Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 768 : Giới Thiện truyện tấn
Ngày đăng: 04:52 22/04/20
Kinh dị nhìn nàng rời đi, Quy Vô đạo trưởng ngớ ngẩn lên tiếng:
- Sao minh chủ lại khiến chúng ta làm như thế vậy, điều này, điều này…
Đồ Thiên lắc đầu thở dài, ánh mắt bất lực nhìn Quy Vô đạo trưởng, sau đó bỏ ra bên ngoài điện. Mọi người thấy vậy cười lớn, vừa đi ra, vừa nhìn ông kỳ quái, tựa hồ không ngờ vừa rồi Quy Vô đạo trưởng bị trêu chọc.
Sáng sớm ngày thứ hai, trong Phục Long Cốc, Trần Ngọc Loan giao mọi việc cho Quy Vô đạo trưởng, sau đó trong ánh mắt chúc phúc của mọi người, dẫn Tư Đồ Thần Phong, Phần Thiên, và Bách Linh rời đi.
Lần này, bọn họ chủ yếu nhắm vào cao thủ Quỷ vực và Ma vực đang ở nhân gian, mục tiêu đầu tiên là Vô Gian Quỷ Sát, bởi vì liên minh đã nắm vững hành tung của hắn. Còn những địch nhân khác, Trần Ngọc Loan dự định triệt phá từng người một, từng bước nhổ sạch thế lực Quỷ vực và Ma vực đến tận gốc rễ.
Đưa tiễn Trần Ngọc Loan bốn người đi rồi, Quy Vô đạo trưởng nhìn về phía chân trời, giọng cảm xúc:
- Cuộc chiến đấu thật sự đã bắt đầu, sau này liên minh sẽ gặp nhiều ít phong ba đây?
Phật Thánh Đạo Tiên đáp:
- Không có phong ba, họa kiếp đến thế nào? Nếu đã có họa kiếp, tất phải có phong ba. Đừng suy nghĩ quá nhiều, sinh và tử bất quá chỉ là trong chớp mắt, duyên đến duyên đi chỉ trong một nụ cười mà thôi.
Nói xong quay người, bước chân bỏ đi, lưu lại một người đang ngắm nhìn bầu trời.
************************
Trừ Ma liên minh đang náo nhiệt bỗng trở nên yên tĩnh, trong đại điện, Quy Vô đạo trưởng và Khiếu Thiên không nói câu nào với nhau, thần sắc thoáng lộ vẻ cô đơn lặng lẽ.
Lúc này, bên ngoài điện một đệ tử liên minh vội vã tiến vào, cung kính nói với hai người:
- Hồi bẩm đại minh chủ, bên ngoài điện có một hòa thượng, tự xưng là môn hạ của Bồ Đề học viện, muốn cầu kiến minh chủ.
Quy Vô đạo trưởng giật mình, vừa phân phó đệ tử dẫn người ấy vào, vừa nhỏ giọng tự nói với mình: "Bồ Đề học viện còn ai đây? Bổn Nhất hay Giới Thiện?"
Khiếu Thiên mỉm cười nói:
- Thấy mặt sẽ biết thôi, hà tất hỏi chi nhiều?
Quy Vô đạo trưởng lặng đi, sau đó mỉm cười bối rối, ánh mắt nhìn sang cánh cửa đại điện.
Lúc này, hai bóng người xuất hiện trong tầm mắt Quy Vô đạo trưởng, ông vừa thấy người đến là Giới Thiện, thần sắc hơi lộ chút ngạc nhiên, nhưng lập tức khôi phục lại bình thường, miệng nở nụ cười đứng lên chào đón.
Sau lời khách sáo, cả hai cùng ngồi xuống, Quy Vô đạo trưởng lên tiếng hỏi:
- Nhìn thần sắc đại sư xám như tro, tựa hồ thân thụ trọng thương, không biết có chuyện gì khẩn yếu không?
Không hỏi thẳng vào mục đích đến đây của đối phương, thay vào đó lại quan tâm tình trạng thương thế đối phương, Quy Vô đạo trưởng đã biểu hiện sự đại lượng.
Giới Thiện nhìn ông, thần sắc phức tạp nói:
- Đạ tạ người, Càn Nguyên sư thúc, đáng tiếc là người không cứu được con đâu.
Càn Nguyên chân nhân quát lên:
- Đừng nói lung tung, bản thân con cần phải có lòng tự tin, phải kiên cường lên mà sống.
Giới Thiện mỉm cười, tựa hồ không muốn phản bác, chầm chậm gật đầu.
Quy Vô đạo trưởng nhìn thấy tất cả, trong lòng thoáng cảm xúc, di chuyển đến bên cạnh Càn Nguyên chân nhân, hạ giọng nói:
- Chân nhân truyền chân nguyên cho hắn cũng vô dụng, hà tất lãng phí tinh lực, thật ra người có thể cứu được hắn không phải là chân nhân hoặc ta, mà vị đó đang ngồi bên kia.
Càn Nguyên chân nhân lúc đầu hơi không vui, nhưng sau khi nghe xong đột nhiên tỉnh ngộ, vội vàng thu hồi chân nguyên, đứng dậy đi đến trước mặt Phật Thánh Đạo Tiên, cung kính thi lễ rồi nói:
- Tiền bối, người đã thấy được thương thế của hắn nghiêm trọng, xin người ra tay cứu hắn một lần.
Phật Thánh Đạo Tiên nhìn Càn Nguyên chân nhân, vẻ mặt cổ quái lên tiếng:
- Cứu hắn cũng được, bất quá ba người các ngươi phải đáp ứng làm hộ pháp cho ta một ngày.
Càn Nguyên chân nhân hoan hỉ, cũng không hề suy nghĩ gì cả, gật đầu nói:
- Tiền bối yên tâm, vãn bối ba người sẽ làm theo lời.
Phật Thánh Đạo Tiên đứng dậy nói:
- Tốt lắm, trước tiên ngươi dẫn hắn về phòng chuẩn bị, ta đến sau.
Càn Nguyên chân nhân nói vài câu cảm kích, rồi cùng Tĩnh Nguyệt đại sư, Phong Viễn Dương mang Giới Thiện ra ngoài.
Thấy bốn người đã đi khuất, Quy Vô đạo trưởng hạ giọng hỏi:
- Tiền bối, người để bọn họ làm hộ pháp một ngày, không biết có thâm ý gì không?
Phật Thánh Đạo Tiên trầm ngâm một lúc, thở dài đáp:
- Ta chỉ có thể cho họ nhiều ít thế thôi, còn lại phải xem thiên ý như thế nào.
Quy Vô đạo trưởng không hiểu, còn muốn tiếp tục hỏi tiếp, nhưng Phật Thánh Đạo Tiên chợt lắc mình biến mất, lưu lại ông cùng Khiếu Thiên trầm ngâm suy nghĩ.