Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 830 : Phát hiện nhập khẩu

Ngày đăng: 04:53 22/04/20


Quy Vô đạo trưởng hơi híp mắt lại, thử thăm dò nói:



- Tiền bối đã nhìn thấy được định mệnh của bọn họ?



Phật Thánh Đạo Tiên cười ha hả đáp:



- Thiên cơ không thể tiết lộ được, nói rồi sẽ không linh. Được, có bằng hữu từ nơi xa, thật là vui mừng. Ta hẳn phải đi gặp lão bằng hữu rồi.



Nói rồi nhẹ nhàng di động bay ra ngoài điện.



Quy Vô đạo trưởng lặng đi, liếc nhìn Khiếu Thiên, thấy hắn cũng mơ mơ hồ hồ, không khỏi cười khổ nói:



- Chúng ta hay đi theo xem hẳn biết liền.



Rời khỏi đại điện, Quy Vô đạo trưởng và Khiếu Thiên nhanh chóng nhìn thấy Phật Thánh Đạo Tiên, ông đang đứng giữa không trung nhìn về phía xa xăm.



Đến bên cạnh ông, Quy Vô đạo trưởng đang muốn mở miệng hỏi, Phật Thánh Đạo Tiên đã cướp lời nói:



- Không cần phải nói nhiều, người đó các vị cũng biết, sẽ nhanh chóng xuất hiện thôi.



Lời vừa dứt, từ xa xôi trên trời truyền đến một luồng khí tức kỳ diệu, chỉ trong sát na đã đến trước mặt ba người.



Bay lên nghênh đón, Phật Thánh Đạo Tiên cười ha hả nói:



- Đã vài trăm năm không gặp, ngươi cuối cùng cũng đã hoàn thành được tâm nguyện rồi.



Người mới đến cười nhẹ nói:



- Đúng thế, tính ra cũng đã kết thúc được tâm sự, điều này còn phải đa tạ Lục Vân.



Quy Vô đạo trưởng và Khiếu Thiên vẻ mặt hơi kinh ngạc, không ngờ người mới đến lại chính là Lưu Tinh lúc xưa đã xuất hiện ở Dịch viên, hơn nữa còn quen biết Phật Thánh Đạo Tiên.



Tiến lên, Quy Vô đạo trưởng gọi:




- Lục Vân, nơi này hơi cổ quái, cảm giác ẩn chứa hung hiểm nào đó.



Chăm chú nhìn thần điện, Long Hồn giọng ưu tư lo lắng nói.



Lục Vân vẻ mặt vô tình, điềm đạm nói:



- Đây là trung tâm của Vân giới, tự nhiên hung hiểm vô cùng. Bây giờ ngươi hãy ở nơi này, để một mình ta tiến vào trong là được.



Lục Vân nhẹ nhàng tiến tới, giây lát đã đến trước đại điện.



Lục Vân ngửng đầu liếc nhìn lên không trung. Đại điện chia ra làm ba tầng, đỉnh đầu đặt một cột đá, trên đó có một hạt ngọc lấp lánh ánh sáng ngũ sắc. Bốn bề cột đá điêu khắc bốn con thần long, thể hiện hình ảnh bốn con rồng tranh đoạt hạt ngọc, mỗi con thần long có hình thế khác nhau, toàn thân phát ra ánh sáng nhàn nhạt.



Đứng yên giây lát, Lục Vân đưa mắt lướt xuống bên dưới, chỉ thấy ở tầng thứ ba của Vô Cực thần điện có ánh sáng ngũ sắc hùng dũng xông ra, phảng phất ẩn chứa huyền cơ bên trong. Tiếp theo, tầng thứ hai lại phát ra ánh sáng ba màu là đỏ, vàng và xanh lam, mỗi phương hướng đều có màu sắc khác nhau.



Tiếp tục lướt xuống dưới, Lục Vân nhìn chăm chú tầng thứ nhất. Ở đây có điểm khác biệt với những đại điện trước đó, bởi vì nó không chỉ có một cửa mà có tới tám cửa, vừa hay phù hợp với vị trí của Thái Cực Bát Quái.



Lục Vân di chuyển vòng quanh đại điện một vòng, phát hiện tám cửa này bề ngoài giống hệt nhau, không chút khác biệt khiến cho chàng hơi chấn động kinh ngạc. Trong lòng chàng biết rõ, Vân giới Thiên Tôn sở dĩ xây dựng điện này như vậy, hẳn không muốn để cho người ta phân biệt được phương hướng của tám cửa. Như vậy sẽ không cách nào phán đoán được cửa sinh tử trong bát quái, người đến hẳn không dám xông bừa vào.



Quay lại chỗ cũ, Lục Vân liếc nhìn bốn phía, nhanh chóng dùng tình huống phân bố của bốn con thần long trên đỉnh để đoán được bốn phương chính. Còn cái nào là Đông Tây Nam Bắc thì cần phải khảo sát cẩn thận mới được.



Với tình hình Lục Vân đang hiểu biết, nếu chỉ dùng bên ngoài để suy đoán phân biệt phương hướng như vậy thì quá đơn giản, khi đó Vân giới Thiên Tôn xây dựng điện này có khác gì vẽ rắn thêm chân không chút ý nghĩa. Vì thế, Lục Vân chưa dừng lại ở suy luận này, tiếp tục suy tư không lối ra. Theo hiểu biết của Lục Vân, Bát Quái là đối ứng với tám cửa, chia thành Khai, Hưu, Sinh, Thương, Đỗ, Cảnh, Tử, Kinh.



Trong đó Khai và Hưu là cửa tốt, Tử, Kinh, Thương là cửa xấu, hai cửa Đỗ, Kinh là trung bình. Nếu như tiến qua các cửa tốt, tự nhiên mọi sự tốt đẹp, nhưng nếu tiến qua cửa xấu, tất nhiên là họa xảy ra không dứt.



Đối với Lục Vân, tám cửa trước mắt khó phân tốt xấu, điều này chính là nguyên nhân khiến chàng chần chừ. Đương nhiên nói đến chuyện sợ hãi thì Lục Vân không quan tâm. Nhưng đối với chàng, có thể phân biệt ra xấu tốt ở đâu, vô hình trung cũng khiến Vân giới Thiên Tôn kính trọng.



Điểm này Long Hồn ở xa tự nhiên không biết, nó chỉ thấy kỳ quái, Lục Vân trước đây không sợ trời đất, vì sao lại trở nên do dự không quyết như vậy.



Thời gian chầm chậm trôi qua, Lục Vân sau khi suy tư thật lâu, phát ra tám luồng Ý Niệm Thần Ba, hóa thành tám luồng vô hình khác nhau đồng thời tiến vào tám cửa để dò xét động tĩnh.



Rất nhanh, tin tức liền bắt đầu phản hồi, nhưng điều khiến Lục Vân bất ngờ chính là có hai luồng Ý Niệm Thần Ba bị công kích sắc bén phá hủy, bốn luồng Ý Niệm Thần Ba thuận lợi tiến vào, còn lại hai luồng biến mất.