Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 553 : Cửu U Truyện Thừa (Người thừa kế Cửu U)
Ngày đăng: 04:50 22/04/20
Màn đêm buông xuống, trong bữa tiệc tối, Trần Ngọc Loan và Ân Hồng Tụ ngồi sát cạnh nhau, phía bên trái là Lục Vân, Khiếu Thiên, Tư Đồ Thần Phong, Đạo Tà Tàn Kiếm, bên phải là Đồ Thiên, Văn Bất Danh, Quy Vô đạo trưởng, Phật Thánh Đạo Tiên, Phần Thiên ngồi giữa Phật Thánh và Đạo Tà. Một bàn mười một người dường như hơi chật trội, nhưng mọi người không ai để ý đến điều đó, tất cả vừa ăn vừa nói chuyện.
Văn Bất Danh nâng cốc kính mọi người một chung rồi mở miệng nói:
- Sáng nay Khiếu Thiên đến đây cho biết, hiện giờ Chánh Đạo liên minh đang đi tìm hai thứ, một là "Thánh Long phù", hai là "Thiên Uy lệnh" nghe nói những vật này có thể khắc chế được Địa Âm Thiên Sát. Đồng thời, Cửu Thiên Hư Vô giới còn phái thủ tịch hộ pháp Bạch Quang tiến nhập vào nhân gian, những sự việc này mọi người ngồi đây có ai biết rõ không?
Văn Bất Danh nhìn quanh một vòng rồi ánh mắt hướng vào Phật Thánh Đạo Tiên, đáng tiếc Phật Thánh lại coi như không nhìn thấy, không mở miệng nói điều gì.
Nhìn cả nửa ngày vẫn không thấy ai nói năng gì, Phần Thiên cất tiếng:
- Việc này ta có biết một chút. Đầu tiên hãy nói về Bạch Quang. Trước đây, khi ta mới tới Hoa Sơn đã từng gặp qua, còn đánh cá với hắn nữa. Người này năm đó có mối quan hệ rất tốt với sư tổ ta, đã từng yêu cầu sư tổ ta xuất sơn giúp lão làm chuyện gì đó. Còn cụ thể là chuyện gì thì cũng không rõ. Về Thánh Long phù và Thiên Uy lệnh, cái trước đã từng phong ấn Địa Âm Tà Linh vài ngàn năm, còn cái sau lại là một vật truyền thuyết, nghe nói có thể áp chế được Thiên Sát Lệ Phách. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Quy Vô đạo trưởng hỏi:
- Chiếu theo những điều nói trên, chỉ cần tìm được hai vật này là có thể đối phó với Địa Âm Tà Linh và Thiên Sát Lệ Phách phải không?
Phần Thiên gật đầu trả lời:
- Có lẽ là như vậy, dù sao thì cũng chưa có ai nhìn thấy bao giờ.
Tư Đồ Thần Phong nghi ngờ hỏi:
- Nhân gian vẫn đang lưu truyền Thái Âm Tế Nhật, nhưng đến nay vẫn chưa từng xuất hiện, cũng không đoán được là thật hay là giả. Còn về Địa Âm và Thiên Sát, cũng chỉ nghe lời đồn chứ chưa nhìn thấy thật sự, rút cuộc có lợi hại như trong truyền thuyết không, chúng ta giờ này cũng không rõ được.
Thấy hắn không tin, Lục Vân nói:
- Mặc dù ta chưa từng nhìn thấy qua, nhưng nghe Bắc Phong nói, ngày đó hắn cùng với Ma Thiên tôn chủ, Vô Nhân Tọa, Kim Luyện, Thệ Thủy Lưu liên thủ giao chiến với Tà Linh, kết quả là năm đại cao thủ kiệt sức phải rút lui, mạnh ai nấy chạy. Lúc đó Thiên Kiếm Khách hiện thân ra giao chiến một chiêu, bị trọng thương tháo chạy. Như vậy có thể thấy Địa Âm Tà Linh bá đạo vô cùng, nếu sức mạnh không hơn người không dễ dàng đấu lại.
