Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 63 : Quỷ Vực quân đoàn
Ngày đăng: 04:45 22/04/20
Một tiếng rít chói tai vang lên, kiếm mang cực thịnh xoáy tròn với tốc độ cực nhanh, ẩn chứa một sức mạnh vô cùng bá đạo từ từ hạ xuống. Vầng kiếm mang được hợp thành từ hàng trăm đạo kiếm ảnh xoáy theo chiều xoắn ốc phía trên Lục Vân, hàm chứa khí tức thần thành của Huyền Thiên thần kiếm, chiếu ra luồng sáng màu đỏ thắm, nhắm ngay bọn quỷ binh quét tới. Tức thì, bọn lệ quỷ gào lên thảm khốc hãi hùng, khắp bốn phía những luồng hắc sắc quang mang đủ loại bị đánh văng ra xa rồi tiêu tán trong lớp khói đen mù.
Kiếm mang dần tiêu tán trong trùng trùng hắc khí, song cũng đã có vô số quỷ binh bị đốt tiêu thành tro bụi dưới đòn công kích cương mãnh của Lục Vân. Hai bên tả hữu, Ngạo Tuyết cùng Thương Nguyệt hoa động thần kiếm phát ra những vầng kiếm mang sáng lóa rộng hàng mấy trượng, tiêu diệt đám quỷ binh. Chỉ có được là chật vật nhất do không có thần kiếm, song với tu vi thâm hậu của mình, ông cũng giết được một số quỷ binh liều lĩnh tiến lại gần.
Một tiếng quát lạnh vang lên, quỷ tướng đột nhiên ra lệnh cho bọn quỷ binh dừng lại. Hắn lạnh lùng nhìn mọi người, mục quang dừng lại nơi Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt hai người đang cầm trường kiếm trong tay, nhế ch mép cười âm hiểm: "Không ngờ lại chính là Ảnh Nguyệt Song Kiếm trong Tam Đại thần kiếm nổi danh của nhân gian lại ở trong tay các người. Thật ngoài dự liệu của ta! Có điều đáng tiếc là Quỷ Vực này chẳng phải nơi bọn tu chân các người có thể đến tác oai tác quái. Giờ ta hãy thử xem bọn tu chân các người làm sao sống sót nổi trước đại quân của ta. Bày trận Quỷ Vũ Xuyên Tâm Thức!".
Lệnh vừa ban ra, bọn quỷ binh bên cạnh hắn nhanh chóng phân thành bốn nhóm bao vây mọi người. Hàng đầu là quỷ binh cầm trường thương, một hàng sáu tên, trên đầu có năm quỷ binh nữa, cứ thế càng lên cao số người càng giảm cho đến tầng trên cùng chỉ còn một quỷ binh. Tổng cộng hai mươi mốt tên lập thành tam giác đỉnh trận, trường thương lăm lăm trước mặt đối địch với nhóm người Lục Vân. Phía sau chúng, vô số quỷ binh cũng sắp xếp thành hình tương tự, tức thì tạo nên bốn cánh mũi nhọn như bốn con hắc long, chỉnh tề xuất hiện trước mặt bọn Lục Vân.
Đôi mắt màu xanh lục của quỷ tướng lóe lên một tia nhìn âm hiểm, hắn hét lớn: "Tấn công!". Thanh âm lạnh lẽo quỷ dị như gió bấc rít làm mọi người sởn gai ốc. Nghe lệnh, bốn tổ quỷ binh lập tức di chuyển từ trận thế hình tam giác biến thành hình tròn, rồi trong nháy mắt huyễn hóa thành bốn con hắc sắc cự long gầm thét vang trời, nhắm vào bọn Lục Vân công kích.
Lục Vân hơi biến sắc, hô to: "Mọi người cẩn thận, đợt tấn công này rất nguy hiểm!". Dứt lời, Như Ý Tâm Hồn kiếm xoay chuyển như bay, rít gió veo veo, hồng quang chói lóa mang theo luồng liệt hỏa chân nguyên cương mãnh trong nháy mắt biến thành một con hỏa long điên cuồng tấn công vào bọn hắc long. Bên kia, thần kiếm của Ngạo Tuyết cũng hóa hình thành một con rồng tía, thần kiếm của Thương Nguyệt thì biến thành một con phượng hoàng lửa, một rồng một phượng phân thành hai cánh tả hữu nghênh chiến với bọn hắc long do quỷ binh hóa thành. Mặt hậu, Tử Dương Chân Nhân toàn thân phát xuất hồng quang, chân khí cực thịnh, không ngừng xoay chuyển, tay cầm trường kiếm phát ra một kiếm trụ dài hàng mười trượng, mãnh liệt công kích vào bọn quỷ binh.
