Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 681 : Phấn lực phản kích (nỗ lực phản kích)
Ngày đăng: 04:51 22/04/20
Hiểu rõ ý tứ của Ngọc Hoa chân nhân, Hoàng Thiên vội vàng nói:
- Đường thần kinh đó ở nơi đâu, chúng ta làm sao mới tìm được nó đây?
Ngọc Hoa chân nhân nặng nề đáp:
- Chuyện này rất phức tạp cũng rất phí thời gian, vì thế chúng ta chỉ có thể đánh cuộc với vận khí mà thôi. May mà trước mắt chúng ta còn chưa hợp nhất, nhờ thế ta có thể thúc động thần châm, tùy cơ ứng biến thử tìm kiếm một số chỗ, còn ngươi cẩn thận cảm nhận, thấy được đường thần kinh nào rõ ràng nhất, dùng phán đoán để xác định đúng hay không. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hoàng Thiên trầm giọng nói:
- Đi thôi, thời gian không còn nhiều, chúng ta phải khẩn trương nắm lấy.
Ngọc Hoa chân nhân ừ một tiếng, thần châm ngũ sắc đó bắt đầu xoay chuyển nhanh chóng, theo sự khống chế của ông từ một phân thành hai, hai phân thành bốn, cuối cùng ảo hóa vô số, biến thành trên cả ngàn vạn ảo ảnh ngũ sắc, nhanh chóng thăm dò thần kinh nhiều khủng khiếp chung quanh.
Tình hình này có chút quỷ dị, cũng có chút kinh tâm, bất quá chỉ kéo dài trong giây lát, các ảo ảnh liền tự động biến mất, lộ ra bản thể của Phá Thiên thần châm. Chỉ có điều thần châm lúc này đã ảm đạm hơn trước đó khá nhiều, có thể thấy tu vi của Ngọc Hoa chân nhân đã không còn mạnh mẽ như trước.
- Sao vậy, có phát hiện được nơi nào khả nghi hay không?
Hoàng Thiên trầm ngâm nói:
- Có, nhưng lại có tới ba nơi, ta cũng không dám khẳng định.
Đối kháng vô hình bắt đầu triển khai trong nơi sâu thẳm của đại não. Thiên Sát sử dụng thực lực tuyệt mạnh, lại ở trong điều kiện hoàn cảnh bất lợi, chỉ khoá chặt các đường truyền tin. Còn Hoàng Thiên thực lực không đủ nhưng chiếm được ưu thế địa vị, bị vây khốn trong một không gian nhỏ hẹp. Thấy vậy, Hoàng Thiên hoàn toàn không kinh ngạc, mọi chuyện đều nằm trong suy tính, chỉ có điều hắn không hề bỏ qua cơ hội thành công của mình.
Trong lòng Hoàng Thiên rất rõ, đấu thẳng mình tuyệt đối không mạnh hơn được Thiên Sát, chỉ có một hy vọng duy nhất là dựa vào Phá Thiên thần châm thi triển một chiêu công kích như sét đánh. Thành bại của chiêu này, nếu chỉ bằng vào Phá Thiên thần châm vẫn còn chưa đủ, hắn cần phải phân tích chuẩn xác khác biệt thực lực giữa mình và Thiên Sát.
Hoàng Thiên biết, sức mạnh Thiên Sát mạnh mẽ vô cùng, hắn tuy hợp nhất được nguyên thần của Ngọc Hoa chân nhân, thu được không ít trí tuệ và tu vi, nhưng sức mạnh này phối hợp với Phá Thiên thần châm có thể phát ra uy lực rất lớn, có thể thắng được Thiên Sát hay không, đó là vấn đề quan trọng. Nếu như sức mạnh của hắn đạt đến một trình độ nhất định, có thể hỗ trợ Phá Thiên thần châm phát xuất uy lực đủ để khắc chế được Thiên Sát, như vậy hắn có thể chọn cách đấu thẳng.
Nếu sức mạnh của hắn không đạt đến trình độ đó, liều mạng cũng chỉ là uổng phí mà thôi, cũng đành bỏ cuộc giữa chừng. Chọn lựa phương thức thứ hai, tử thủ trong một đường truyền tin, tùy thời quan sát tình huống của Thiên Sát. Như vậy, hắn lại có thể vừa hấp thu năng lượng tăng cường tu vi, vừa tìm kiếm cơ hội phát ra công kích.
Chuyển động của suy nghĩ chỉ là chuyện trong chớp mắt. Khi Hoàng Thiên phát giác tự mình phát xuất trên ngàn mệnh lệnh mà không một mệnh lệnh nào đột phá được phòng tuyến, trong lòng hắn có chút thất vọng. Đối với Hoàng Thiên đã từng một lòng muốn làm người, tâm chí hắn kiên cường người thường khó bì được. Nhưng lúc này, thực lực mạnh yếu lại khiến hắn cảm thấy bất lực, một sự sợ hãi sâu sắc dâng lên.
Đúng như người ta nói biết càng nhiều, lòng càng nặng nề. Hoàng Thiên lúc này dĩ nhiên đã thu được trí tuệ của Ngọc Hoa chân nhân, vì thế hiểu được Thiên Sát mạnh mẽ như thế nào, chính mình nhỏ nhoi như thế nào.
Thu hồi ý nghĩ buông bỏ, Hoàng Thiên thúc động Phá Thiên thần châm ép cho ý thức công kích của Thiên Sát thối lui, trong lòng bắt đầu tính toán trở lại. Lúc này mà đầu hàng cố nhiên là do tình thế ép buộc, nhưng với Hoàng Thiên, điều này lại có ít nhiều không cam tâm, khiến cho lòng hắn sinh ra hận thù, có chút do dự.
Trong lòng hắn, thu hồi lại quyền khống chế thân thể là là cần thiết nhất. Làm được điều này, ngay cả thực lực không mạnh, hắn cũng không quá quan tâm. Nhưng mà tình hình hiện nay, muốn hoàn thành tâm nguyện lại phải liều mạng một phen, đó là một việc làm rất không lý trí.
Mâu thuẫn khiến hắn do dự, suy nghĩ khá lâu, khi Hoàng Thiên cảm thấy được khí tức Thiên Sát từ yếu chuyển mạnh, trong lòng cuối cùng quyết định liều mạng. Ý nghĩ của hắn rất đơn giản, có thể thắng thì thắng, thắng không được lập tức rút lui, chọn phương thức thứ hai.
Còn thắng bại được mất, Hoàng Thiên hoàn toàn không để ý, ngược lại đều muốn mạo hiểm, hắn thấy được có thể liều mạng. Thêm nữa, trong lòng Hoàng Thiên tồn tại một hi vọng, đó là một khi thành công, tự hắn liền có thể tìm Thiên Tàn lão tổ báo thù, nếu như không thể thành công, cũng chỉ có thể hận ông trời vô tình mà thôi!