Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 865 : Dương Thiên phản hồi
Ngày đăng: 04:53 22/04/20
Phục Long cốc yên tĩnh hôm nay lại có chút khác thường. Sáng sớm, trên đỉnh đại điện có một bầy chim nhỏ bay đến, liên tục không ngừng hót véo von. Thấy vậy, Phật Thánh Đạo Tiên và Lưu Tinh đứng ở quảng trường vẻ mặt hơi biến đổi, ai nấy co tay tính toán, sau đó lại mỉm cười.
Lát sau, Quy Vô đạo trưởng, Trần Ngọc Loan, Bách Linh, Khiếu Thiên bốn người nghe âm thanh đi đến, nhìn thấy các con chim nhỏ trên nóc đại điện, vẻ mặt không ai giống ai.
Trong đó, khuôn mặt Bách Linh tươi cười, nói với Trần Ngọc Loan:
- Hôm nay có khách phương xa đến, thật đáng chúc mừng rồi.
Trần Ngọc Loan kinh ngạc nói:
- Phải vậy chăng? Thế thì tốt, để muội kêu người chuẩn bị.
Bên cạnh, Quy Vô đạo trưởng hỏi:
- Khách mà công chúa nói không biết có mấy người, và là người thế nào?
Bách Linh trầm ngâm một lát, cuối cùng đáp lại:
- Đều là cố nhân, đến lúc đó các vị sẽ biết thôi.
Nói rồi nhìn về phía chân trời, cả người trở nên trầm tư.
Quy Vô đạo trưởng cười nói:
- Cố nhân à, thế thì tốt, ta sẽ đi kêu người chuẩn bị yến tiệc, ở đây cũng nên náo nhiệt một phen.
Trần Ngọc Loan phát hiện vẻ khác thường của Bách Linh, nhẹ giọng nói:
- Bách Linh tỷ, tỷ thế nào vậy, đang nghĩ đến Lục đại ca chăng?
Chầm chậm lắc đầu, vẻ mặt Bách Linh thê lương đáp:
- Ta đang nghĩ là phải đi lại không đi, ngược lại không nên đi lại đi. Lẽ nào ý trời thật sự tàn khốc như vậy chăng?
Trần Ngọc Loan không hiểu, nghi ngờ nói:
- Tỷ tỷ nói thế nào, muội không hiểu chút nào cả?
Bách Linh bỏ đi vẻ đau thương, điềm nhiên đáp:
- Không có gì, muội sẽ nhanh biết thôi. Được rồi, muội đi làm việc của mình, ta đi thăm Ngạo Tuyết.
Nhìn thấy Bách Linh bỏ đi, Trần Ngọc Loan đi đến bên Phật Thánh Đạo Tiên dò hỏi:
- Bách Linh tỷ tỷ sao vậy, dường như có tâm sự.
Phật Thánh Đạo Tiên cười ha hả đáp:
- Nha đầu, biết càng nhiều việc, khoái lạc càng ít đi. Cô ta không muốn nói với ngươi, chỉ là không muốn ngươi đau lòng bây giờ, hy vọng ngươi có nhiều niềm vui hơn.
Vẻ mặt Trần Ngọc Loan thất kinh, trầm giọng nói:
- Ý của ông nói ra, người hôm nay đến sẽ mang đến tin tức không được tốt?
Phật Thánh Đạo Tiên cười hi hi đáp:
- Phúc là áo của họa, họa lại là quần của phúc.
Bắc Phong đáp lời:
- Chuyện này nói ra thật là dài dòng. Sau khi chia tay với Lục Vân, chúng ta liền … Sau đó, Vu Thần sống dậy, chúng ta chạy về lại trung thổ, vừa hay phát hiện được Ma Thiên tôn chủ đang giao chiến với Thiên Ma giáo chủ… Phân chia xong, chúng ta dẫn dụ Ma Ảo tôn chủ, nên chia tay với Bạch Vân Thiên.
Nghe hết câu chuyện của hắn, mọi người mới hiểu rõ được mọi chuyện, ai nấy đều vô cùng hứng thú với Vu Thần.
Tư Đồ Thần Phong hỏi:
- Bắc đại hiệp, ông nói Vu Thần một thân thể có hai mặt, người nam thì xấu xí tà ác, người nữ xinh đẹp tuyệt vời, quả thật kỳ quái chăng?
Bắc Phong trả lời:
- Chuyện này chúng ta tự mình nhìn thấy, tự nhiên không chút giả dối.
Phần Thiên lại lên tiếng:
- Vu Thần nếu đã sống dậy, vì sao không hề có một chút tin tức nào liên quan đến hắn lan truyền vậy?
Bắc Phong đáp:
- Chuyện này ta cũng không biết nữa, có lẽ hắn cứ ở mãi Nam Cương, vì thế tin tức rất ít.
Quy Vô đạo trưởng hỏi:
- Bắc đại hiệp, nghe nói ông đã giao chiến với Ma Vương khiến bị trọng thương. Theo ý kiến của ông, thực lực Ma Vương so với Sát Huyết Diêm La như thế nào?
Bắc Phong đáp lời:
- Điều này không thể dễ dàng so sánh. Lúc đó Ma Vương hẳn phải đang bị thương, nếu không chúng ta cũng tuyệt đối không dễ dàng chạy được như vậy. Theo suy đoán của ta, sức mạnh của Ma Vương hẳn không dưới Sát Huyết Diêm La, dù sao hắn cũng kẻ mạnh nhất của Ma vực, trong tam gian thất giới đều rất khó tìm được.
Quy Vô đạo trưởng nghe vậy, cau mày nói:
- Như vậy hiện tại Ma Vương đã bị trọng thương, chính là thời cơ tốt nhất để tiêu diệt hắn.
Bắc Phong cười nói:
- Suy nghĩ này thật không sai, nhưng ông có biết hiện nay hắn ở nơi đâu chăng?
Quy Vô đạo trưởng nói:
- Theo ta được biết, Ma Vương sau khi mất hút các vị, đã gặp phải Kiếm Vô Trần, kịch chiến một lúc liền bị Hậu Nghệ thần cung dọa cho bỏ chạy, còn tổn thất thêm một Ma thần. Còn bên kia, Ma Ảo tôn chủ đuổi theo các vị lại gặp phải Tam Nhãn Long Lang của Yêu vực, hai bên giao tranh kịch liệt, cuối cùng Ma Ảo tôn chủ không còn thấy tung tích, cả hai Ma thần đều chết trận.
Bắc Phong kinh ngạc lên tiếng:
- Quả thật vậy à? Nếu như vậy thế lực Ma vực chỉ còn lại mỗi Ma Vương rồi? Ha ha ha, như thế thật tốt, chúng ta có thể tìm Ma Vương phân cao thấp.
Mọi người sững sờ, không ai ngờ hắn lại có suy nghĩ như vậy.
Dương Thiên có chút bực mình hắn, quát lạnh:
- Được rồi, nói về chuyện chính thôi, đừng nói loạn lung tung sang những chuyện vớ vẩn này nữa.
Bắc Phong vẻ mặt đang cười sượng lại, bị Dương Thiên quát thẳng vào mặt như vậy, trong lòng lập tức không vui, cất giọng không chút vui vẻ:
- Muốn nói chuyện chính sự, ngươi nói đi, ta không có hứng thú.