Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 910 : Tây hải Cuồng long
Ngày đăng: 04:53 22/04/20
Lục Vân lạnh nhạt nói:
- Có bản lĩnh gì, không cần so cũng thấy được.
Lục Vân cất bước chầm chậm tiến tới, toàn thân ngập đầy vẻ tự tin.
Liễu Thiên Hoa hai đồng tử thu nhỏ, giọng lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, ngươi rất tự phụ, không biết có chân tài thực học gì không?
Lục Vân khóe miệng hơi nhếch lên, mỉm cười có hơi yêu quái nói:
- Có thời gian hỏi han, chi bằng ra tay thử một lần!
Liễu Thiên Hoa nghe vậy, vẻ mặt lộ chút nghi hoặc, bản lĩnh Lục Vân thế nào, trong nhất thời hắn còn trông chưa rõ, do đó không dám ngang nhiên hành động.
- Tiểu tử, trước khi tiến vào Hải vực ngươi có từng nghĩ đến hậu sự chưa?
Lục Vân hiểu được ý uy hiếp trong lời nói của hắn, không khỏi cười nói:
- Có một số chuyện ta tự nhiên sẽ suy xét, bất quá thông thường địch nhân của ta đều phải than thở.
Liễu Thiên Hoa không hiểu hỏi lại:
- Than thở, vì sao?
Lục Vân không hề đáp thẳng vào vấn đề này, chỉ cười nhẹ nói:
- Khi giao chiến giữa chúng ta kết thúc rồi, ngươi hẳn sẽ không hỏi lại vấn đề này nữa.
Liễu Thiên Hoa không khờ, lập tức hiểu được ý tứ của chàng, giận dữ lên tiếng:
- Tiểu tử cuồng vọng, không ngờ dám khua môi múa mép trước mặt Tây hải Cuồng long ta.
Lục Vân vẻ mặt bình tĩnh châm chọc:
- Tây hải Cuồng long, cái tên này nghe ra không sai, nhưng ngươi còn không phải bị người ta dắt mũi làm việc nữa sao.
Liễu Thiên Hoa vẻ mặt thất kinh, giận dữ nói:
- Nói xàm, trong bốn hải ai dám bất kính với ta?
Đông hải Long vương vẻ mặt kinh ngạc, tự nói với mình:
- Chỉ một mình mà tiêu diệt được Vân Chi Pháp giới, điều này có thật chăng?
Đông hải Long vương hồi phục tinh thần, lắc đầu nói:
- Không, không thể nào, ta chỉ bị lời nói của con làm ngây ngốc đi. Nếu như lời nói của con là thật, chúng ta thật sự có hy vọng rồi. Được, bây giờ không nói những chuyện đó trước, chúng ta xem thử bản lĩnh của Lục Vân liền biết được còn có hy vọng hay không liền.
Lục Doanh hơi mơ hồ, nhưng thấy cha đã nói cũng không tiện hỏi thêm, tập trung chú ý tình huống giữa Liễu Thiên Hoa và Lục Vân.
Đưa hai mắt nhìn chăm chú Lục Vân, tưởng chừng như Liễu Thiên Hoa muốn nhìn thấy điều gì từ ánh mắt của chàng, nhưng không thu hoạch được chút nào. Vì thế, Liễu Thiên Hoa có chút bất an, mơ hồ có dấu hiệu không tốt, điều này khiến hắn càng tăng thêm cảnh giác.
Liễu Thiên Hoa lần đầu gặp Lục Vân, thấy chàng cao thâm khó lường, hầu như chỉ bằng ánh mắt không thấy được nhiều. Đối lại, Lục Vân cũng biết quá ít về Liễu Thiên Hoa, hai cao thủ xa lạ này, thật ra ai mạnh ai yếu đây?
Trầm tư một lúc, Liễu Thiên Hoa hừ lạnh nói:
- Tiểu tử, ra tay đi, cho ta thấy kẻ đến từ nhân gian ngươi có bản lĩnh bao nhiêu mà dám gây náo loạn ở Hải vực ta.
Hai tay hướng ra sau, thân trên ngửa tới trước, dòng khí to lớn từ thân thể ùn ùn phát ra, thúc động nước cuồn cuộn chảy đến Lục Vân, hình thành một kết giới bằng nước, vây khốn Lục Vân vào bên trong.
Ngạo nghễ bất động, Lục Vân cười nói:
- Nước có thể nâng thuyền, cũng có thể úp thuyền. Nếu như ngươi cho là ta không hiểu thủy tính là sai rồi.
Hai tay cuốn lại, lòng bàn tay hào quang bành trướng, góc độ của nó vừa đúng phản lại, góc nghiêng của nó vừa hay đối xứng, khiến nước bốn bề theo sự khống chế của chàng ngưng tụ thành sáu cột nước, đồng thời kích bắn ra ngàn vạn phương hướng, trực tiếp giao chiến với Liễu Thiên Hoa.
Nước chảy hình thành dòng xoáy. Ở nơi thâm sâu của đáy bể, tuyệt đối không chỗ để bành trướng, có chăng chỉ có nước biển chuyển động, áp lực tăng lên. Loại giao đấu này, Lục Vân lần đầu mới gặp, về phương diện ứng biến và kỹ xảo rõ ràng không bằng Liễu Thiên Hoa.
Vì nguyên nhân đó, giao chiến lần thứ nhất xem ra bình thường, nhưng sau khi giao chiến rồi, Liễu Thiên Hoa liền bất ngờ xuất hiện trên đầu Lục Vân, chiếm lấy ưu thế nhất định.
Thấy cảnh này, Đông hải Long vương và Lục Doanh đều có chút lo lắng. Lục Vân vẻ mặt lại lạnh lùng, thân thể hơi hơi lắc lư trong nước biển, người hệt như cá đang bơi, tỏ ra vô cùng linh hoạt.
Liễu Thiên Hoa khóe miệng cười cười, âm hiểm mà lạnh lùng tàn khốc.
- Tiểu tử, trong Hải vực, không một tên loài người nào có thể so với chúng ta, ngươi cứ nếm thử thủ đoạn của ta.
Thân thể hắn nằm song song với đáy biển, hai tay bắt chéo múa lên, thúc đẩy bản thân xoay tròn nhanh chóng. Như vậy, nước biển bốn bề bắt đầu chuyển động, một dòng xoáy treo ngược xuất hiện với trung tâm là Liễu Thiên Hoa hướng về mục tiêu là Lục Vân.
Phát hiện được ý đồ của Liễu Thiên Hoa, Lục Vân quyết định thật nhanh, chàng không hề né tránh mà lại nhanh chóng nằm xuống đáy biển, hai chân phát ra hấp lực, dùng phương hướng ngược lại cơ hồ không phân trước sau bắt đầu xoay chuyển ngược lại.