Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 754 : Cố nhân tương cứu)
Ngày đăng: 04:52 22/04/20
Tám luồng sáng ma hệt như tám cột sáng, hợp nhất bên ngoài thân thể hai người, hình thành một quả cầu ánh sáng đen tuyền, bắt đầu nuốt lấy cơ thể Âu Dương Vân Thiên và Thái Phượng tiên tử, từng bước từng bước tàn phá linh hồn cả hai.
Cứ như thế, tâm hồn hai người với cơ thể huyết nhục đang dần mất đi tri giác, chỉ làm gì được đây? Cả hai yếu ớt ngoại trừ việc chấp nhận còn có thể phản kháng được chăng?
Thời gian âm thầm trôi qua, khi ánh ma mạnh mẽ bắt đầu làm tan rã cơ thể hai người, Ma Ảo tôn chủ nhìn về phía chân trời, trong mắt hiện lên sự bất nhẫn. Nhưng đúng vào lúc đó, trong mắt Ma Ảo tôn chủ ngầm lóe lên. Một luồng khí tức kỳ quái đột nhiên xuất hiện, khi hắn còn chưa kịp mở miệng, giữa hiện trường, truyền tới thanh âm to lớn, sau đó khí lưu vọt đến, làn khí sắc bén như kiếm đáng sợ bắn ra bốn phía, ẩn giấu trong bụi trần đầy trời, lập tức xuyên qua được lưới ma phòng ngự tức thời của hắn, hất bắn hắn lui lại mấy bước.
Một tiếng gầm lên giận dữ do Ma Thiên tôn chủ phát ra, bốn Ma thần lại la lên kinh hãi . Khi Ma Ảo tôn chủ ổn định được thân hình, định thần nhìn kỹ phát hiện Âu Dương Vân Thiên và Thái Phượng tiên tử vốn đang hôn mê bất tỉnh đã đuợc người khác giải cứu.
Giữa không trung, Ma Thiên tôn chủ thần tình giận dữ cực độ, trừng mắt nhìn ba người vừa xuất hiện, rống lên giận dữ:
- Bạch Vân Thiên đáng ghét, ngươi lại dám phá đám bổn Vương, ngươi thật sự không muốn sống nữa sao?
Cảnh giác nhìn Ma Thiên tôn chủ, Bạch Vân Thiên trầm giọng đáp:
- Cùng thuộc Ma tông, ngươi làm vậy không thấy quá nhẫn tâm hay sao?
Ma Thiên tôn chủ quát lên:
- Tàn nhẫn? Ha ha ha, phàm là người trong Ma đạo ai không tàn nhẫn? Ngươi nếu không tàn nhẫn sao có thể trở thành Ma Thần tông chủ. Bây giờ đừng nói nhiều nữa, nhanh chóng giao hai người Âu Dương Vân thiên, hơn nữa phải quy thuận bổn Vương, hôm nay ta sẽ tha chết cho ba người bọn ngươi, bằng không đừng hòng có kẻ nào sống sót.
Bắc Phong nghe vậy châm biếm đáp lại:
- Ma Thiên tôn chủ quả nhiên cuồng vọng. Ngươi tưởng đây là Ma Vực, muốn làm gì cũng đuợc phải không? Cho nguơi biết đây là nhân gian, lời ngươi nói không phải chắc được đâu!
Ma Thiên tôn chủ giận quá cười lớn , giọng sắc bén nói:
- Bắc Phong, đừng đem thân phận truyền nhân Tây Vực Bất Dạ Thành mà làm càn. Nói cho ngươi biết, trước mặt Ma Vương ta ngươi không được tính là gì đâu.
Bắc Phong thần sắc lạnh lại, hai mắt mở to, giận dữ nhìn thẳng Ma Thiên tôn chủ, giọng lạnh lùng đáp lại:
- Phải vậy không? Thế thì ta phải thử qua, xem ra ngươi không còn như lúc xưa.
Lời vừa dứt liền quay sang ba người Bạch Vân Thiên, nghiến răng nói:
- Đáng ghét, hôm nay bổn vương muốn thu thập các ngươi, chịu chết đi.
