Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 90 : Hóa Hồn Trì Hiện
Ngày đăng: 04:45 22/04/20
Theo đường thông đạo tiến về phía trước ước chừng khoảng vài dặm cuối cùng Lục Vân cũng tới được lối ra. Cửa của thông đạo rất quái dị, nó nằm ngay dưới đáy của Vô Hồn giang được ngăn cách bởi một tầng kết giới kỳ quái.
Nhìn làn nước đen ngòm, Lục Vân trầm tư đôi chút trước khi quyết định nên đi tiếp hay rời khỏi đây không quay trở lại. Sau cùng chàng cười nhạt rồi toàn thân hóa thành một đạo ngân quang xuyên qua tầng kết giới xuất hiện dưới đáy Vô Hồn giang. Lục Vân thấy nước sông nơi đây cũng có tính xâm thực mãnh liệt như Hắc Hà giang, chàng mỉm cười tự tin rồi nhanh chóng lướt người lên trên mặt sông.
Đứng yên giữa không trung, Lục Vân nhìn quanh nhận định nơi hạ lạc Quỷ vương thành của Vô Hồn giang bay tới. Giữa không gian u ám chỉ thấy một đạo lưu quang cắt ngang trời trong chớp mắt đã biến mất. Quay về bên bờ Huyết trì chàng phát hiện mọi người đang kịch chiến với vô số quỷ binh, tình hình vô cùng bất lợi. Quan sát một cách cẩn thận, ánh mắt Lục Vân biến đổi khi nhìn thấy Kiếm Vô Trần, chàng không ngờ hắn lại về đây trước cả chàng.
Nhìn áo choàng vô hình trên thân mình ý niệm Lục vân chợt động, tức thì áo choàng biến mất cực kỳ thần bí. Chàng hiện thân lại như cũ, chân nguyên chuyển động toàn thân tỏa ra quang hoa lấp lánh mỉm cười lướt tới bên cạnh Ngạo Tuyết, vung kiếm chém bay ba tên quỷ binh rồi âu yếm nhìn nàng hỏi:
"Vậy là sao, có phải lúc ta rời khỏi tên quỷ soái ra lệnh tấn công mọi người. Mọi người không sao chứ, có xảy ra chuyện gì không?"
Ngạo Tuyết thần sắc trở nên vui vẻ ngước đôi mắt trong sáng nhìn chàng nhẹ nhàng đáp: "Huynh về thật tốt, muội với họ không sao cả. Hiện tại mọi người đã tập trung đông đủ, chúng ta có thể phá vây rời khỏi đây được rồi."
Vừa nói vừa huy động thần kiếm kháng cự lại đòn tấn công của bọn quỷ binh.
Lục Vân nhìn nàng với ánh mắt trìu mến nhẹ nhàng trả lời: "Vậy chúng ta lập tức rời khỏi đây rồi tụ họp lại tại Tu La Lâm. Huynh đi thông báo mọi người rồi cùng nhau xuất phát." Dứt lời, chàng lắc người xuất hiện đến bên cạnh Thương Nguyệt giúp nàng chống cự bọn quỷ binh.
Nhìn thấy Lục Vân đột nhiên xuất hiện gương mặt mỹ lệ Thương Nguyệt nở nụ cười như hoa sen nở toát lên phong tư say đắm lòng người. Từ đôi môi mềm mại phát ra tiếng nói: "Huynh đã trở về, tốt đẹp chứ?" Chỉ bảy từ ngắn ngủi với giọng nhẹ nhàng điềm đạm nhưng lại bộc lộ chân tình sâu lắng nồng nàn của người thiếu nữ.
Toàn thân khẽ rung động Lục Vân nhìn Thương Nguyệt gật nhẹ đầu, ánh mắt nhàn nhạt như vấn vương những sợi tơ tình, dù không cố ý vẫn lắng đọng lại sâu trong tim mỗi người. Vung một kiếm chấn lùi quỷ binh chàng cất tiếng trả lời nàng: "Cám ơn muội, huynh không sao. Bây giờ chúng ta phải lập tức rời khỏi đây đến Tu La Lâm. Lần này chúng ta mắc kế Âm Thi Quỷ vương bị hắn lợi dụng trở thành công cụ gánh lấy việc giúp hắn." Nói xong dẫn Thương Nguyệt đến gần với mọi người.
Lúc này mọi người đều biết Lục Vân đã trở về bất giác trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm. Tử Dương chân nhân hét lớn: "Bây giờ đã đủ mặt mọi người, hãy dồn về một hướng chuẩn bị đột vây" Mọi người đang phân tán nghe xong liền tập trung lại phía chân nhân.
