Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 587 : Tiểu nhân hai mặt
Ngày đăng: 04:50 22/04/20
Ra khỏi phòng, Liễu Tinh Hồn hạ giọng nói:
- Bên đó đã chuẩn bị xong, chỉ còn một bước cuối cùng nữa thôi.
Kiếm Vô Trần không trả lời ngay, kéo lão rời khỏi biệt viện rồi nói với vẻ lo lắng:
- Ta biết rồi, chỉ có điều ta đột nhiên có chút bất an, cái cảm giác này rất kỳ quái. Vừa rồi ta đã theo sự chỉ điểm của sư thúc để thuyết phục được sư tổ, nhưng Tâm Nghi rõ ràng rất tức giận, cho rằng ta có dụng tâm khác. Việc này khiến ta có chút do dự, không quyết định được. Ta làm như vậy, tương lai không biết có chuyện gì phát sinh vượt tầm kiểm soát không.
Liễu Tinh Hồn an ủi nói:
- Không phải sợ, càng đến lúc quan trọng thì càng cần phải bình tĩnh đối diện. Giờ đến nước này, con không muốn cũng đã làm rồi, như vậy lại càng phải hạ quyết tâm mà làm. Còn vấn đề phụ nữ, chỉ cần con nói ngọt vài lời, ta tin là cuối cùng cũng sẽ không có vấn đề gì.
Kiếm Vô Trần nghe xong cũng cảm thấy an tâm, nhỏ giọng nói:
- Sư thúc cũng phải giúp ta hoạch định kế sách, tránh ta ứng phó không nổi.
Cảm thấy hắn hình như có tâm sự gì đó, Liễu Tinh Hồn nói:
- Chuyện này sư thúc đương nhiên là giúp con rồi. Bây giờ con gọi sư thúc ra đây, có phải là có sự tình gì không giải quyết được đúng không?
Kiếm Vô Trần cất giọng vô cùng lo lắng:
- Ta đúng là có một việc do dự không quyết được, đang muốn thỉnh giáo sư thúc. Ngày mai, một khi đã đến tổng đàn thì muốn gặp lại Trương Ngạo Tuyết sợ rằng sẽ không dễ dàng. Tuy chúng ta đã tính chuyện giả thành thật, nhưng vạn nhất Tâm Nghi phản ứng quá kịch liệt, lại có sư tổ ủng hộ, ta cũng rất khó xử.
Ánh mắt Liễu Tinh Hồn biến đổi, lập tức cười âm lạnh nói:
- Con có phải là muốn trước đó, lợi dụng cơ hội chiếm được Trương Ngạo Tuyết?
Kiếm Vô Trần đỏ mặt, có chút xấu hổ nói:
- Ta quả là có ý này, bất quá là còn chút do dự, vì thế mới phải thỉnh giáo
sư thúc.
Liễu Tinh Hồn đảo mắt, nhỏ giọng nói:
- Có chuyện gì muốn nói sao?
Lục Nga chần chờ một chút, lập tức lắc đầu nói:
- Không, cũng không có gì, thiếp chỉ mong chàng đối xử với ông ấy tốt một chút.
Vô Tâm sắc mặt đanh lại, sau đó liền gật gật đầu, bay lên nghênh đón. Nhìn theo bóng của Vô Tâm, Lục Nga trong lòng nói:
- Đợi qua ngày mai rồi mới nói với chàng, đợi chàng hoàn thành tâm nguyện rồi nói cho chàng biết chuyện này. Đến lúc đó chàng chắc chắn sẽ cao hứng lắm đây. Khi đó chúng ta một nhà cười cười, nói nói, thật là hạnh phúc……
Nhìn Vô Tâm, Lý Trường Xuân vẻ mặt có chút kích động. Từ sau khi Lục Nga khuyên nhủ hắn đến nay, hai ngươi tuy gặp mặt còn rất lãnh đạm, ai nấy tỏ vẻ rất xa cách, nhưng Lý Trường Xuân biết được mối quan hệ của mình và Vô Tâm đang từ từ chuyển biến tốt hơn chính là nhờ lời nói của Lục Nga.
Lão tin tưởng, sẽ có một ngày Vô Tâm sẽ không trách lão nữa. Lúc đó hai cha con lão có thể chung sống hòa bình.
Vô Tâm không biết trong lòng lão nghĩ chuyện gì, bất quá từ ánh mắt của lão cũng có thể đoán được ít nhiều. Nghĩ tới chuyện đó, hắn chỉ hừ nhẹ một tiếng, thần tình lạnh nhạt, cố đè nén hận thù cũ với Lý Trường Xuân trong lòng.
- Sự tình sao rồi, đều xử lý xong chưa?
Lý Trường Xuân liếc qua hình bóng Lục Nga không xa, vừa xoay lại vừa nói:
- Mọi chuyện đã chuẩn bị sẵn sàng, hiện chỉ thiếu gió đông thôi.
Đi đến dưới một gốc cây cổ thụ, Vô Tâm ngừng lại nói:
- Ở đây nói đi.
Lý Trường Xuân gật gật đầu, nhỏ giọng nói:
- Trước mắt chúng ta đã nắm rõ toàn bộ tình hình của Kiếm Vô Trần. Ngày mai, chỉ cần bình tĩnh quan sát kỹ thời cơ trong lúc Lục Vân đại chiến với Chánh Đạo liên minh, Ma vực và Quỷ vực tấn công lén Chánh Đạo liên minh. Đợi đến lúc các bên chiến đấu đến thân tàn ma dại, chúng ta ngồi bên làm ngư ông đắc lợi, nhấc tay một cái liền tiêu diệt bọn chúng. Như vậy, thiên hạ sẽ do chúng ta nắm giữ, cánh cửa quyền lực sẽ do chúng ta mở ra.
Vô Tâm lãnh đạm nói:
- Việc này đã được lên kế hoạch rất lâu, hôm nay đã đến lúc quan trọng cuối cùng, hy vọng ngày mai ông không làm cho ta thất vọng.