Trong tiếng gầm giận dữ, Ma Thiên tôn chủ toàn thân đầy khí ma sát, múa lên Vạn Ma đao, sử dụng tu vi kinh trời phát động tấn công hung tàn mãnh liệt.
Cảnh giác nhìn hắn, Bạch Vân Thiên nhắc nhở:
- Mọi người cẩn thận, khí ma sát của Ma Vương cực kỳ bá đạo, dùng ma quyết ta luyện tập căn bản không cách nào đối phó được. Chắc phải để Bắc Phong cố gắng thi triển Huyền Băng pháp quyết, dùng khí âm lạnh để khắc chế khí cực tà cực sát của hắn.
Bắc Phong im lặng lắng nghe, vương mình bắn thẳng về phía Ma Thiên tôn chủ, trong khi bay lên vận xuất Huyền Băng quyết đến mức giới hạn, đồng thời thi triển ra Băng Thiền châu, chỉ chớp mắt không gian mười trượng xung quang hoàn toàn đóng băng.
Đối với Bắc Phong, cả cuộc đời hắn cố gắng tìm kiếm cảnh giới cao nhất của tu đạo, có thể nói thành ra cuồng vọng. Lúc này tuy biết rõ Ma Vương lợi hại, nhưng hắn không hề cảm thấy sợ hãi, ngược lại còn có một niềm tin không thể giải thích nổi, cả người tỏ ra tập trung đầy đủ tinh thần.
Thấy Bắc Phong đả ra tay, Bạch Vân Thiên vội vàng nói:
- Dương Thiên, Ma Ảo tôn chủ giao cho ngươi, bốn Ma thần giao cho ta.
Dương Thiên lãnh đạm trả lời:
- Không đuợc, tên quỷ đó giao cho ngươi. Ta có mộc tiêu trợ giúp, bốn ma thần để ta đối phó.
Đang nói thân hình chớp động, bắn thẳng ra ngoài. Bạch Vân Thiên thấy vậy kinh hoảng, định mở miệng gọi, đáng tiếc Ma Ảo tôn chủ đã tấn công đến, khiến hắn không cách nào mở miệng.
Vốn dĩ, lần giải cứu Âu Dương Vân Thiên này, nói thẳng ra không hề quan hệ chút nào đến Bắc Phong và Dương Thiên. Hai người bọn họ và Âu Dương Vân Thiên chưa thể nói là có giao tình mà giữa Bắc Phong và Thái Phượng tiên tử còn đã từng đối địch. Nhưng hai người lại không hề nói một lời nào đến hành động tự tiện của Bạch Vân Thiên, lại chỉ vì quan hệ tạm thời đi chung, hỗ trợ cho hắn rất nhiều, còn đắc tội với Ma Thiên tôn chủ.
Đoạn tình cảm âm thầm này, ai nấy mặc dù không nói ra, nhưng trong lòng Bạch Vân Thiên cảm kích rất nhiều đối với hành động của hai người. Vì thế, khi chọn đối thủ, Bạch Vân Thiên chọn đối thủ khó nhất chính là liên thủ vây công của bốn Ma thần, nhằm tận lực giảm bớt gánh nặng cho Dương Thiên. Nhưng ai ngờ được, Dương Thiên tính tình lãnh đạm tuyệt đối không nghĩ như vậy, chủ động lựa chọn bốn ma thần, càng làm cho Bạch Vân Thiên thấy hổ thẹn trong lòng.
Những suy nghĩ cứ miên man trong lòng, khi Bạch Vân Thiên tập trung, đợt tấn công thứ hai của Ma Ảo tôn chủ đã đến. Nhìn thấy bốn bề mây ma cuồn cuộn tuôn tới, Bạch Vân Thiên trong lòng nặng hẳn. Luận tu vi thì hắn và Ma Ảo tôn chủ hơn thua không nhiều, nhưng trước đó hắn dùng toàn lực cứu chữa cho Âu Dương Vân Thiên, hao tổn khá nhiều chân nguyên, sau đó thời gian lại quá cấp bách, không thể dưỡng sức, vì thế chênh lệch giữa cả hai liền kéo rộng ra.