Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 781 : Song hùng tụ hội

Ngày đăng: 04:52 22/04/20


Luồng khí đen đó rất cơ cảnh, khi biết được ánh Phật đã phát hiện rồi, liền lập tức hóa thành một vùng sương mù bay đi mất về phía xa. Tâm Phật phát hiện được một chút khí tức yếu ớt đó, thân thể đang ngồi xếp bằng lắc mình bay đi, lưu lại một vệt ánh vàng, nhanh chóng truy theo.



Trong mưa to gió lớn rất khó phân định phương hướng, sau khi Tâm Phật truy theo rất lâu, đến một vùng sơn cốc u tĩnh, trong đó nước mưa hội tụ rất nhiều thành sông, đang chảy cuồn cuộn theo sườn núi, phát ra tiếng sấm rung tai.



Nhìn vào tình hình trong sơn cốc, Tâm Phật phát hiện phía trái có một đoạn vách đá, nơi đó có một cửa động tối đen, khó mà phát giác được trong bầu trời u ám.



Ý thức phát ra từ cơ thể hướng thẳng vào trong động đó, Tâm Phật nhanh chóng dò xét được một chút khí tức kỳ quái trong đó, điều này khiến cho vẻ mặt gầy gò hiện lên nét chấn động, thân thể đột nhiên rung lên một lúc, sau đó mới từ từ bay đến cửa động.



Dừng lại không nói, Tâm Phật trầm ngâm một lúc, mãi đến khi một tiếng kêu trầm nhỏ quái lạ truyền ra, ông mới đột nhiên tỉnh lại.



Quay đầu, Tâm Phật nhìn lại con đường mới đi qua, sau đó ngửng đầu nhìn về chân trời, đúng lúc gặp một luồng chớp xuất hiện, chiếu sáng khuôn mặt không ngờ đầy vẻ hoang mang và chần chờ. Luồng chớp đã mất, hình bóng Tâm Phật cũng biến mất vào trong động.



Bên ngoài cuồng phong gầm rú, sét chớp lóe sáng, phảng phất như ông trời đang khóc lóc, nhưng có mấy người hiểu được ý nghĩa bên trong? Thời gian mưa gió sấm chớp cứ trôi qua, khi mây đen ngập trời đã tan hết, thời tiết dần dần nhẹ lại, sau mưa bầu trời đẹp đẽ tươi mới, khiến cho người ta có cảm giác mê say.



Lúc này, một bóng người ở cửa động lóe lên, Tâm Phật hiện ra. Ông nhìn về phương xa, vẻ mặt hơi do dự, dường như có chuyện gì đó không cởi bỏ được, khiến ông cứ mãi nghiên cứu.



Giây lát, Tâm Phật thở dài một tiếng, quay đầu nhìn vào trong động, sau đó bay vút lên tầng mây không còn thấy hình bóng. Giữa không trung, một loạt tiếng thở dài nhè nhẹ vang lên, chính là thanh âm của Tâm Phật:



- Té ra là bởi định mệnh …



Sơn cốc đã trở nên yên tĩnh lại, mọi chuyện vắng lặng như cũ, nhưng trong động đó Tâm Phật thật sự đã gặp phải chuyện gì? Vì sao ông lại than thở, vì sao vẻ mặt ông lại u sầu, bởi vì thiên hạ hay vì chính bản thân?



****************



Cứ mãi miết lên đường, phóng mình ngược gió, bốn thanh niên khiêng kiệu theo sau dẫn đường của một lão già dân tộc, sau khi đi được khoảng một canh giờ thì đến một sơn cốc hẹp dài, một dòng sông cuồn cuộn chảy xuyên qua cốc.



Đoàn người đang đi dừng chân, lão già dân tộc mở miệng nói:



- Chủ nhân, nơi người chỉ ra đã tới rồi, tiếp theo chúng thuộc hạ làm thế nào đây?



Trong kiệu truyền ra thanh âm:



- Được, các ngươi đi trước đi, khoảng sau một canh giờ hãy quay lại là được rồi.




- Bởi vì thấy mặt không như nghe danh tiếng.



Âm Đế vẻ mặt lạnh lại, giận dữ nói:



- Ngươi cho ta không đủ uy hiếp ngươi chăng?



Vu Thần cười lãnh đạm, vẻ mặt tự phụ hỏi ngược:



- Ngươi thấy vậy chăng?



- Nếu đã như vậy, hôm nay ta sẽ tiêu diệt ngươi.



Trong tiếng gầm giận dữ, toàn thân Âm Đế ánh đen hùng dũng hiện ra, một cơn khí tức âm lạnh mà điên cuồng hoang dã tràn ra bốn phía, chớp mắt đã hình thành một kết giới âm hiểm, tàn độc, quỷ dị mà tà ác, liên tục không ngừng ép gần đến Vu Thần.



Sức mạnh Âm Đế không gì sánh kịp, kết giới này xem ra âm hiểm xám xịt, nhưng thực tế lại tràn ngập khí thôn tính hủy diệt.



Đối mặt với công kích của Âm Đế, Vu Thần mờ hiện một chút cảnh giác, toàn thân sương xám tro đột nhiên hiện ra, dùng Vu thuật quái dị thôn tính mọi khí tức đến gần.



- Với sức mạnh của ngươi muốn tiêu diệt ra, không mất ba ngày thì căn bản không thể nào làm được.



Âm Đế lạnh lùng tàn khốc đáp:



- Thời gian không phải là vấn đề, chỉ cần ta đã hạ quyết tâm, ngươi chết chắc chắn không nghi ngờ gì.



Vu Thần thản nhiên nói:



- Thời gian đúng là không phải vấn đề, nhưng thời gian có thể biến đổi rất nhiều chuyện. Trong ba ngày chúng ta tranh đấu, ngươi nghĩ xem nếu có người khác xâm nhập, đến lúc đó sẽ có kết quả như thế nào đây?



Âm Đế khinh khỉnh đáp:



- Trên thế gian này người có thể nhúng tay vào được mấy? Hơn nữa, cho dù là có nhúng tay vào, lại có thể thay đổi được điều gì?