toàn bộ tâm tư vào ngôi Nhiên Đăng cổ tự này. Truyền thuyết về nơi này hắn một điểm cũng không biết, nhưng với sự tình vừa phát sinh, ngôi cổ tự này tuyệt đối không phải là nơi tầm thường, nếu không thì hà tất lại có La Hán giữ cửa, phật quang xoay chuyển.



Trong yên lặng, ba người cùng rơi vào trạng thái trầm mặc. Đối với ngôi Nhiên Đăng cổ tự thần bí này, không ai dám khinh cử vọng động nữa, mỗi người đều tự suy nghĩ cố tìm ra cách ứng phó. Trong ba người, luận về học thức uyên thâm tự nhiên thuộc về Ma Thần tông chủ Bạch Vân Thiên. Y không chỉ tu vi tinh thâm, mà còn thông hiểu âm dương, tại nhân gian mà nói, nếu không tính đến tính tàn ác thì quả thật là một kỳ tài hiếm thấy.



Ngôi Nhiên Đăng cổ tự này, Bạch Vân Thiên cũng hiểu biết không nhiều, nhưng theo y phân tích, muốn phá vỡ trận pháp La Hán giữ cửa thì không ngoài hai phương pháp. Thứ nhất là ngạnh đấu, tức là bằng vào tu vi bản thân trực tiếp đột phá. Cách thứ hai là tìm một cao thủ tinh thông Phật môn pháp quyết, nhờ người đó xuất diện giải khai trận pháp.