Trong nhóm người thì tam đại thần kiếm phân ra ba hướng ngăn chặn quỷ binh, còn bên trong Tử Dương, Liễu Tinh Hồn và Phong Viễn Dương tạo thành phòng tuyến thứ hai hỗ trợ chống lại sự công kích của địch nhân.
Trong cùng là Vân Phong, Hứa Khiết đảm nhiệm bảo hộ cho Tất Thiên, Đỗ Lực đang trọng thương hình thành hàng phòng ngự thứ ba dốc toàn lực chiến đấu.
Đứng bên cạnh Tử Dương chân nhân xem vào: "Vậy là tốt rồi không cần nói thêm nữa. Hiện giờ chúng ta có đại sự khẩn yếu cần giải quyết nên hãy nghe xem những tin tức họ đem về." Cười thản nhiên Lục Vân kéo hai người rồi cùng tất cả ngồi xuống đất, bắt đầu nghe Vân Phong thuật lại tường tận chi tiết từng tin tức của lần do thám này. Nhìn mọi người với vẻ kích động Vân Phong kể lại: "Tin tức Lục Vân cho biết cực kỳ chính xác, bọn đệ phát hiện Hóa Hồn trì quả thật ở tại Tu La lâm. Đồng thời bên ngoài Hóa Hồn trì còn có mấy cao thủ lợi hại của Quỷ vực và một lục sắc nhân ảnh yêu khí vô cùng sung mãn bảo vệ nơi đó. Ngoài ra Tu La lâm cũng cực kỳ cổ quái, từ trên không nhìn xuống chu vi chỉ vẻn vẹn một dặm nhưng khi tiến nhập vào trong thì đi suốt cả quãng đường dài mà không hiểu vì sao vẫn chưa đến bờ Hóa Hồn trì."
"Hơn nữa lại không thể tiến nhập Tu La lâm từ trên không, vì xung quanh có một tầng kết giới vô hình cực kỳ thần bí ngăn cách với bên ngoài, trong rừng có rất nhiều quỷ ảnh cổ quái thỉnh thoảng lại lóe sáng lên nhưng không sao tìm thấy được. Còn cuối cùng chính là Hóa Hồn trì, nơi này rất bí ẩn, xung quanh có một đồ án thập phần quái dị nhìn lên thấy có vô số hoa văn kéo dài dọc suốt bờ hồ hình thành trận pháp cổ quái thứ hai." Xem ra rất kinh ngạc Liễu Tinh Hồn thêm vào với Vân Phong.
Mọi người nghe xong trong lòng rất kinh hãi nhưng cũng ngoài dự tính của mỗi người. Suy cho cùng Hóa Hồn trì được gọi là một trong Quỷ vực tam đại tuyệt địa thì tự nhiên không thể so sánh với những nơi khác. Trong lúc đó Hứa Khiết phá tan sự im lặng lên tiếng hỏi: "Nơi hai người quan sát cách Hóa Hồn trì bao xa? Có bị Quỷ vực cao thủ phát hiện hay không? Hóa Hồn trì to lớn ra sao, màu sắc như thế nào?"
Vân Phong quay sang nhìn nàng mỉm cười đáp: "Khi đó ta cách Hóa Hồn trì khoảng mười trượng nên không làm kinh động quỷ vật, còn về Hóa Hồn trì thì nó không lớn lắm chỉ vẻn vẹn khoảng ba trượng cách mặt đất một trượng lơ lửng trên không, có một khối cầu cỡ ba thước không ngừng tỏa ra luồng khí hắc sắc lập lòe trông vô cùng quỷ dị." Đồng thanh kinh ngạc, mọi người nghe xong kinh hãi dường như bị cảnh tượng quỷ bí làm dao động.
Kiếm Vô Trần trầm giọng hỏi: "Bên bờ Hóa Hồn trì có tất cả bao nhiêu cao thủ bảo vệ. Với lực lượng hiện nay liệu chúng ta có cơ hội đột phá thẳng vào trong hay không. Ngoài ra trên đường đi các người có phát hiện thấy dấu vết bao vây nơi đó của đại quân quỷ binh không. Chẳng lẽ ngoài một số cao thủ thì không còn lực lượng nào khác bảo vệ?"
Liễu Tinh Hồn nhìn hắn trầm giọng đáp: "Con hỏi rất đúng, đây cũng chính là điểm chúng ta nghi vấn, thật kỳ quái khi bọn ta đến thì hoàn toàn không thấy bóng dáng tên quỷ binh nào. Trên bờ Hóa Hồn trì chỉ thấy bảy cao thủ mà một tên là yêu nhân của Yêu vực còn sáu tên còn lại là quỷ vật. Sáu tên quỷ đó cực kỳ lợi hại, kẻ yếu nhất cũng mạnh hơn quỷ mị, còn tên lợi hại nhất tuyệt đối không thua kém Quỷ vương, trong bọn chúng ngoại trừ quỷ soái Âm Lệ của Âm Thi gian thì số còn lại ta chưa từng gặp qua."