Dịch viên môn hạ Tĩnh Nguyệt đại sư liên tục coi chừng Trương Ngạo Tuyết đang hôn mê, thần sắc vô cùng lo lắng. Lý Hoành Phi lại kích động dị thường, trước hận Huyền Phong môn hạ làm Trương Ngạo Tuyết bị thương, sau hận bản thân mình vô dụng, nhìn thấy bệnh tình nguy cấp của người mình yêu mà không có khả năng làm gì. Chỉ còn Càn Nguyên chân nhân và Huyền Âm chân nhân là dùng toàn lực để bồi dưỡng nguyên khí trở lại như trước cho Lâm Vân Phong, suốt ngày suốt đêm thay nhau trị thương, hy vọng gã có thể hồi phục sức khoẻ trong thời gian ngắn nhất.
Duy nhất nhàn rỗi chỉ có ba người, một là Phong Viễn Dương, hai là Thương Nguyệt, ba là Ngọc Vô Song. Ba người tuy lo lắng cho Trương Ngạo Tuyết và Lâm Vân Phong, bất quá vẫn còn có nhiều lý trí nên bề ngoài vẫn rất bình tĩnh.
Hôm qua, sau khi Thương Nguyệt gặp Thiên Mục Phong trở về đến Hoa Sơn, vốn là nghĩ sẽ tìm Lâm Vân Phong để chứng thực người mình đã gặp có phải là Thiên Mục Phong hay không. Đáng tiếc gặp lúc Huyền Âm chân nhân đang trị thương cho gã, mãi đến tận đêm khuya mới nghỉ một lát, vì thế vẫn chưa gặp được. Sáng sớm nay, Thương Nguyệt lại đến bên ngoài phòng của Lâm Vân Phong hỏi thăm, gặp ngay Huyền Âm chân nhân, hai người liền bắt đầu nói chuyện.
Thương Nguyệt nói:
- Huyền âm sư thúc, Vân Phong sư đệ không phải đã tỉnh táo, sao vẫn còn cần trị thương khẩn cấp cho đệ ấy vậy?
Huyền Âm chân nhân sắc mặt trắng bệch, thể hiện rõ là đã hao tổn chân nguyên khá lớn.
- Không có gì, ta chỉ hy vọng hắn sớm có thể hồi phục. Như thế cũng coi như có việc chứ không bận bịu đến nỗi không ngừng nghỉ tay chân.
Ánh mắt Thương Nguyệt biến sắc thấy Huyền Âm chân nhân không nói rõ thực tình sự việc, cũng không tiện hỏi thêm, đổi sang chủ đề khác nói:
- Sư thúc nói cũng thật có lý. Bây giờ đệ tử muốn thăm Lâm sư đệ một lát, không biết liệu có tiện không?
Huyền Âm chân nhân lắc đầu nói:
- Hiện giờ sư huynh đang trị thương cho Vân Phong, tạm thời không rảnh. Nếu con có việc gì thì cứ nói với ta, ta sẽ chuyển lời giúp cho. Trong vài ngày tới, ta và sư huynh sẽ thay nhau trị thương cho Vân Phong liên tục cho đến khi hắn hồi phục sức khỏe, không ai được đến quấy rầy.
Thương Nguyệt nghe thấy giật mình có chút không hiểu nhưng không hỏi gì thêm, chỉ thản nhiên nói:
- Không có gì, con chỉ muốn xem xem tình hình Lâm sư đệ thôi. Nếu đệ ấy cần yên tĩnh để trị thương thì con không đến làm phiền nữa. Sắc mặt sư thúc không khoẻ, con nghĩ là đã hao tổn khá nhiều chân nguyên, hay là sư thúc đi nghỉ một chút đi, Thương Nguyệt xin cáo từ.