Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 730 : Ma giáo chí bảo (Bảo vật quý báu nhất của Ma giáo)
Ngày đăng: 04:52 22/04/20
Thái Phượng tiên tử bình tĩnh cười nói:
- Thiên, huynh quên rồi, trước đây chúng ta đã từng trải trận sinh tử, hôm nay lại khiến cho chúng ta ôn lại một lần cũng tốt.
Âu Dương Vân Thiên hiểu ý tứ của bà, gật đầu nói:
- Được, không kể sinh tử, cùng nhau tiến lên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Nói rồi khí thế toàn thân tăng hẳn, cả người rực rỡ sắc thái khác thường, thản nhiên đối mặt mọi thứ.
Giờ phút này, khi nguy hiểm đến gần, một câu của Thái Phượng tiên tử đã kích thích hào khí vạn trượng của Âu Dương Vân Thiên, khiến cho ông đối mặt với cường địch Ma vực mạnh mẽ nhất cũng không một chút sợ hãi.
Gió núi lúc này nổi lên, mang theo hàn khí, giống như đang mô tả chuyện gì. Hôm nay, Âu Dương Vân Thiên và Thái Phượng tiên tử gặp phải cao thủ Ma vực, bọn họ chỉ hai người đối địch với nhiều cao thủ, cuối cùng có thất bại chết đi, hay sẽ may mắn trốn thoát? Là chết cùng với nhau, hay phân tán tứ phía? Đối với hai người nam nữ khổ ải vì tình, định mệnh bọn họ như thế nào đây?
Đưa mắt nhìn hai người trước mắt, Ma Ảo tôn chủ trong lòng có chút buồn bã. Chuyện cũ của hai người đã thành truyền thuyết trong tu chân giới, cho dù là tôn chủ ở Ma vực, cũng đã từng hối tiếc cho tình cảm của bọn họ.
Hôm nay gặp nhau ở nơi đây, nói thật Ma Ảo tôn chủ tuyệt đối không có ý làm bọn họ bị thương, nhưng Ma Thiên tôn chủ đã bị ma hóa, lời của Ma Thiên tôn chủ là mệnh lệnh, tự mình không thể không tuân theo.
Dừng chân lại, Ma Ảo tôn chủ trầm giọng nói:
- Âu Dương Vân Thiên, ngươi đều thuộc về Ma đạo, nếu như ngươi quay đầu chuyển ý, ta có thể thay ngươi nói lại với Ma vương.
Âu Dương Vân thiên lạnh lùng thản nhiên nói:
- Ma cũng có đạo, lại không tà ác. Ý tốt của tôn chủ ta xin tâm lĩnh, mời ra tay.
- Thiên, huynh có Diệt Ma toa trong tay, nếu đến cuối cùng không còn cách nào, thì nhớ phải sống cho thật tốt đấy.
Âu Dương Vân Thiên gầm lên một tiếng, giận dữ nói:
- Im đi, đừng nói lung tung, chỉ cần có huynh ở đây, muội nhất định sẽ sống tốt!
Thái Phượng tiên tử hiểu rõ ý tứ của ông, cười khổ sở, sau đó bỏ hết vẻ mất mát, kiên định nói:
- Được, chỉ cần có huynh ở đây, cho dù chết cũng có giá trị! Nỗ lực lên, chúng ta cùng nhau đánh cuộc với mệnh vận, xem thử ông trời có kết thúc hết mọi chuyện hay không.
Được sự cổ vũ của bà, Âu Dương Vân Thiên lập tức hào khí trỗi dậy, miệng cười lớn một tiếng, khí thế toàn thân đột nhiên gia tăng gấp bội, lập tức khiến cho áp lực giãn ra vài trượng.
Giữa không trung, mây đen rung chuyển kịch liệt dưới phản kháng của Âu Dương Vân Thiên, khí tức Diệt Ma toa lập tức mạnh hẳn khiến cho Ma tôn và Ma thần mất hết hồn vía, đang muốn tháo lui mà không dám, chỉ có thể cố gắng chống cự.
Diệt Ma toa là vật của Thiên Ma giáo, nhưng nó lại là binh khí đáng sợ ở Ma vực mà năm xưa Thiên Ma giáo chủ lấy được đem về, dùng để khắc chế những cao thủ Ma vực đến sinh sự. Vật này vô cùng quỷ dị, cũng tương tự như "Vạn Thú Ma châu", đều là vật có sát khí rất nặng, vì thế có thể diệt được ma.
Nhìn thấy cảnh này, Ma Thiên tôn chủ cau mày, hừ lạnh nói:
- Một lũ phế vật, ngay cả Âu Dương Vân Thiên cũng không thu thập được, sao có thể theo ta tranh bá thất giới được.
Ma thần Tàn Vô Nguyệt nhỏ giọng nói:
- Ma vương đại nhân không cần nóng giận, Thiên Ma giáo chủ này tu vi rất mạnh, không dưới Thiên Kiếm Khách. Lúc này hắn lại có binh khí ma trong tay, chúng ta có chút cố kỵ, trong nhất thời chưa làm gì được hắn cũng là chuyện bình thường. Theo thuộc hạ thấy, hay là Ma vương đại nhân xuất thủ một chiêu, chỉ cần công phá được phòng ngự của hắn, đến lúc đó Thái Phượng tiên tử chính là điểm yếu trí mệnh của hắn, không cần phải đại nhân người ra tay, bọn thuộc hạ cũng dễ dàng khiến hắn thần phục.