Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 593 : Hạo Nhiên Thiên Cương
Ngày đăng: 04:50 22/04/20
Ngón tay cong lại búng ra, Kiếm Vô Trần dùng ngón tay thay kiếm, một luồng kiếm mang màu tím mạnh mẽ liên miên không ngừng chạm vào huyết sắc bát quái, chỗ tiếp xúc giữa hai bên sét đánh lấp loáng, lửa điện bắn ra bốn phía.
Mới đầu, Kiếm Vô Trần rất thuận lợi ngăn chặn được chiêu thần bí này của Lý Hoành Phi. Nhưng chỉ sau giây lát, huyết sắc bát quái đó bắt đầu phát sinh biến hóa không bình thường. Nó không những không bài xích luồng kiếm mang màu tím của Kiếm Vô Trần, ngược lại còn bắt đầu điên cuồng hấp thu sức mạnh này, khiến cho huyết sắc bát quái từ từ mất đi hình dạng ban đầu, cuối cùng hóa thành một thanh tiểu kiếm dài ba thốn, hình dạng như Liệt Vân tiên kiếm.
Hấp thu hoàn toàn kiếm mang sắc tím rồi, thanh tiểu kiếm dài ba thốn bắt đầu chuyển từ đỏ sẫm sắc sang đỏ tím, sau đó liền bắt đầu tấn công. Nhưng điều thần kỳ nhất là thanh kiếm đó nhờ hấp thu được kiếm mang của Kiếm Vô Trần, có được chân nguyên của hắn, khiến cho tuyến phòng ngự do Kiếm Vô Trần lập không còn tác dụng nữa, hắn chỉ còn biết trơ mắt ra nhìn thanh kiếm đang bay lại.
Lúc này, trong mắt Tất Thiên chợt hiện lên hy vọng, còn trong mắt Kiếm Vô Trần lại có vẻ kinh hoàng. Chỉ có điều hiện tại, vẻ mặt của Lý Hoành Phi lại xám như xác chết, phảng phất mất đi sức mạnh sinh mệnh, toàn thân tuy chưa ngã xuống, nhưng khí tức đang càng lúc càng yếu đi.
Nguy hiểm đến quá nhanh, không cho phép Kiếm Vô Trần suy nghĩ nhiều. Đang nóng nảy, Kiếm Vô Trần vốn muốn sử dụng sức mạnh đánh tan thanh kiếm, nhưng hắn chợt nhớ ra một vật, liền thi triển Huyết Hà đồ, lập tức vây chặt thanh tiểu kiếm đó liền.
Một bên là thanh pháp kiếm thần bí hình thành từ máu tươi của Lý Hoành Phi, phía kia là thần khí có sát khí nặng nhất trong trời đất, hai thứ gặp nhau rồi tự nhiên lần lượt thi triển uy lực của mình, mạnh mẽ giao chiến một trận. Đáng tiếc, kiếm của Lý Hoành Phi cuối cùng cũng đấu không lại sự bá đạo của Huyết Hà đồ.
Lắc mình đến đỡ lấy Lý Hoành Phi, Tất Thiên liền truyền vào hắn một luồng chân nguyên, trầm giọng nói:
- Kiên cường lên, chỉ cần chưa chết thì nhất định sẽ còn hy vọng. Huynh đã tận lực rồi, còn lại hãy để cho ta. Nếu chốc nữa ta phá vỡ được tầng kết giới này, huynh phải nhớ thật kỹ, không cần biết huynh dung biện pháp gì, nhất định phải đem Ngạo Tuyết rời khỏi nơi đây.
Lý Hoành Phi đau thương nhìn hắn, nghe những lời này lại có chút đau khổ, chúng ta còn có cơ hội đó sao?
Tất Thiên tựa hồ hiểu rõ suy nghĩ của Lý Hoành Phi, cũng không giải thích nhiều, lại chỉ nói một câu "Nhớ kỹ", rồi vỗ nhẹ vào vai hắn, ánh mắt nhìn hắn như bảo hãy an tâm, sau đó nhẹ nhàng dùng nhu lực đưa hắn đến bên cạnh Trương Ngạo Tuyết.
Quay đầu liếc nhìn Trương Ngạo Tuyết. Lúc này, ánh mắt Tất Thiên lại có chút phức tạp. Lưu luyến, lại tiếc rẻ, có gì đó như là chúc phúc, hay lại là cười mỉm? Ngoại trừ chính hắn ra, không ai hiểu được.