Một tiếng nổ kinh hồn phát ra, cú va chạm mãnh liệt phát sinh vô số luồng lốc xoáy. Bốn phía, những bóng ảnh chớp tắt không ngừng trong tiếng ầm ì vang dội lần lần tiêu tán. Lục Vân, Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt ba người thân thể rung lên một chút rồi đứng vững lại, chỉ có Tử Dương Chân Nhân do kém thế về binh khí nên bị bọn quỷ binh bức lùi lại hai bước thân hình mới bình ổn lại.
Phía đối phương, bốn tổ quỷ binh tổn thất trầm trọng trước đòn phản kích dữ dội của nhóm Lục Vân, chí ít cũng bị tiêu diệt đến một phần năm binh lực. Quỷ tướng thấy tình hình như thế, cặp mắt mèo xanh lục của hắn lóe lên tia lửa giận, hầm hầm nhìn Lục Vân, vọt lên trước một bước thét to: "Biến trận! Quỷ chuyển mệnh. Tiếng công!". Lệnh vừa ban ra, bọn quỷ binh bốn bề nhất tề tru lên một tiếng vang dậy, vô số bóng đen lập tức chuyển động bao vây nhóm người của Lục Vân trùng trùng điệp điệp. Vòng vây quỷ càng lúc chuyển động càng nhanh, khiến cho trong vòng chu vi trăm trượng cuồn cuộn hắc vụ, đầy dẫy quỷ khí bao vậy chặt lấy mọi người. Giữa vòng xoáy hoắc khí, vô số những bóng tay ma quỷ chập chờn, như ẩn như hiện trước mặt nhóm Lục Vân, thật khó lòng phân biệt chân giả. Hắc sắc quang hoa chớp lóe chực chờ nhóm người Lục Vân lơi lỏng cảnh giác, lập tức tấn công mãnh liệt. Bọn lệ quỷ không ngừng tru lên những tiếng kêu la ngụy dị làm người ta liệt tim chân run, phối hợp cùng bóng quỷ bao vây xung quanh, quả là Quỷ Vực ghê rợn danh bất hư truyền. Nguồn truyện: Truyện FULL
Từ trong đôi mắt của Lục Vân phát xuất một luồng quang hoa sáng rực, thanh Như Ý Tâm Hồn kiếm thủ trước mặt xoay chuyển kinh hồn, toàn thân chân nguyên tăng lên gấp bội, khí thế như vũ bão, liệt hỏa chân nguyên tỏa ra hơi nóng hừng hực như lửa thiêu dần dần tạo thành hình một đóa hoa sen đỏ thắm như máu. Lục Vân thét to một tiếng, Như Ý Tâm Hồn kiếm đang xoay chuyển như bay bỗng phát ra một quang trụ màu đỏ, đường kính ngoài sáu thước, chiếu xuất ra ngoài tức thì tấn công vào đám hắc khí. Hai luồng chân khí đỏ và đen sáng bùng lên với uy lực hủy diệt. Từ trong đám hắc khí, dưới đòn tấn công mãnh liệt của liệt hỏa quang trụ, phát ra những tiếng nổ kinh hồn cùng với tiếng rú đau đớn của bọn lệ quỷ, trong nháy mắt hắc khí hóa thành luồng âm phong rồi tiêu tán.
Tử Dương Chân Nhân chưa kịp trả lời thì toàn thân Quỷ tướng phát ra một luồng sức mạnh ào ào, khí đen ù ỳ tụ lại chống lại quầng sáng màu tím của Tử Ảnh thần kiếm. Ngạo Tuyết bị luồng phản chấn bất ngờ, loạng choạng lùi ra phía sau, trong lúc kinh hoảng đã lơi lỏng không điều khiển thần kiếm áp chế Quỷ tướng. Nhân lúc đó, hắn lắc mình biến hóa thành luồng khói đen, biến mất khỏi phạm vi chế ngự của quầng sáng tím. Ngạo Tuyết cuồng nộ, trụ lại thân hình, tức thì một quầng sáng màu tím rực rỡ xuất hiện lại trên không trung rồi hạ xuống. Lúc này Quỷ tướng đã có dị tượng, thân thể có sự biến đổi, khuôn mặt anh tuấn của hắn đã được che phủ bởi hai cái răng lớn, đôi mắt màu xanh của hắn lộ ra hai chấm đỏ, toàn thân cuồn cuộn khí đen, nhìn kỹ sẽ thấy vô số vong hồn ẩn hiện, cảnh tượng thật đáng sợ. Luồng khói đen chớp lên, cây trường thương dài một trượng tám đã nằm trong tay hắn. Hắn cười Huyền Âm Chân Nhân hả: "Các ngươi đã bỏ qua cơ hội tốt rồi, giờ đến lượt ta có cho ngươi biết thế nào là lễ độ với Lệ Quỷ Ảo Hình".
