Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 537 : Thiếu nữ Ngưng Hương
Ngày đăng: 04:50 22/04/20
Lúc Phệ Tâm kiếm bay qua đỉnh đầu của Giang Nam Tài Tử, chỉ thấy sắc mặt hắn rất hung dữ tàn ác, miệng quát lên một tiếng, hai tay vụt giơ lên cao, một luồng khí bá đạo ầm ầm xuất ra, thúc động Phệ Tâm kiếm phát ra lục quang dài vạn trượng.
Trong phút chốc, toàn bộ khu rừng được phủ đầy màu xanh thẫm, quang mang chiếu rọi đến mức vạn vật phải kêu la, tất cả cỏ cây hoa lá chớp mắt đều trở nên khô héo, hóa thành tinh khí dày đặc bị Giang Nam Tài Tử hút hết.
Cứ như vậy, một quang cầu sắc xanh với bán kính hàng trăm trượng với hắn làm trung tâm không ngừng nuốt hết tinh khí cỏ cây xung quanh, bản thân hắn lại dùng pháp thuật tà ác chuyển hóa tất cả thành sức mạnh và cứ thế tăng cường tu vi bản thân lên.
Khi quang cầu sắc xanh biến mất, toàn thân Giang Nam Tài Tử ánh xanh lóe lên như điện, lại thường xuyên thấy lấp lánh hoa lửa. Trên mặt, ánh xanh u thẫm và màu xanh của mắt cùng lập lòe, kết hợp với khóe miệng cười tà ác âm lạnh, phảng phất như sứ giả cõi u minh, có vẻ quỷ bí không thể tả thành lời.
Cả một rừng cây xanh tươi đều khô héo, ngọn núi xanh ngọc cũng trụi lủi. Trên mặt đất, chỉ còn sót chút bụi trần, lại thêm những mảnh vụn còn dư của vô số động vật. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Ngẩng nhìn trời cười điên cuồng, Giang Nam Tài Tử âm khí toàn thân tản ra, tà khí vươn tới mây xanh, khí thế mạnh mẽ như mây tỏa ra bốn phía. Gió xoáy nổi lên trên mặt đất, giây lát đã hình thành nên bốn cột gió sắc xanh thẫm, chia ra bốn phía đông, tây, nam, bắc. Trên đỉnh đầu, Phệ Tâm kiếm xoay tròn gào thét tựa như con rồng điên cuồng chống lại trời đất, không ngừng phun ra ánh xanh, tỏa ra u quang âm tà.
Khá lâu sau, Giang Nam Tài Tử mới ngưng cười, thân thể từ từ hạ xuống, ánh mắt quét qua bốn phía. Nhìn thấy mọi thứ đều trụi sạch không còn, Giang Nam Tài Tử cưòi âm hiểm nói:
- Phệ Tâm kiếm đã trong tay, thiên hạ là của ta, dù cho Thiên Sát cũng chẳng làm gì được ta. Bao nhiêu năm rồi, cuối cùng ta cũng đợi được đến ngày này, bây giờ ta có thể tranh đoạt thiên hạ, ha ha ….
Giữa tiếng cười lớn, vài tràng vỗ tay nhè nhẹ từ xa vọng lại làm cho Giang Nam Tài Tử giật mình, lập tức ngưng cười, ánh mắt liếc tìm xung quanh.
- Ai đó, còn không ra?
Trên tầng mây, tiếng cười nhè nhẹ vọng lại, chỉ nghe ra tiếng êm ái của một thiếu nữ yêu kiều:
- Tam gian thất giới, cao thủ nhiều như mây, Phệ Tâm kiếm chủ đứng đầu trong ngũ tà. Tu vi kinh thiên, không hề sợ ai, muốn đoạt thiên hạ, chỉ thiếu tiên phong.
Giọng nói bình đạm kiên định, ý nói không rõ ràng. Giang Nam Tài Tử nghe thấy sắc mặt biến hẳn, không nhịn được liền hỏi:
- Thật ra ngươi là ai? Đến đây có ý gì?
Mây tản mù tan, một thiếu nữ hiện ra. Đó là một cô gái khoảng hai mươi tuổi, vẻ đẹp thùy mỵ, thướt tha, xiêm lục vẽ nên thân hình làm động lòng người, lại thêm nụ cười nhẹ nhàng, thật làm cho người khác cảm thấy rất thích thú.
Hạ mình xuống dưới, thiếu nữ dừng lại cách Giang Nam Tài Tử khoảng một trượng, mỉm cười hàm tiếu nói:
Sắc mặt của Giang Nam Tài Tử bỗng trở nên cổ quái, chần chừ một lúc rồi hỏi:
- Nói đi, ngươi muốn ta giúp ngươi việc gì?
Thiếu nữ Ngưng Hương nghe xong liền cười, giọng có chút âm trầm:
- Rất đơn giản, giúp ta giết một người, người đó ngươi có thể đối phó được.
- Giết người? Có lẽ không phải là một nhân vật đơn giản đây, đối phương là ai?
Ánh mắt nghi hoặc nhìn thiếu nữ Ngưng Hương, Giang Nam Tài Tử nhẹ nhàng hỏi.
Thiếu nữ Ngưng Hương thản nhiên nói:
- Đến lúc đó, ta tự nhiên sẽ cho ngươi biết. Bây giờ ngươi hãy trả lời ta, có đồng ý hay không?
Giang Nam Tài Tử hai mắt khép hờ, lạnh lùng nhìn cô ta khá lâu, cuối cùng cười âm lạnh nói:
- Được, ta đồng ý. Hy vọng ngươi không ép ta tìm ra lí do để giết ngươi.
Thiếu nữ Ngưng Hương bình tĩnh cười một tiếng, sau đó ánh mắt nhìn về xa xa, hờ hững nói:
- Yên tâm đi, sau này có bảo ngươi giết ta ngươi cũng không muốn làm. Bởi vì không có ta, ngươi sẽ không có được thiên hạ. Đi thôi, chúng ta còn nhiều việc phải làm.
Thân ảnh mờ dần, chớp mắt tung tích liền mất hút.
Giang Nam Tài Tử thấy vậy, ánh mắt chấn động, lúc này hắn mới đột nhiên tỉnh ngộ, một thiếu nữ trông có vẻ tầm thường như vậy hoá ra lại ẩn chứa nhiều điều bí ẩn người khác khó biết.
Ghi chú:
(1)Phiêu Hương thập lý: hương thơm nhẹ nhàng lan cả mười dặm