Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 874 : Âm mưu quỷ kế

Ngày đăng: 04:53 22/04/20


Liễu Tinh Hồn cười nói:



- Được, thế mới là khí phách bá chủ. Bây giờ, nếu chúng ta dụ Lâm Vân Phong ra thì rất đơn giản, vì thế bước này tạm thời không gấp. Trước hết, nhiệm vụ của chúng ta là tìm được hành tung của sư tổ con, để có thể nắm vững chi tiết bên trong, mới có thể không chút sơ thất.



Kiếm Vô Trần đáp:



- Lời sư thúc thật đúng, nhưng việc tìm được tung tích của sư tổ, sợ là …



Liễu Tinh Hồn cười nói:



- Vô Trần, con đừng lo lắng, ông ta là sư tổ của con, tự nhiên cũng là sư phụ của ta, ông ta biết chuyện của con, lại không biết ta và con một phe. Nhưng vậy hay nhất để ta ra mặt, đưa bọn họ đến một địa điểm chỉ định, con mới dụ Lâm Vân Phong đến đó, khiến cho bọn chúng giao chiến với nhau.



Nghe qua những lời này, Kiếm Vô Trần cười âm hiểm:



- Với quan hệ của Lâm Vân Phong và Lục Vân, sư tổ trước đây chỉ một lòng muốn ép Lục Vân vào đất chết, bọn họ gặp nhau tất nhiên phải có người chết.



Liễu Tinh Hồn cười đáp:



- Đây là chuyện tự nhiên. Với tu vi của Lâm Vân Phong trước đây, kết quả hơn nữa … ha ha ha … được rồi, bây giờ ta đi làm chuyện này, con ở đây tiếp tục lưu ý động tĩnh của bọn chúng, có tin tức gì ta lập tức quay lại báo cho con.



Nói rồi bắn mình đi, chớp mắt đã không còn thấy hình bóng.



Rời khỏi Kiếm Vô Trần rồi, Liễu Tinh Hồn bay thẳng về phía Nam, khoảng nửa giờ đồng hồ sau, lão đã đến trên tầng không một khu rừng rậm, miệng phát ra những tràng âm thanh dài. Rất nhanh, trên mặt đất truyền lại những tiếng kêu dài hệt vậy, khiến Liễu Tinh Hồn nhẹ nhàng hạ xuống vào trong một khu rừng tùng.



- Thế nào, có tin tức tốt nào không?



Trong rừng rậm, Lý Trường Xuân đứng dưới một cội tùng rậm, lạnh nhạt nhìn Liễu Tinh Hồn.



Dừng bước lại, Liễu Tinh Hồn nhìn Lý Trường Xuân, ánh mắt có phần mê loạn, miệng nhẹ giọng nói:



- Đệ đã chiếu theo dặn dò của huynh, tìm được Kiếm Vô Trần rồi. Hiện tại hắn vì đã ra tay hủy diệt Dao Trì mà chánh tà đều không dung. Trước mắt đệ đã dụ hắn đến vùng lân cận Trừ Ma liên minh, dự tính khiến hắn dụ Lâm Vân Phong ra tay đối phó với sư phụ.



Lý Trường Xuân hừ giọng nói:



- Chủ ý quỷ quái của ngươi không nhỏ, nhưng ngươi làm như thế, cuối cùng có lòng như thế nào?



Liễu Tinh Hồn đáp:



- Làm như vậy, ngoài mặt khiến cho Kiếm Vô Trần có lợi, nhưng trên thực tế chỉ cần hắn hơi vô ý sẽ chết trong tay của Lâm Vân Phong. Như vậy sẽ đạt được mục đích của huynh.



Lý Trường Xuân quát lên:
Trần Ngọc Loan lên tiếng:



- Bây giờ tạm thời không nói chuyện này, chúng ta còn phải hỏi ý kiến cụ thể của Lâm thiếu hiệp, xem thiếu hiệp có suy nghĩ thế nào, sau đó mới ra quyết định.



Nghe vậy, mọi người không nói nữa, vừa suy tư vừa chờ đợi.



Rất nhanh, Lâm Vân Phong, Hứa Khiết, Trương Ngạo Tuyết liền từ ngoài điện xông vào.



Mời ba người ngồi xuống, Trần Ngọc Loan nói qua một lượt mọi chuyện, sau đó lên tiếng hỏi:



- Chuyện như vậy, các vị thấy như thế nào?



Lâm Vân Phong giương cặp mày kiếm, cười lạnh nói:



- Hành động này của Kiếm Vô Trần, phần lớn là có âm mưu đối phó với liên minh. Chúng ta có thể không thèm để ý đến, cũng có thể đáp lại tàn độc hơn với hắn.



Trần Ngọc Loan cười nói: Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.



- Ý của Lâm thiếu hiệp có phải là đem tin tức này truyền đến tai của Thiên Kiếm khách, xem ông ta xử lý như thế nào phải không?



Lâm Vân Phong thừa nhận:



- Đúng thế, ta quả là có ý đó. Cả hai bên có thể nói đều có cừu hận với Dịch viên ta, ta cố nhiên có thể ra tay hủy diệt bọn chúng, nhưng làm như thế thì quá tiện nghi cho bọn chúng, tốt hơn là khiến cho bọn chúng phải tự mình nếm mùi đau khổ trước đã, trải nghiệm qua mùi vị hối hận.



Trần Ngọc Loan cười nhỏ hai tiếng, ánh mắt nhìn Trương Ngạo Tuyết hỏi:



- Ngạo Tuyết tỷ tỷ, tỷ có ý thế nào?



Trương Ngạo Tuyết ánh mắt hơi phức tạp, trầm giọng nói:



- Tỷ muốn đi gặp hắn, cừu hận giữa chúng ta, chỉ có thể do chính ta thu lại.



Lâm Vân Phong vừa nghe thấy, liền cất tiếng ngăn lại:



- Sư tỷ, món cừu hận này sớm muộn cũng có ngày phải thanh toán hết, tỷ hà tất phải nóng nảy lúc này. Lần này Kiếm Vô Trần biết chúng ta ở nơi này, còn dám khoa trương như vậy, đệ không muốn vì hắn mà mọi người lại phát sinh chuyện.



Hứa Khiết bên cạnh khuyên bảo:



- Đúng thế, Ngạo Tuyết, lúc trước sư tỷ đã chết bởi Hậu Nghệ thần cung trong tay hắn, chúng ta không thể không cẩn thận hơn được.