Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 898 : Tiền vãng Hải vực (tiến vào Hải vực)

Ngày đăng: 04:53 22/04/20


Im lặng nhìn nhau, vẻ mặt thê lương. Bạch Quang nhìn Diệp Tâm Nghi, khóe miệng cười khổ, không biết phải nói thế nào mới được.



Diệp Tâm Nghi mặt đầy ưu tư đau thương, nàng đã theo sát Bạch Quang đến đây, sau khi truy cản Kiếm Vô Trần một lúc đã không còn nhìn thấy tung tích. Điều này khiến nàng cảm thấy thê lương vô cùng.



Cái chết của Thiên Kiếm khách khiến Diệp Tâm Nghi hơi đau lòng. Trước đây, nàng vẫn hận thù ông, trách ông đã thu một đồ tôn khi sư diệt tổ. Nhưng hiện tại khi Thiên Kiếm khách đã ra đi, nàng quay ngược tự trách bản thân đã gián tiếp hại chết ông. Nếu như bản thân mình không một mực bức bách ông, có lẽ kết cục đã không phải như vậy.



Trầm ngâm câm nín không biết đã trải qua biết bao thời gian. Khi tỉnh lại từ trong sự đau thương, bầu trời đã biến chuyển rất nhiều. Diệp Tâm Nghi trong lòng đau thương tang tóc, khổ sở mơ hồ lộ ra trên nét mặt. Hai môi hơi run run, nàng muốn nói, đáng tiếc âm thanh lại nghẹn ngào không nói được.



Bạch Quang hiểu trong lòng nàng nghĩ gì, thở dài lên tiếng:



- Tâm Nghi, không nên đau thương. Kiếm Vô Trần sẽ không có kết cục tốt đẹp.



Diệp Tâm Nghi khóc lóc trả lời:



- Ta biết, nhưng Thiên Kiếm khách tiền bối …



Bạch Quang đau thương cười cười, lắc đầu lên tiếng:



- Định mệnh sắp sẵn, không một người nào có thể thay đổi được. Bây giờ bầu trời đã sắp tối rồi, chúng ta mau trở về tìm kiếm Thái Phượng tiên tử, xem thử bà ấy đã an táng Thiên Kiếm khách nơi đâu.



Diệp Tâm Nghi nhìn ra xa xa, nhỏ nhẹ lẩm bẩm:



- Chúng ta có cần phải quấy rầy tiền bối ấy không? Bọn họ đã dây dưa hết mấy trăm năm, cuối cùng kết cục như vậy, chúng ta hà tất lại …



Bạch Quang nghe vậy chấn động, cảm xúc lên tiếng:



- Đúng thế, ngươi nói đúng, chúng ta không nên quấy nhiễu bà ấy nữa. Hay là chúng ta tiếp tục tìm kiếm tung tích của Kiếm Vô Trần đi.



Diệp Tâm Nghi nghe vậy cảm thương, tự hỏi: Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL



- Chúng ta tìm kiếm được hắn, rồi làm sao nữa?



Bạch Quang hừ giọng lên tiếng:



- Tự nhiên cần phải tìm hắn tính sổ, không thể để hắn sống tốt lành như thế.



Diệp Tâm Nghi cười thê lương đáp:



- Ta biết, nhưng kết quả thế nào đây?
- Cũng đúng, nói rõ tốt hơn. Điều kiện của ta rất đơn giản, ngươi phải giết chết Vu Thần, hay phải trả lại sức mạnh trên người hắn trở về Cửu U, trong hai điều chỉ được chọn một mà thôi.



Lục Vân trầm tư không nói, một lúc sau mới gật đầu đáp:



- Được, ta đáp ứng ngươi, nhưng ta có một chuyện muốn hỏi ngươi.



Ông chủ Cửu U thản nhiên đáp lời:



- Ngươi hỏi đi, chỉ cần ta biết, nhất định ta sẽ cho ngươi biết.



Lục Vân trầm giọng lên tiếng:



- Vong Linh trớ chú trên người của ta có đúng chỉ có Vu Thần có thể giải trừ được không? Ngoại trừ hắn ra, còn có cách nào khác không?



Ông chủ Cửu U hơi chần chừ, suy tư rất lâu mới từ từ đáp lại:



- Nếu như ngươi có thể trả lại lực lượng trên người hắn quay về Cửu U, ta nhất định có thể giải trừ cho ngươi. Hiện tại không có năng lực làm vậy. Còn về phương pháp khác, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết một câu, đó là cần phải hỏi chính mình.



Lục Vân ánh mắt nghi ngờ, trầm ngâm lên tiếng:



- Ý của ngươi cho là đáp án ở trong lòng của ta chăng?



Ông chủ Cửu U không trả lời, điềm nhiên nói:



- Ta phải đưa ngươi đi gặp Thương Nguyệt, nàng ta ở gần tâm trái đất, ngọn lửa nơi đó có thể tiêu diệt mọi sinh linh, nhưng ta nghĩ ngươi hẳn không gặp vấn đề gì.



Lục Vân thấy lão chuyển sang chuyện khác, cũng không hỏi lại nữa, chỉ nói:



- Thương Nguyệt vì sao lại đi vào vùng gần tâm trái đất?



Ông chủ Cửu U thần bí cười đáp:



- Vòng quay của định mệnh, thần kỳ quỷ bí, sau này ngươi sẽ biết được nguyên nhân. Được rồi, ta cần phải khai mở cửa thời không Cửu U, ngươi chú ý. Đợi đến khi ngươi gặp được Thương Nguyệt rồi, nhớ kỹ không được lưu lại lâu quá, ta sẽ đưa các ngươi quay về nhân gian.



Nói rồi, khuôn mặt quỷ của ông chủ Cửu U trên vách sáng sắc máu lập tức biến mất, thay vào đó là một vòng xoáy đang càng lúc càng nhanh, giây lát liền biến hình từ phẳng thành không gian ba chiều, một đường hầm lấp lánh ánh máu xuất hiện trong mắt của Lục Vân.



Lục Vân phi thân bay vào, thuận theo đường hầm nhanh chóng tiến lên, ánh sáng đỏ máu hai bên hệt như có linh tính, che chở Lục Vân tiến về phía trước.