Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 937 : Khai thủy hành động (Bắt đầu hành động)

Ngày đăng: 04:54 22/04/20


Điểm này, hai người đang tiến công hoàn toàn không để ý đến, nhưng Đạo Nhất ở xa xa lại phát hiện được.



Vì thế, Trường Phong và Huyền Đan vũ sĩ tiếp tục tiến công, Đạo Nhất lại bay đến ngăn lại, hơn nữa còn vội la lên:



- Cẩn thận, chớ để lầm mưu.



- Không cần như vậy, ngươi vừa rồi không phải lầm mưu sao?



Bật cười lạnh, Diệp Tâm Nghi giả lắc mình liền biến mất, lợi dụng cơ hội Đạo Nhất ngăn cản hai người Trường Phong, liền xuất hiện ở vị trí cũ của Đạo Nhất, hai tay múa lên, hai luồng hào quang màu đỏ thoát ra liền hóa thành bốn con rồng máu chia ra tập kích Bá Kiếm Vương Hầu, Hắc Thạch thiên quân, Toàn Phong vũ sĩ và Đao Tôn Hùng Liệt.



Sự xuất hiện của nàng thật bất ngờ, khi bốn người bị tập kích phát hiện được thì không kịp né tránh, ai nấy chỉ có thể phòng ngự để giảm bớt thương hại.



Trong đó, Toàn Phong vũ sĩ do hai tay đã bị Đao Tôn chém đứt, lúc này không cách gì phòng ngự, trong lúc ba người còn lại bị hất bắn đi, thân thể lão liền rơi vào ma chưởng của Huyết Ma Thiên Cơ.



Giữa không trung, Lăng Thiên hiện ra, giận dữ nhìn Huyết Ma Thiên Cơ, trầm giọng nói:



- Không hổ là kẻ mạnh ở Hải vực, chiêu thức hoa dạng quả thật không ít. Bây giờ hãy buông ông ta ra, hơn nữa còn giao lại Thiên Uy lệnh, những chuyện trước đây ta có thể coi như không có. Nếu không …



Huyền Ma Thiên Cơ khôi phục lại bộ mặt thật, ngửa đầu nhìn Lăng Thiên, giọng khinh bỉ cắt lời:



- Nếu không thì sao? Ngươi còn có thể làm được gì ta? Quên đi, đây là Hải vực, là địa bàn của ta. Ngươi từ đó đến nay có nghe được người nào sống sót rời khỏi nơi đây không?



Lăng Thiên lạnh nhạt đáp:



- Ngươi trả lời như vậy là muốn so tài động thủ với ta chăng?



Huyết Ma Thiên Cơ cười âm hiểm trả lời:



- Ngươi cho là như vậy còn không đủ rõ ràng chăng? Được, thế thì để ta cho ngươi một câu trả lời rõ ràng, ngươi hãy đến nghe cho rõ.



Nói rồi tay phải đưa lên đặt trên đầu của Toàn Phong vũ sĩ, sau đó năm ngón tay thu lại, những móng tay dài nhỏ cắm vào đầu của Toàn Phong vũ sĩ, lập tức máu tươi bắn ra cùng với tiếng kêu thê lương của Toàn Phong vũ sĩ.



- Dừng tay! Hãy thả ông ta trước đã.



Lăng Thiên vẻ mặt âm trầm có chút lo lắng lên tiếng.



Huyết Ma Thiên Cơ quay nhìn bốn phía, thấy mặt mọi người đầy lo lắng và tức giận, không khỏi cười điên cuồng cất lời:



- Thế nào, đau lòng rồi? Nếu lòng mềm yếu như vậy, sao còn dám lên Ma Thánh phong của ta? Các ngươi dám gây náo loạn đùa giỡn ở một trong ba tuyệt địa Hải vực của ta à?



Diệp Tâm Nghi nghe vậy thất kinh, cất tiếng hỏi:


- Té ra là tiểu tử Lục Vân, khó trách cuồng ngạo như vậy.



Liễu Tàn Hồng nhìn lão, hỏi lại:



- Người trước đây cung chủ thấy có chắc là hắn chăng?



Sở Hoài Dương biết hắn sẽ hỏi, vì thế vẻ mặt tỏ ra bình thản, gật đầu nói:



- Ta nghĩ hẳn là tiểu tử này, lúc đó hắn xuất hiện dụ ta rời đi, nếu không đám vô dụng Đông hải đó cũng đừng mong có thể thoát được.



Liễu Tàn Hồng hỏi tiếp:



- Cung chủ và Lục Vân lần đầu gặp nhau mà khẳng định là hắn bởi vì hắn cuồng ngạo phải không?



Sở Hoài Dương đáp:



- Trước đây ta chưa dám khẳng định, nhưng sau đó nghe được từ vị bằng hữu đến từ nhân gian một số lời loan truyền liên quan đến Lục Vân, vì thế mới có thể khẳng định như vậy.



Liễu Tàn Hồng trong mắt hết nghi ngờ, đổi sang chuyện khác:



- Hiện nay thực lực Đông hải tăng hẳn, tiếp theo chúng ta phải làm như thế nào?



Sở Hoài Dương đáp:



- Chuyện này ta có nghĩ qua, việc cấp bách trước mắt là tìm lại Tỏa Long đỉnh, hơn nữa còn bí mật tổ chức thực lực, lợi dụng lúc Nam hải không phòng bị để phát động tiến công.



Liễu Tàn Hồng cả sợ, kinh ngạc lên tiếng:



- Tiến công Nam hải? Chuyện này không thể đùa được.



Sở Hoài Dương lạnh nhạt trả lời:



- Ngươi cho là ta đang đùa giỡn chăng? Hiện nay, chúng ta vừa mới phát động xâm lược Đông hải và Bắc hải. Nam hải nhất định sẽ cho rằng tinh lực chủ yếu hiện nay của chúng ta đang trấn thủ Đông hải và Bắc hải. Lúc này, nếu như chúng ta đột nhiên phát động tiếng công Nam hải liền có thể giết bọn chúng không kịp trở tay. Đến khi thu thập được Nam hải rồi, có còn phải sợ Đông hải và Bắc hải không thần phục không?



Liễu Tàn Hồng nói:



- Kế hoạch này không sai, nhưng có quá mạo hiểm chăng?



Sở Hoài Dương đáp:



- Muốn thành đại sự sao có thể bớt mạo hiểm được. Hiện nay, chỉ cần chúng ta đem chuyện Tỏa Long đỉnh truyền bá khắp bốn bể, khiến cho mọi người đều cho là chúng ta đang toàn lực tìm kiếm nó. Như vậy truyền thuyết liên quan đến Tỏa Long đỉnh sẽ khiến bọn họ phân tâm, không nghĩ đến những chuyện khác. Thế thì kế hoạch âm thầm đánh lén của chúng ta sẽ có được công hiệu rất lớn.