Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 702 : Giao Hoán Điều Kiện

Ngày đăng: 04:51 22/04/20


Sát Huyết Diêm La tức giận hừ một tiếng rồi quát lớn:



- Lục Vân, lời ngươi thật cuồng vọng nhưng lại làm cho người ta bội phục. Hôm nay ngươi làm như vậy thật không sợ sau này hối hận sao?



Lục Vân cười quỷ dị một tiếng, thần sắc tà dị bất thường nói:



- Có khi nào ngươi đã từng nghe nói Lục Vân ta hối hận chưa? Chuyện chúng ta bây giờ đã kết thúc, nhưng ân oán giữa ngươi và Tà thần Chu Hỉ phải trông vào vận khí của ngươi thôi.



Sát Huyết Diêm La lặng người đi, sau đó giận dữ hét lên:



- Lục Vân, ngươi thật bỉ ổi, cũng một giuộc với ta thôi.



Lục Vân phản bác lại:



- Từ đầu đến cuối, lời nói và hành động của ta đâu có khác, lừa ngươi khi nào đâu? Ngươi tự mình quá bất cẩn lại muốn trút tức giận lên ta sao được.



Lục Vân quay đầu nói với Chu Hỉ:



- Tốt, ta xong chuyện rồi, giờ chỉ còn xem chuyện của ngươi thôi.



Chu Hỉ hơi hơi gật đầu cảm kích nói:



- Cám ơn, mọi chuyện cứ giao cho ta.



Chu Hỉ lắc mình bay đến cách Sát Huyết Diêm La ngoài một trượng, lạnh lùng nhìn hắn nói:



- Ta đã nói trước rồi, chỉ cần người khác xuất hiện, tình huống của chúng ta sẽ thay đổi ngay. Không ngờ lời ta thành thật, ngươi còn có điều gì muốn nói không?



Sát Huyết Diêm La kinh hãi nhìn Chu Hỉ, giọng giận dữ cất tiếng:



- Ngươi chớ vội đắc ý. Nếu Lục Vân không nhúng tay vào, chúng ta chưa biết thắng bại ra sao.



Chu Hỉ đáp:



- Vậy thì chúng ta bắt đầu.



Huyết phủ vung lên, thân ảnh chớp động, thân pháp Chu Hỷ cực nhanh hóa thành ảo ảnh, vô số ánh đao bay lượn tung hoành vòng vòng kịch chiến sinh tử cùng với Sát Huyết Diêm La.




Nhìn theo bóng người đi xa, Tà Thần Chu Hỉ tự nói:



- Đa tạ thiếu niên nghịch thiên. Ân cứu mạng hôm nay, Tà thần ta sẽ ghi tạc trong lòng. Hy vọng lần tới gặp mặt ta có cơ hội đáp trả.



Chu Hỉ xoay người lướt mắt nhìn bốn phía khẽ ngâm:



- Lão Tam, an nghỉ đi, đệ sẽ báo thù cho huynh.



Dứt lời liền đi, không trung truyền đến vô số tiếng thở dài nhè nhẹ.



Sáng sớm, giữa sự yên lặng an bình trong sơn cốc, vô số tiếng chim hót ban mai êm tai ríu rít khắp nơi. Buổi sáng mai đầu tiên sau ngày Thái Âm Tế Nhật, chân trời phương đông không có ánh mặt trời, thời tiết thật âm trầm.



Phục Long cốc, đại điện Trừ Ma liên minh. Các nhân vật trọng yếu trong liên minh đều đã tụ tập, còn có Càn Nguyên chân nhân, Tĩnh Nguyệt đại sư và Phong Viễn Dương của Dịch viên.



Ngồi trên ghế thủ tọa, Trần Ngọc Loan liếc mắt nhìn mọi người dưới điện, kéo tay Bách Linh đứng dậy nói:



- Có một tin tức tốt lành cho mọi người. Từ giờ trở đi, Bách Linh công chúa của Thiên Chi đô sẽ hỗ trợ cùng chúng ta chống lại yêu ma trên nhân gian, duy trì bảo vệ hòa bình thế gian.



Tất cả mọi người trong đại điện đều hớn hở vui mừng, hết sức cao hứng với việc Bách Linh đã đến.



Nhìn thấy sự vui cười trên mặt mọi người, Bách Linh bình đạm nhã nhặn nói:



- Hôm nay được cùng với mọi người ở đây nỗ lực cho hòa bình của nhân gian là một duyên phận khó có, ta thật cao hứng. Người tu đạo lấy việc an tâm ít ham muốn làm đầu. Nhưng tai ách lớn đang đến, chúng ta nên đưa vai gánh lấy trách nhiệm tạo phúc cho dân chúng nhân gian. Cùng nhau ở đây, ta hy vọng mọi người đồng tâm hiệp lực. Chúng ta toàn lực đối mặt với tà ác, cứu vãn bá tánh thiên hạ!



Ngắm nhìn Bách Linh với khí tức thánh khiết hiển lộ, cảm nhận thâm ý trong lời nói của nàng, thần sắc mọi người có khác nhau nhưng ánh mắt đều thể hiện tình cảm kính nể.



Nhờ có Lục Vân mà Bách Linh vang danh thiên hạ. Trong điện trừ Phần Thiên và Ân Hồng Tụ chưa từng gặp qua, tất cả mọi người đều ít nhiều quen thuộc với nàng.



Lần đầu gặp mặt, lại nghe lời nói của nàng, Phần Thiên không nhịn được liền tán dương:



- Công chúa có lòng lo thiên hạ, Phần Thiên kính nể rất nhiều. Nhưng với tình thế trước mắt, công chúa nghĩ chúng ta nên làm như thế nào mới có thể hoàn thành hữu hiệu nhiệm vụ rất khó khăn này?



Bách Linh liếc hắn, điềm nhiên cười nói:



- Phần Thiên thiếu hiệp quá lời rồi, ta cũng chỉ là người có lòng tu đạo, hy vọng tận chút tài hèn trí thiểu mà thôi. Vì vậy việc đàm luận để thấy rõ tình thế cần thương nghị với mọi người, thống nhất trí tuệ mọi người nhằm tìm được phương pháp tiến hành thuận lợi. Theo quan điểm cá nhân ta, đầu tiên phải nắm rõ đại thế thiên hạ, thứ hai cần phân tích tình hình địch ta, thứ ba cần nắm chắc thời cơ. Còn những phương diện khác, mỗi người khác nhau sẽ tùy lúc mà điều chỉnh sách lược và phương châm