Sau khi nhìn thật thâm trầm, Tất Thiên liền quay đi, thản nhiên đối diện với Kiếm Vô Trần. Trong khoảng cách năm trượng, hai người im lặng nhìn nhau, Kiếm Vô Trần không cười một tiếng, Tất Thiên lại cười khan, phảng phất một loại ý nghĩa thần bí đang qua lại giữa hai người.
Trên mặt đất, Lý Hoành Phi nhìn ngắm Tất Thiên, ánh mắt có chút kỳ quái, sao Tất Thiên đột nhiên thay đổi vậy. Kế bên, Ngạo Tuyết cũng đang nhìn ngắm Tất Thiên, ánh mắt ẩn hiện vẽ u mê nghi hoặc, có thể nguyên nhân bởi vì cái nhìn vừa nãy của Tất Thiên, chỉ có điều nàng tuy không hiểu, trong đầu lại không hề có ý nghĩ qua đó giúp hắn. Tại sao như vậy, bản thân nàng cũng không hiểu được, có lẽ người mất đi ký ức thì sẽ có chút gì đó không bình thường.
Phẫn nộ nhìn Tất Thiên, Kiếm Vô Trần điên cuồng hét lớn: Nguồn truyện: Truyện FULL
- Đây không phải Nho viên Hạo Nhiên Chánh Khí, thật ra đây là pháp quyết gì, nói mau?
Trong lúc la hét, Kiếm Vô Trần lại thúc động chân nguyên trong cơ thể lần nữa, sử dụng pháp lực cao cả của cảnh giới Quy Tiên, cố gắng xoay chuyển tình thế, ép cho hỏa diễm của Tất Thiên thối lui vài trượng.
Trang nghiêm ngắm nhìn Kiếm Vô Trần, Tất Thiên cả mình đầy uy nghiêm, giọng âm vang hét lớn:
- Hạo Nhiên Thiên Địa, Nhân Giả Vô Địch! Hiện tại cho ngươi thưởng thức pháp quyết cao cả nhất của Nho gia, Hạo Nhiên Thiên Cương pháp quyết. Nhiên Thiêu Ba, Hỏa Diễm! Hãy lấy sinh mệnh của ta đổi lấy sức mạnh to lớn nhất của ngươi, phân hủy tất cả tà ác trên thế gian, trả lại sự bình an cho trời đất!
Theo từng lời nói của Tất Thiên, hỏa diễm xung quanh đột nhiên tăng tốc bốc cháy. Cái đó như đại biểu cho chánh khí Hạo Nhiên Thiên Cương của nhân gian, khi Tất Thiên dùng sinh mệnh trả giá, bùng phát thêm gấp chục, gấp trăm lần.
Giây phút này, cả trời đất như hơi chấn động, trong toàn bộ kết giới hỏa diễm điên cuồng bay lên, liệt hỏa chân nguyên điên cuồng bành trướng, sử dụng tín niệm và quyết tâm kiên định vô cùng đốt cháy hết mọi thứ trên thế gian, mặc cho Kiếm Vô Trần thúc động chân nguyên như thế nào cũng không cách nào áp chế được.
Cảm nhận được sự điên cuồng của hắn, Kiếm Vô Trần giận dữ hét lên:
- Đáng ghét, ngươi không ngờ lại tự hủy nguyên thần của mình, lấy sinh mệnh tế liệt hỏa để đổi lấy sức mạnh! Ta sẽ không để ngươi được như ý nguyện đâu, ngươi hãy nhìn đây.
Trong lúc phẫn nộ, Kiếm Vô Trần lần đầu thi triển toàn lực, cả thân hình hỏa diễm bao phủ, xem ra giống y như Tất Thiên vậy. Theo sự điều khiển của hắn, liệt hỏa chân nguyên xung quanh như bị đồng hóa, nhưng phần lớn chân nguyên vẫn y như cũ xoay chuyển ngoài thân Tất Thiên, cùng với hắn lại thăng hoa lần nữa.
Trên mặt đất, Lý Hoành Phi chấn động nhìn vào Tất Thiên, trong mắt hàm chứa lệ long lanh. Giờ này phút này, khí thế của Tất Thiên đã mạnh mẽ đến cực điểm, sức mạnh hắn có lẽ không bằng Kiếm Vô Trần, nhưng quyết tâm của hắn lại xuất ra khí độ khiến ngoại trừ Kiếm Vô Trần thì khó có người đỡ được.
Trong giây phút cuối cùng, Tất Thiên đã phát động Hạo Nhiên Thiên Cương, lại còn tự hủy nguyên thần để phát ra sức mạnh tăng lên gấp ba, dùng để đối kháng lại sức mạnh to lớn của Kiếm Vô Trần, tất cả cũng chỉ để cho người trong mộng được an lành.