Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 72 : Quỷ Thành Chi Hành
Ngày đăng: 04:45 22/04/20
Dừng chân tại nơi giao nhau giữa hai con sông Âm Thi và Hắc Hà, cả nhóm cùng nhìn vào nơi hai nhánh sông giao hội. Lục Vân nhìn ngắm một lúc, quay lại nhìn mọi người nở một nụ cười, khuôn mặt vô cùng anh tuấn. Nụ cười như thể vu vơ nhưng như ẩn chứa chút gì huyền bí. Lục Vân cười nói: "Mọi người hãy cẩn thận ẩn tàng thân ảnh, mình tôi sẽ tiến về trước để thăm dò động tĩnh. Không nên lo lắng cho tôi, tôi có thể tự lo cho mình được, tôi đi đây!". Rồi nở một nụ cười hờ hững, mang theo một chút thản nhiên bình tĩnh.
Một bên Tử Dương chân nhân, Vân Phong, Phong Viễn Dương không ngừng dặn dò Lục Vân phải thận trọng, một bên Thương Nguyệt cùng Ngạo Tuyết vẫn nhìn hắn không tỏ vẻ gì. Cả hai đều im lặng không nói tiếng nào. Lục Vân quét mắt nhìn mọi người, mắt chỉ dừng lại một chút khi lướt qua Thương Nguyệt và Ngạo Tuyết. Hắn dường như nở một nụ cười. Chẳng ai nói gì, trong lòng họ dường như đều đang cười, lời gì bây giờ cũng là dư thừa. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bây giờ Lục Vân quay người lại, trong đáy mắt có thể nhìn thấy một tia ngạo khí như đang bùng phát, thân ảnh bay lên lưng chừng không trung như một đạo hào quang, thân hình mau chóng mờ đi , trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu nữa. Nhìn thấy hình ảnh Lục Vân đang từ từ biến mất, Phong Viễn Dương khẽ than : "Đến giờ tôi vẫn không dám tin , chỉ tu luyện coÌ hai năm mà h ắn đã đạt đên trình độ này. Mặc dù cứ cho tu vị hắn hiện nay chẳng cần bàn cãi nhưng cũng không thể đến mức tùy ý tự nhiên biến mất vô thanh, vô ảnh như vậy. Là do hắn cốt cách thượng thừa hay là hắn có một bí mật nào đoÌ mà chưa ai khám phá được chăng?". Tử Dương Chân nhân không nói gì, thần sắc ông xuất hiện một tia cổ quái, không ai biết ông đang nghĩ gì. Thương Nguyệt, Ngạo Tuyết nhìn nhau, đều không mở miệng nói gì.
Vân Phong cất lời xóa tan bầu không khí ngột ngạt trước đoÌ: "Chúng ta hãy trở lại chỗ cũ ẩn tàng thân ảnh để chờ tin tức của Lục Vân huynh vậy, đi thôi!", vừa nói xong đã cất bước, hướng xuống phía bên phải của sơn nhai mà đi. Mọi người còn lại nhìn nhau rồi cũng nối gót theo hắn.
Đi xuyên qua Hắc Hà, Lục Vân đã từng bước tiến vào lãnh địa thần bí nhất của Quỷ Vực. Bây giờ khi không coÌ người khác bên cạnh, Lục Vân mới có thể không lo bị phát hiện để có thể phát huy hết khả năng vốn có của mình. Bấy giờ, Lục Vân liền hoá thành một làn sương mờ màu đen, từ làn sương mờ đoÌ phát ra từng tia khí tức âm sâm quỷ dị, từ từ di chuyển ra bốn hướng. Trong lúc này, để tránh khỏi bị quỷ vật phát hiện ra khí tức của mình, Lục Vân đã thi triển Hóa Hồn đại pháp của Quỷ Tông, khí tức của hắn lúc này đã hoàn toàn giống như khí tức của loài quỷ vật vậy.
Xuyên qua Hắc Hà , Lục Vân hoá thành một tia sáng bạc, chú ý lắng nghe động tĩnh bốn phía. Sau một lúc, Lục Vân phát hiện tại nơi Hắc Hà và Âm Thi Giang gặp nhau có ẩn tàng hai luồng quỷ khí mạnh mẽ vô cùng. Nhưng hai luồng quỷ khí này lại cực kì ẩn tàng, tựa như coÌ thứ gì đoÌ đang che dấu đi khí tức của nó vậy. Lục Vân từ từ tiến lại gần, chỉ thấy đoÌ là một vùng đất đen kịt, từ nơi ấy vô số luồng quỷ khí đang bốc lên, rồi tụ lại ở trên mặt đất như những bọt khí, không ngừng từ từ bay lên, nhưng tại chỗ bay lên đoÌ lại nhanh chóng phân tán ra. Từ chỗ phân tán đoÌ, từng đoàn khí đen từ từ cuộn tròn lại. Đối diện, ước chừng khoàng một dặm về phía bên trái, có một đoàn khí giống vậy đang ẩn tàng.
