Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 852 : Kinh văn ác tấn

Ngày đăng: 04:53 22/04/20


Quay về đến Phục Long cốc, mọi người thấy Quy Vô đạo trưởng và Khiếu Thiên nghênh đón xa xa. Hai người vừa thấy Bách Linh và Trần Ngọc Loan tuyệt đối không chút đáng ngại, vẻ mặt bất an mới mất đi.



Thuận tay đỡ lấy Tư Đồ Thần Phong bị trọng thương, Quy Vô đạo trưởng chào hỏi Trương Ngạo Tuyết mấy câu, sau đó hỏi han:



- Minh chủ, tình huống sau đó như thế nào?



Trần Ngọc Loan khổ sở đáp:



- Điều này hãy về đã rồi nói tiếp, Bách Linh tỷ tỷ và ta đều bị trọng thương, may mắn có Ngạo Tuyết tỷ tỷ đến kịp, nếu không chắc phải nhờ đến thần thú của Lục đại ca mang chúng ta trở về rồi.



Quy Vô đạo trưởng nghe vậy thất kinh, ảo não nói:



- Sớm biết như vậy thì không cần phải nghe lời của Phật Thánh tiền bối chờ đợi nơi đây, mà nghe theo lời khuyên của Phần Thiên đến đó trợ giúp các vị một tay.



Bách Linh điềm nhiên đáp lời:



- Đừng có oán trách nữa, lời của ông ấy thật ra là đúng, các vị có đến cũng không giúp được gì.



Còn đang nói thì mọi người đã đến trước cửa đại điện, liền phát hiện Phật Thánh Đạo Tiên và Lưu Tinh đang ngồi trong đó.



Hơi có chút kỳ quái, nhưng Bách Linh không nói nhiều, chỉ nắm lấy tay Trương Ngạo Tuyết đi vào trong đại điện đến trước mặt Phật Thánh Đạo Tiên.



Bách Linh mỉm cười hướng về Lưu Tinh lên tiếng:



- Huynh mạnh giỏi, hoan nghênh đã đến nơi này.



Lưu Tinh cười đáp:



- Công chúa không cần phải khách khí, chúng ta đã vài lần có duyên gặp mặt rồi.



Bách Linh nghe vậy bật cười, ánh mắt nhìn đến Phật Thánh Đạo Tiên hỏi han:



- Phần Thiên bây giờ như thế nào rồi?



Phật Thánh Đạo Tiên cười ha hả đáp:



- Yên tâm, ta đã khống chế được thương thế của hắn, hai ngày nữa tự nhiên sẽ thuyên giảm. Ngược lại ba vị khí sắc không tốt, hãy nghỉ ngơi tu dưỡng cho lại sức.
Bách Linh quay mặt nhìn mưa to ngoài song cửa, nhẹ nhàng lên tiếng:



- Lục Vân đã từng tìm kiếm Thương Nguyệt, kết quả không thể nào biết. Hiện tại huynh ấy đang ở Vân Chi Pháp giới, chắc chắn đang kịch chiến. Còn về mệnh vận của Thương Nguyệt, có liên quan chặt chẽ với Lục Vân, muốn biết muội ấy còn sống hay đã chết, chỉ có Lục Vân biết mà thôi.



- Vân Chi Pháp giới? Lục Vân một mình cô độc đi vào đó, không phải là rất nguy hiểm chăng?



Trương Ngạo Tuyết hơi nóng nảy vội vàng hỏi.



Bách Linh nắm lấy tay nàng, an ủi nói:



- Không cần phải kích động, đây là định mệnh của huynh ấy, kiếp nạn này huynh ấy phải trải qua, chúng ta ai cũng không giúp được. Chúng ta chỉ cần tin tưởng huynh ấy, hỗ trợ huynh ấy, thế là đủ rồi.



Trương Ngạo Tuyết bật cười khổ sở, lo lắng nói:



- Muội tự nhiên tin tưởng huynh ấy, nhưng nơi đó thật ra không giống những nơi khác, huynh ấy một mình giao chiến, muội làm sao có thể yên tâm được.



Bách Linh thấy mặt nàng đầy lo lắng, mở lời:



- Cuộc đời Lục Vân hung hiểm vô số, lần này sao không thể vượt qua được? Đừng nghĩ nhiều quá, muội còn chưa cho tỷ biết, đêm ấy ở Hoa Sơn thật ra đã xảy ra chuyện gì, sau đó muội lại đi đâu?



Trương Ngạo Tuyết miễn cưỡng cười cười, nhẹ giọng nói:



- Đêm hôm ấy, Lý sư huynh và Tất Thiên vì cứu muội đã liều mạng một trận với Kiếm Vô Trần, cả hai đều chết trong tay hắn … Sau đó, Thiên Mục Phong xuất hiện, muội liền lợi dụng cơ hội thoát đi. Tử Ảnh thần kiếm mang muội đến Lưỡng Cực sơn, gặp được Trảm Long tiên tử tiền bối năm xưa, bà liền truyền thụ cho muội Thiên Trọng trảm.



Thờ dài nhè nhẹ, Bách Linh nói:



- Muội rất may mắn, cuộc đời này đã gặp được Lý Hoành Phi và Tất Thiên.



Trương Ngạo Tuyết gật đầu nhè nhẹ, nhỏ giọng nói:



- Đúng thế, không có bọn họ thì không có muội hôm nay. Chỉ đáng tiếc bọn họ đều chết hết, Huyền Âm sư thúc của muội cũng đã chết rồi.



Bách Linh cảm xúc nói:



- Sư thúc của muội là vì muội và Lâm Vân Phong, không tiếc thi triển pháp quyết cấm kỵ - Huyền Linh Tụ thần quyết, cuối cùng hành sự nghịch thiên đã chết trên Hoa Sơn. Ngạo Tuyết, cuộc đời muội mắc nợ người khác quá nhiều, vì thế muội phải nhớ, nhất định cần phải sống cho tốt, thế mới không có lỗi với những người đã chết.