Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 903 : Xuất thủ tương trợ
Ngày đăng: 04:53 22/04/20
Bách Linh nhìn mọi người, trầm giọng nói:
- Nói như thế, theo góc độ của nhân gian, cao thủ Hải vực thuộc về một loại linh dị. Hơn nữa, đây còn là một quần thể to lớn vô cùng, có hệ thống độc lập.
Quy Vô đạo trưởng tán đồng:
- Công chúa nói rất đúng, theo như chúng ta, bọn họ đúng là thuộc về một loại linh dị. Nhưng đây là loại có địa vị áp đảo tuyệt đối ở Hải vực, cũng hệt như loài người ở nhân gian, hai bên thuộc về hai thế giới khác nhau.
- Vậy, mọi người chỉ cần hiểu như vậy là được rồi. Bây giờ hãy để Lục Doanh nói qua một lượt tình thế trước mắt của Hải vực, cũng như mong muốn chúng ta giúp đỡ như thế nào đây.
Lục Vân nhìn Lục Doanh, rồi lên tiếng dẫn dắt quay lại vấn đề chính.
Lục Doanh hơi chần chừ do dự một lát, trầm ngâm trả lời:
- Trước khi chuyện này phát sinh, Hải vực rất là bình yên. Tuy Hồng hải cứ mãi sôi sục muốn động, nhưng bọn họ còn không dám ngang nhiên xâm phạm bốn hải. Thêm nữa, Hồng hải còn phải đối địch với Hắc hải và Tử hải, vì thế đã nhiều năm có lòng xâm phạm nhưng không đủ lực. Nhưng lần này, không ai ngờ được Tây hải đột nhiên thay đổi phương hướng, khiến cho chúng ta trong lúc vô tình liền rơi vào tình cảnh nguy khốn.
Lần này đến đây, ta chính là bị ép đến không cách nào khác, lại tìm không được người hỗ trợ ở Hải vực, mới nghĩ đến Lục Vân. Trước đây, ta cũng đã từng nghĩ đến việc mất công đến nhân gian có khả năng không đạt được điều gì, bởi vì cho dù Lục Vân có đồng ý hỗ trợ hay không, muốn thắng lợi trong chuyện này đều vô cùng hung hiểm và nguy nan.
Hiểu được lo lắng của nàng, Lục Vân lên tiếng an ủi:
- Không cần phải lo lắng, chỉ cần có lòng làm, cho dù không làm được cũng không sao.
Trần Ngọc Loan dịu dàng nói:
- Đúng thế, tỷ không nên nản chí, có Lục đại ca ra mặt, cho dù chuyện gì cũng đều có thể giải quyết được. Uy danh của Lục đại ca ở nhân gian còn lớn hơn Nam hải Thần long theo lời của tỷ nói.
Lục Doanh kinh ngạc nhìn Lục Vân, nghi hoặc hỏi:
- Quả thật như vậy sao?
Lục Vân điềm nhiên bật cười, Phần Thiên lại đáp:
- Chuyện này thật hoàn toàn, một đời Lục Vân chinh chiến vô số lần, từ trước đến giờ chưa thất bại. Không lâu trước đây, chỉ một mình Lục Vân đã tiêu diệt Vân Chi Pháp giới, có thể nói là người số một từ trước đến nay.
Lục Doanh rất mừng, hơi kích động lên tiếng:
- Nói như vậy, chuyến này ta đến nhân gian quả thật là thành công rồi.
Quy Vô đạo trưởng cười nói:
- Tự nhiên là đúng rồi, chỉ cần huynh ấy chịu ra tay giúp đỡ, bảo đảm cô nương sẽ thuận lợi trong mọi chuyện.
- Được rồi, không cần phải ở đây thổi phồng như thế. Lục Doanh, lần này muội đến đây mong ta giúp muội trùng chấn lại Đông hải, hay là còn có mục đích khác?
Lục Vân nhẹ nhàng cất tiếng hỏi.
- Không còn chuyện gì, chỉ bây nhiêu đó thôi.
Phật Thánh Đạo Tiên ngồi đối diện mở miệng hỏi:
- Lục Vân, trước đây ngươi đã từng đề cập đến Thiên Uy lệnh …
Lục Vân đảo tròn mắt, thấy mọi người vẻ mặt hiếu kỳ, không khỏi cười trả lời:
- Đúng vậy, ta đã từng nhắc đến chuyện này, hơn nữa còn tự mình đi tìm kiếm.
Nghe vậy, mọi người đang ngồi kinh ngạc và không hiểu, thật ra Thiên Uy lệnh kia đang ở đâu? Trần Ngọc Loan nói ra tâm ý của mọi người:
- Lục đại ca, huynh nhanh cho mọi người biết, thật ra Thiên Uy lệnh ở nơi đâu?
Lục Vân cười cười, còn chưa kịp mở miệng, Lưu Tinh ở đối diện lại nói ra suy đoán trong lòng.
- Lục Vân, ngươi hẳn cho rằng vật đó đang ở Hải vực, đúng không?
Lục Vân liếc ông, cười trả lời:
- Lời tiền bối không sai, Thiên Uy lệnh đúng là ở Hải vực. Vì thế chuyến đến Hải vực này một công đôi ba việc.
Quy Vô đạo trưởng thất kinh, vội nói:
- Lục Vân, nếu như vậy, huynh nên mang thêm người mới dễ dàng hành sự.
Lục Vân từ chối:
- Người nhiều chỉ phải thêm phân tâm. Lần này nơi ta muốn đến là một nơi thần bí nhất trong trời đất, không nên quá nhiều người biết được, vì thế ta không tiện đề cập nơi đây. Bây giờ mọi chuyện cứ làm như đã bàn, các vị ở nhân gian càng phải thêm cẩn thận, Thiên Sát và Vu Thần, trong tương lai ta sẽ xử lý.
Trần Ngọc Loan lên tiếng:
- Lục đại ca yên tâm, khi các vị còn chưa quay trở về, chúng ta sẽ không đối địch thẳng thắn với bốn đại cao thủ.
Lục Vân nghe vậy bật cười:
- Như vậy rất tốt, nhân gian giao lại cho muội.
Trần Ngọc Loan cười trả lời:
- Không thành vấn đề, muội nhất định sẽ tận tâm tận lực. Được rồi, nói đã lâu, hẳn cũng đến lúc bày tiệc để tẩy phong trần cho ba vị tỷ tỷ, nhân dịp đưa tiễn Lục đại ca luôn.
Dứt lời, mọi người mỉm cười đứng lên, vừa cười nói vừa đi ra khỏi đại điện