Lục Vân ý niệm chuyển động, lập tức điều chỉnh ý niệm thần ba hướng về hai luồng khí đoàn đoÌ mà dò xét. Sau một lúc Lục Vân đã tiến vào được bên trong của hai luồng khí ấy, hắn không khỏi chấn động, tim như thể ngừng lại, dù tưởng tượng thế nào cũng không thể ngờ được hai luồng khí ấy tuy không lớn nhưng lại thể chứa đựng ngàn vạn quỷ hồn. Vô số ý thức và ý niệm trong đoÌ đang giao tạp một cách hỗn loạn. Nhất thời hắn không thể hiểu được điều gì đang diễn ra.
Sau khi đã tra xét kĩ lưỡng các quỷ hồn, Lục Vân phát hiện trong một luồng khí có một quỷ hồn rất mạnh mẽ, tựa hồ hắn là thủ lĩnh của các quỷ hồn trong đoÌ. Lục Vân từ từ tiến lại gần ý thức của hắn, đột nhiên Ý Niệm Thần Ba bị dội ra, ngay lập tức trong luồng khí dường như xuất ra một đạo mệnh lệnh, vô số các quỷ hồn biến thành một chỉnh thể thống nhất cùng hướng về ý niệm của Lục Vân tiến hành dò xét.
Lục Vân nhất thời kinh hoàng, tức tốc thu hồi lại Ý Niện Thần Ba, bắt đầu dò xét luồng khí đoàn thứ hai. Song ở luồng khí này hắn cũng phát hiện ra điều tương tự. Mặc dù không hiểu đây là gì, nhưng Lục Vân cũng nhận ra rằng hai luồng khí đoàn chứa đầy quỷ hồn này kì thật là hai đội quân đối lập nhau. Còn hai cổ ý thức mạnh mẽ đoÌ chính là hai thủ lĩnh vậy.
Lục Vân tận lực ẩn tàng khí tức của mình, khi tới lưng chừng không trung thì từ từ xuất hiện nguyên hình. Nhìn hai luồng hắc khí bên dưới, trong mắt Lục Vân bỗng lóe lên một ý niệm hài hước thần bí. Một lúc sau, ánh mắt Lục Vân đã chứa đầy âm u và tàn khốc. Chỉ thấy hai tay hắn vẽ theo một quỹ đạo vô cùng cổ quái, từng tia khí tức âm sâm tà ác bắt đầu bành trướng một cách âm thầm . Trong mắt Lục Vân phát ra một đạo hào quang đen tuyền, đồng thời hắn đưa hai tay hướng về hai luồng khí đoàn phát ra một chưởng, hai luồng khí đoàn liền nuốt lấy khí tức cường đại này, chỉ trong chốc lát hai luồng khí tức mà Lục Vân phát ra đã bị nuốt sạch. Ngay lúc ấy, hai mắt Lục Vân phát ra hào quang bảy màu, quanh thân hắn cũng đồng thời phát ra thất sắc hào quang, tức thì liên tiếp phát ra sáu đạo Ý Niệm Thần Ba với cường độ mười tám vạn bảy ngàn thức, bố trí ba đạo hào quang phóng tới mỗi luồng khí đoàn.
Lục Vân vẫn đứng yên tại hư không, bốn bề vô số các quỷ vật kêu lên thảm thiết, chúng như thiêu thân bay vào lửa, điên cuồng lao mình về phía Lục Vân. Lũ quỷ vật, chớp mắt đã biến thành vô số khoÌi đen rồi nhập vào vầng hắc sắc hào quang bao bên ngoài Lục Vân. Thời điểm này, Lục Vân tựa như trung tâm của cơn lốc xoáy, điên cuồng hút lấy quỷ vật khắp nơi, nuốt đi hồn phách của chúng.
Dần dần cuối cùng, trên thân Lục Vân phát ra vô số phù chú ngày càng dày đặt, từ từ trước thân hình của y đã hình thành một pho đồ án. Nhìn kĩ lại, thì thấy đoÌ là một bộ mặt của quỷ, trên trán của nó bắn ra một đạo hắc sắc hào quang, từ từ chỗ ấy xuất hiện một chữ vương. Cùng lúc với sự xuất hiện của quỷ diện, phía sau một bộ chiến giáp đen tuyền dần dần hiện ra trên người Lục Vân. Thời khắc ấy, chỉ thấy Lục Vân toàn thân hào quang lóe sáng, cuối cùng Quỷ Vương chiến giáp đã xuất hiện trên thân Lục Vân, hoàn toàn che kín cả diện mạo của y.
