Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 922 : ngư trở lộ (Bạch tuộc ngăn đường)

Ngày đăng: 04:54 22/04/20


Bật cười trầm đục, Lục Vân lắc đầu đáp:



- Chuyện huynh muốn làm có quan hệ đến vô số sinh mệnh của nhân gian và Hải vực, không thể dễ dàng để người ta biết được, vì thế người biết càng ít càng tốt để tránh tiết lộ tin tức. Được rồi, không hỏi nhiều nữa, cứ an tâm trùng tu lại nơi đây trở lại, đợi muội rảnh rỗi, nơi đây không còn nguy hiểm nữa, đến lúc đó muội hãy theo Phần Thiên đi tìm chúng ta. Bây giờ, chúng ta phải cáo từ trước rồi.



Lục Vân đứng dậy gật đầu mỉm cười với mọi người, dẫn ba người nữ bỏ đi.



- Mọi người bảo trọng, trên đường cẩn thận, gặp phải nguy hiểm hãy quay trở về nơi đây.



Đi sát theo sau, mấy người Lục Doanh đưa tiễn, mãi đến cửa cung mới dừng chân.



- Yên tâm đi, chúng ta sẽ nhanh chóng quay trở về.



Lục Vân vẫy tay chào tạm biệt mọi người, dẫn ba người nữ lóe lên liền biến mất trong vùng mênh mông biển cả.



*******************



Trên đường đi, sinh vật biển phong phú, có đủ các loại các hình dáng, thể hiện sức cuốn hút độc đáo của Hải vực.



Lăng Thiên dẫn theo chín người nhắm hướng Tây Bắc tiến mãi, cũng không biết đã trải qua bao lâu, phía trước liền xuất hiện một vực sâu có dòng chảy ngầm mãnh liệt khiến mấy người Lăng Thiên phải chú ý.



Lăng Thiên dừng lại nhìn về khu vực nước biển đen ngòm phía trước, trầm giọng lên tiếng:



- Cẩn thận một chút, nước chảy trước mặt hơi khác thường, có khả năng là dòng xoáy hay là thú lớn cư ngụ.



Bạch Quang hỏi lại:



- Trưởng lão, có cần phái người đi trước dò đường, như vậy sẽ an toàn hơn.



Lăng Thiên suy nghĩ một lát, gật đầu trả lời:



- Cũng tốt, vậy ông hãy đi đi, nhớ phải cẩn thận.



Bạch Quang hơi gật đầu, cũng không nói nhiều, cẩn thận vô cùng tiến lên phía trước.



Không lâu sau, Bạch Quang đến vùng lân cận vực sâu, phát hiện nơi đó dòng chảy ngầm rất kỳ quái, hoàn toàn không tuân theo quy luật nào, có lúc thì cuộn sóng chuyển động, có lúc lại như dòng xoáy, có khi quật trái quất phải, có khi xoay tròn trên dưới.




- Ở nơi đây, sức mạnh chúng ta bị hạn chế rất lớn, muốn liều mạng tranh đấu rõ ràng không đủ sức. Kế hoạch hiện nay chỉ có thể so trí tuệ với nó, đánh cuộc một keo với vận khí.



Đưa mắt nhìn Diệp Tâm Nghi, Bạch Quang không hiểu hỏi lại:



- So trí tuệ? Làm sao so được?



Diệp Tâm Nghi trầm ngâm một lúc, nhẹ giọng nói:



- Con bạch tuộc to lớn này rất giảo hoạt, chúng ta muốn vây khốn nó rất khó, chỉ còn cách dùng kế không thành, cố ý làm như đồng thời vây công, ra dáng muốn liều mạng với nó, ép cho nó trong lúc hoảng sợ do dự không quyết, sau đó mới để Hắc Thạch thiên quân phát động tấn công, xem có thể cứu được người hay không.



Bạch Quang cau mày lên tiếng:



- Điều này dường như có chút mạo hiểm, mà khả năng thành công lại không cao.



Diệp Tâm Nghi cười khổ đáp:



- Ta cũng đã nghĩ đến chuyện này, nhưng chỉ cần còn một chút hy vọng, sao không thể thi hành được.



Lăng Thiên nói:



- Tâm Nghi nói không sai, hiện tại không nghĩ ra biện pháp khác, chúng ta chỉ có thể làm như vậy. Được rồi, mọi người chuẩn bị đi, thời gian chúng ta có được không còn nhiều. Toàn Phong vũ sĩ và Hắc Thạch thiên quân sẽ được ta ngầm cho biết, hy vọng hợp tác được thuận lợi.



Quay đầu xuống dưới, tám người Lăng Thiên nhanh chóng phân ra, từ tám hướng nhanh chóng vây con bạch tuộc to lớn đó vào giữa. Hắc Thạch thiên quân lúc nào đã ra khỏi vùng nước bùn, khi biết được thông tin của Lăng Thiên, liền chầm chậm ép gần đến bạch tuộc, liên tục theo dõi động tĩnh của bạch tuộc.



Dưới đáy vực thẳm, con bạch tuộc to lớn lắc lư, một xúc tu quấn chặt lấy Toàn Phong vũ sĩ, bốn xúc tu bảo trì sự thăng bằng cơ thể, còn lại ba cái chia ra ba hướng, không ngừng co dãn chuyển động, cẩn thận đề phòng.



Vòng vây từ từ thu nhỏ lại, tám người Lăng Thiên tâm tình thắc thỏm, từng bước từng bước đến gần, ai nấy lo nâng chân nguyên đến mức cực hạn, tập trung chú ý hướng di động của bạch tuộc.



Lúc này, bạch tuộc đứng yên. Khi nó cảm ứng được nguy hiểm bốn bề đến gần, quả nhiên nó hệt như dự đoán của Diệp Tâm Nghi, phát ra vẻ do dự cảnh giác.



Thấy vậy, Hắc Thạch thiên quân nắm lấy cơ hội, thân thể bắn ra như tên về phía thân thể bạch tuộc.



Bạch tuộc theo bản năng tự nhiên, múa một xúc tu to dài, lập tức cuốn lấy Hắc Thạch thiên quân kéo gần đến thân thể mình