Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 499 : Dĩ Thân Phạm Hiểm (Đưa mình vào chỗ nguy hiểm)
Ngày đăng: 04:49 22/04/20
Ở bên cạnh, ma thần Dạ Mị yếu ớt nói:
- Tôn chủ, phân tích tình hình trước mắt, Lục Vân đã bị trọng thương nên không còn sức phòng ngự nữa, lại tiếp một đòn hủy diệt của Lang Vương, thì trừ phi hắn là đại la kim tiên, còn không nhất định đã bị tiêu diệt cả xác lẫn hồn.
Một cao thủ yêu vực nghe thế tán thành:
- Ma thần nói không sai, với thực lực của Lang Vương chúng ta trong tình huống lúc nãy mà tấn công trí mệnh như vậy thì đừng nói là hắn, thậm chí cả cao thủ của Vân Chi Pháp Giới cũng không còn đường sống sót .
Hắc Ám tôn chủ và Tam Nhãn Long Lang nhìn nhau cùng lắc đầu, hơi do dự nói:
- Điều này khó nói lắm, người ta nói tiểu tử này ngày đó giao chiến với cao thủ của Vân Chi Pháp Giới cũng gặp rất nhiều nguy hiểm, nhưng cuối cùng hắn đều sống sót vượt qua. Muốn tiêu diệt hắn hoàn toàn thiết tưởng không đơn giản như vậy. Chúng ta hay là …
Lời còn chưa dứt, Tam Nhãn Long Lang hét lên:
- Mọi người cẩn thận, tránh nhanh!
Vào lúc đó, bảy cao thủ của Long - Ma chiến tuyến còn đang chú ý nhìn ma tôn lắng nghe Long Lang nói chuyện, thì giữa không trung một chùm kiếm quang bất ngờ tản ra phảng phất như chim khổng tước xòe đuôi, chỉ trong nháy mắt đã bao phủ phạm vi cả trăm trượng, tấn công từng cao thủ một.
Đồng thời, Lục Vân tóc tai rối loạn, toàn thân đen cháy nhếch nhác thảm hại xuất hiện giữa bầu trời, ánh mắt ngùn ngụt lửa căm hận, đang biến hóa thành hàng trăm thân ảnh chia ra năm loại, tạo thành trận pháp ánh sáng ba chiều hình lăng trụ, phật quang, đạo quyết, ma mang, quỷ khí, nho phong lại hiện ra giữa trời, khiến cho kẻ thù bất ngờ vượt quá ý nghĩ, thế công sắc bén kèm theo sát khí hủy diệt phân bố trên từng tấc đất.
Biến cố bất ngờ khiến cho cao thủ Long - Ma chiến tuyến rối loạn, ngoại trừ Hắc Ám tôn chủ và Tam Nhãn Long Lang có tu vi cao thâm nên trong chớp mắt đã chọn được vị trí dịch chuyển tránh khỏi chiêu tấn công đó, bảy đại cao thủ còn lại hoàn toàn bị bất ngờ chỉ còn cách dựa vào phán đoán của mình để chọn lựa hướng thoát thân. Trong số các cao thủ này, ma thần Trảm Ngọc có vận khí cực kỳ xấu, hắn nhắm đúng vào hướng tiến công của Lục Vân, nhằm ngay trước đầu kiếm của chàng.
Kinh hãi nhìn thế tấn công trước mắt, ma thần Trảm Ngọc rít lên một tiếng kinh khủng, ánh mắt lóe lên ánh tuyệt vọng. Trước đây hắn đã bị Lâm Vân Phong đánh trọng thương, từ lúc quay về Đan Hoa sơn vẫn còn chưa hồi phục hoàn toàn, tiếp đó lại giao chiến với Lục Vân nên thương thế trở nặng. Lúc này, hắn gặp ngay vào khu vực đang bị tập trung công kích cao độ, hắn tất nhiên không muốn bị giam vào đó nhưng lại không còn sức chạy thoát.
- Tại sao?
Lời vừa nói ra, Hắc Ám tôn chủ đột nhiên tỉnh ngộ chính mình đã bị mắc lừa. Nhưng lúc này Lục Vân đã cười âm trầm đáp:
- Bởi vì thời cơ còn chưa đến. Không có nó thì ngươi cũng không cách nào giết ta được.
Nói dứt lời, Lục Vân bất ngờ tiến về phía trước ba trượng, bàn tay phải đánh thẳng vào ngực Hắc Ám tôn chủ.
Hắc Ám tôn chủ cười khinh thường, lạnh giọng nói:
- Đừng dài dòng thủ đoạn, không sử dụng thần kiếm, ngươi lại muốn dùng tay không. Để ta thành toàn cho ngươi, xem chưởng!
Lòng bàn tay hắc mang lóe lên, một luồng sức mạnh nghiêng trời lệch đất đột nhiên bộc phát đón lấy chiêu tấn công của Lục Vân.
Hai bàn tay vừa chạm vào nhau, tiếng sấm sét nổ to lớn không tưởng tượng được. rồi sau đó hai bàn tay dính chặt vào nhau. Thấy vậy, Hắc Ám tôn chủ cười hắc hắc, vừa âm trầm vừa tàn khốc.
- Nếu định dùng tu vi, Lục Vân ngươi đúng là tìm đường chết.
Lục Vân cười bí hiểm khiến cho người ta cảm thấy bất an trong lòng, phảng phất sau nụ cười ấy là một âm mưu kinh thiên.
- Thật vậy sao? Hắc Ám tôn chủ ngươi quên rằng ta cũng biết rõ ma tông pháp quyết của ngươi à. Nếu vậy, ta vì sao không chịu né tránh đây?