Lục Vân nghe xong lên tiếng: "Chiếu theo sự tình vừa nói thì chúng ta xông thẳng vào e rằng không dễ dàng gì chưa kể phải trả một giá khá đắt. Nhưng nếu muốn dẫn dụ đối phương thì lo là chúng không mắc lừa, vì vậy trước mắt nên tìm thời cơ thích hợp nhất dốc toàn lực xuất kích."
Kiếm Vô Trần cười lạnh lùng bài bác: "Chỉ sợ cơ hội không dễ dàng xuất hiện cho chúng ta đâu. Nếu như cứ ngồi chờ đợi sao bằng hành động ngay luôn đi? Cơ hội là do người tạo ra, vì vậy ta cho rằng chúng ta quyết định không đối chọi trực diện với đối phương nhưng có thể nghĩ cách tạo ra hỗn loạn phân tán sự chú ý của chúng. Hiện tại thời gian không còn nhiều nên cần cân nhắc, nếu ta đột kích lần đầu thất bại vẫn còn lần thứ hai, thứ ba nhưng nếu chỉ ngồi chờ cơ hội thì thời gian trôi qua vô ích. Chờ đợi cơ hội đánh một đòn sau cuối, nếu xảy ra chuyện sơ thất thì khi đó chúng ta phải làm sao? Thời gian không chờ một ai, một khi trôi qua không thể lấy lại."
Lục Vân nhìn hắn khẽ hỏi: "Lời ngươi quả có đạo lý nhưng có điểm này ngươi đừng quên. Chúng ta tạo sự hỗn loạn chẳng khác nào tự bộc lộ mục đích đánh động đối phương. Chưa tính chuyện đó, chỉ nói nếu chúng ta phân tán được sự chú ý rồi dẫn dụ chúng ra bên ngoài, sau đó liệu chúng ta có thể tiến nhập Hóa Hồn trì hay không chưa một ai dám chắc. Quỷ trì này mệnh danh trong một trong tam đại tuyệt địa, tự thân đã cực kỳ hung hiểm có sức mạnh hóa hồn diệt phách, giờ đây không biết rõ tình hình của nó ai dám đi xuống đó thu hồi Phong Hồn phù? Có thể luyện hóa Phong Hồn phù tự nhiên có thể luyện hóa phàm nhân."
Kiếm Vô Trần hừ lạnh nói: "Bất kể nói thế nào thì đầu tiên phải tiếp cận Hóa Hồn trì rồi mới tính bước tiếp theo. Ngươi giờ nói đợi thời cơ chỉ làm lãng phí thời gian."
Sắc mặt Lục Vân trở nên lạnh lùng trầm giọng đáp: "Thật vậy sao, người cho rằng tìm hiểu bí ẩn Hóa Hồn trì không cần thời gian sao. Chẳng lẽ không thể tìm cách phá giải quỷ trì rồi sau đó mới đến gần? Làm như vậy thì khi phát động tấn công mới có hiệu quả, chỉ cần tiếp cận được nơi đó là ta có thể xuống dưới thu hồi lại Phong Hồn phù. Nhưng theo như ngươi nói thì trước tiên đến gần Hóa Hồn trì sau đó nghĩ phương đối phó, chỉ e đến lúc đó đại quân Quỷ vực tề tựu sợ rằng chúng ta không còn cách nào nữa. Cho dù chúng ta thu hồi được Phong Hồn phù thì cũng không còn mạng đem về, làm vậy có ích gì."
Lục Vân nghiêm lạnh cảnh tỉnh Kiếm Vô Trần, thấy hắn không lên tiếng liền quay sang mọi người dằn giọng: "Ai có ý kiến khác cứ việc nói còn nếu như không thì theo lời ta hành sự. Ai không muốn thì có thể tự do rời khỏi, nhưng tất cả chuyện sau này tuyệt không liên quan đến ta." Lúc này Lục Vân đột nhiên toát ra khí thế uy nghiêm lực lượng cường đại ép tới mọi người khiến họ phải giật mình.
Liễu Tinh Hồn nhìn Kiếm Vô Trần ra hiệu không được phản bác vì giờ không phải lúc tranh dành thể diện. Nếu như ly khai thì hai người bọn họ tuyệt đối không thể thu hồi Phong Hồn phù, dù cho bất mãn cũng phải đợi vật tới tay rồi mới rời đi. Kiếm Vô Trần nhìn Lục Vân nỗi hận trong tim lại sâu thêm một tầng.