Nhìn qua bộ giáp che mặt của quỷ vương chiến giáp, Lục Vân bây giờ hai mắt lóe lên quang hoa hắc sắc yêu tà dị thường, cất lên tiếng cười lạnh lẽo, đột nhiên từ đâu xuất hiện trước mặt một quỷ tiên. Trong tròng mắt xanh lục của nó ánh lên sự kinh hãi không sao bì được, quỷ tiên cất giọng run run noÌi: ⬚Ngươi rốt cuộc là thứ gì vậy, tại sao lại có thể bằng thân xác của loài người yếu ớt đoÌ lại có thể tu luyện được Hóa Hồn Đại Pháp vô thượng pháp quyết của bọn ta mà lại đạt tới cảnh giới như trong truyền thuyết, trước giờ đâu một ai có thể luyện đến cảnh giới Vương Giáp Trọng Sanh chí cao vô thượng như vậy.⬛
Cất tiếng cười lạnh lẽo, giọng của Lục Vân lúc này cực kì âm sâm quỷ dị. Nhìn thấy sự kinh hãi của quỷ tiên, Lục Vân trầm giọng noÌi: ⬚Tại sao ư, ngươi không hiểu được đâu. Chi bằng hiện tại ngươi hãy thử nghiệm uy lực của Quỷ Vương chiến giáp xem xem thế nào.⬛ NoÌi xong, thân người bổng xuất hiện trước mặt quỷ tiên ba xích, hai tay khởi Thôn Thiên Thức, lăng không phát trảo.
Qủy tiên kêu lên một tiếng kêu cổ quái, thân thể tức tốc hóa thành một luồng sáng, xoay quanh thân thể Lục Vân với một tốc độ chóng mặt. Bốn bề không khí lưu chuyển mạnh mẽ, âm sâm quỷ khí kinh người có thể làm xương tan hồn hủy, tiến tới nuốt lấy chân nguyên bên ngoài thân Lục Vân. Thời khắc đoÌ, quỷ tiên tất nhiên đã thi triển Hóa Hồn Đại Pháp, từng luồng từng luồng vây kín Lục Vân.
Lục Vân gằn giọng cười lạnh, trên Quỷ Vương chiến giáp lóe sáng hào quang, tức thời một cổ lực lượng vô cùng mạnh mẽ bật dội ra, chỉ một phát đã chấn bay quỷ tiên. Hai tay hóa thành trảo thủ, luồng quỷ khí âm sâm mạnh mẽ xâm nhập hồn phách Qủy tiên, hấp thụ toàn bộ luồng khí tức đoÌ, chuyển hóa thành công lực bản thân.
Cặp mắt xanh lè của quỷ tiên lóe lên một tia kinh khủng, tựa hồ đã hiểu được uy lực thật sự của quỷ vương chiến giáp, hai mắt không ngừng đảo tròn, hiển nhiên là đang suy tính biện pháp đối phoÌ . Nhưng thảm thay cho y , Lục Vân đâu phải thiện nam tín nữ, làm gì cho hắn có thời gian tìm đối sách. Khi vừa hấp thu xong luồng chân nguyên quỷ khí mạnh mẽ kia, thân thể tức thời hoÌa ra trăm đạo tàn ảnh, vây quỷ tiên vào giữa. Chỉ thấy vô số thân ảnh Lục Vân, tại giữa lưng trời phân ra trùng điệp, phát ra quỷ khí hắc sắc hào quang, tầng tầng lớp lớp dày đặt vây lấy quỷ tiên, hình thành nên một quả cầu chân không vô cùng kì dị, cứ từ từ thu hẹp lại.
Nhãn thần quỷ tiên lộ rõ kinh hoàng, thân thể hóa thành luồng hắc sắc khí , tức tốc tăng tốc độ lên chín ngàn chín trăm thức, cuống cuồng bỏ chạy. Cảm giác bên ngoài đã hoàn toàn bị quả cầu chân không phong bế, không một kẽ hở, quỷ tiên không dằn được phẫn nộ mà liên tục hét lên dữ dội, thân ở trong quả cầu chân không không ngừng điên cuồng công kích. Một áp lực vô cùng mạnh mẽ áp đặt vào, đã làm cho quả cầu chân không không ngừng từ từ thu nhỏ lại, không ngừng bị biến đổi hình dạng, dĩ nhiên lúc này song phương đều đang cương trì giằng co.
Lạnh lẽo nhìn sự chống chọi điên cuồng của quỷ tiên, nhãn thần Lục Vân như đang cười một cách lạnh lùng. Từ từ gia tăng công lực, Lục Vân nhủ thầm, cái gì mà tự xưng quỷ tiên mạnh mẽ cường hoành nơi quỷ vực chứ, rốt cục cũng chỉ tới mức đoÌ mà thôi. Ngày trước chưa bị Tử Ảnh thần kiếm của Ngạo Tuyết chém chết, ngày nay đã bị vây trong Hóa Hồn Đại Pháp, coi thử có giết ngươi được chăng. Nhìn quỷ tiên bị vây, một nụ cười hiện ra trong mắt Lục Vân, bỗng nhiên lúc ấy ánh mắt hắn lại lộ ra tia kinh dị. Quay đầu lại nhìn vào bên trong Quỷ Vương thành, sắc mặt Lục Vân bỗng trở nên trầm trọng, nhãn thần thay đổi đã coÌ chút ít cổ quái.