Dứt lời, bốn phương tám hướng hàng ngàn lệ quỷ hiện về, tất cả đều mặt xanh nanh dài, mắt đỏ lòm phát ra những tia sáng màu hồng. Thương ảnh ngập tràn khắp nơi, hồng quang cùng với quỷ khí âm u, vô thanh vô tức tạo ra một khung cảnh thật ghê rợn.
Nhóm Lục Vân bốn người lập tức phân chia bốn hướng, bảo vệ cho Hứa Khiết và Vân Phong ở giữa. Họ toàn lực phòng thủ trước hàng vạn thương ảnh màu hồng ảm đạm đang điên cuồng tấn công. Phòng thủ của bốn người kín kẽ cho nên tạm thời đánh bật được đòn công kích của Quỷ tướng. Nhưng do Quỷ tướng tấn công rất nhanh, không những thế, các đòn tấn công sau mạnh hơn đòn trước cho nên bọn Lục Vân bốn người chỉ biết chống đỡ mà thôi.
Thương Nguyệt bình tĩnh nói: "Tình hình này thật bất lợi cho chúng ta. Chỉ bằng một tên nhị tướng đã thế này, e rằng chúng ta chẳng thể làm được gì ở Quỷ Vương Thành này. Tên quỷ này hãy giao cho muội, ba người hãy đi trước, nấn ná lâu nữa sẽ không còn kịp thời gian". Nói xong, một luồng sáng màu hoàng kim tựa như mặt trời, chạy dọc quanh người rồi bao bọc lấy thân hình nàng, cùng với đám khí đen từ từ bay lên cao. Bốn phía tràn ngập thân ảnh Thương Nguyệt với Khiếu Nguyệt thần kiếm. Giữa không gian hai màu vàng đen tách biệt rạch ròi, hai quầng sáng liên tiếp giao thủ, tiếng nổ ầm ì vang lên như sấm chớp.
Quỷ tướng hét lớn, thân thể của hắn đã xuất hiện ngoài khoảng ba trượng, không còn thấy bóng quỷ lệ nào nữa. Thương Nguyệt ngự giữa không trung, Khiếu Nguyệt thần kiếm trên đầu xoay tít, đang tập trung một luồng sức mạnh to lớn chuẩn bị xuất kích. Nhị Quỷ tướng tựa hồ chỉ biết né tránh, toàn thân hắn khí đen cuồn cuộn, hai mắt đượm một màu hồng ảm đạm. Hắn trừng mắt bắn ra những tia sáng màu hồng hướng về quầng sáng bảo vệ Thương Nguyệt. Chỉ thấy vòng bảo hộ của Thương Nguyệt ảm đạm đi, hiển nhiên đã bị tia sáng đó xâm hại. Hai quang trụ của hai người đụng độ trong không trung, quang trụ màu vàng đã xuyên qua quang trụ màu hồng, chém thẳng xuống dưới. Một tiếng sấm vang lên, mặt đất bị chấn động mãnh liệt. Chỉ nghe thấy hai tiếng kêu thảm, còn bóng dáng của hai người đã không còn thấy nữa.
Lục Vân bình tâm lại, thân hình vút lên không trung, hai tay phất ra, từ giữa lòng bàn tay chàng xuất hiện một khối khí màu đen. Từ xa, một tiếng gào thét điên cuồng vọng lại: "Có thể nào như thế được... không thể nào...". Tiếng kêu nhỏ dần, Lục Vân hai hai chập lại, tất cả đều biến mất. Quay sang nhìn Ngạo Tuyết đang lơ lửng bên cạnh, chàng điềm tĩnh nói: "Mọi người đã tiêu hao nhiều công lực, cũng nên khôi phục lại. Ở Quỷ Vực này thật nguy hiểm vô cùng, chỉ với một tên nhị tướng quân đã khiến chúng ta mất nhiều thời gian như vậy, nếu tiến nhập vào Quỷ Vương Thành, e rằng chúng ta sẽ khốn đốn hơn nhiều".
Tử Dương Chân Nhân quan sát tình hình, càng lúc càng không hiểu nổi con người của Lục Vân. Ông nhìn thấy Vân Phong vẫn còn nằm dưới đất, liền lên tiếng hỏi: "Chúng ta khi nào thì rời khỏi? Không biết khi nào Vân Phong mới tỉnh lại nữa?".
Lục Vân đáp: "Đợi cho đệ ấy tỉnh lại, chúng ta sẽ rời khỏi nơi đây". Nói rồi chàng ngẩng đầu nhìn lên mặt trời màu đen trên cao, tự nhiên phát hiện có sự dịch chuyển nào đó. Chàng tựa hồ đã hiểu được điều gì, trên khuôn mặt nở một nụ cười thần bí.