Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 954 : Thưởng đoạt chi sơ (Ban đầu của cuộc cướp đoạt)

Ngày đăng: 04:54 22/04/20


Nhưng đúng lúc chàng đi ra khỏi đại điện, một cảnh tượng đột nhiên hiện lên trong não của chàng.



Đó là một căn phòng đá, không gian không lớn, bên trong có một bục đá, bên trên đặt một bức tượng đá cá mập máu.



Cảnh tượng này xem ra hết sức bình thường, nhưng vì sao lại tự động nhập vào bên trong não đây?



Lục Vân nghi hoặc đi đến tìm kiếm. Chàng nhanh chóng xác định được vị trí của căn phòng đá, đến trước cửa.



Lục Vân ngừng lại thăm dò tình hình bên trong, không hề có bất cứ khí tức nào, rõ ràng là rất yên tĩnh.



Lục Vân đẩy cửa tiến vào, phát hiện cửa đá rất nặng, hơn nữa còn có khả năng tự động đóng lại.



Đứng trước bục đá, Lục Vân quan sát bức tượng cá mập máu bằng đá, trong lòng có cảm giác kỳ quái. Phảng phất đây không phải là một bức tượng đá mà là một con cá mập máu thật sự, khiến cho người ta cảm thấy rất sống động.



Đi quanh bục đá này một vòng, Lục Vân phát hiện căn phòng đá này tuyệt đối không có gì thần kỳ, cũng không hề có bất cứ bí mật nào tồn tại.



Như vậy, toàn bộ bí mật hẳn ẩn chứa trên bức tượng cá mập máu, nhưng nó thật ra ẩn chứa bí mật gì đây.



Lục Vân ngừng lại, phát xuất Ý Niệm Thần Ba, hơn nữa còn chia ra làm ba mươi sáu làn sóng tần suất khác nhau, tiến hành dò xét chầm chậm.



Rất nhanh, tin tức phản hồi về. Con cá mập máu trước mắt này có sóng sức sống hơi yếu ớt, nhưng sóng này rất kỳ dị đặc biệt, có điểm như động vật ngủ đông ở nhân gian, nó ở trong một trạng thái đặc thù nhất định.



Hơn nữa, Lục Vân còn phát hiện dưới đáy của bục đá này có một nguồn sinh lực yếu ớt, liên tục kết nối với cá mập máu, dường như đang duy trì sự tồn tại của nó, lại như đang cung cấp một loại năng lực đặc thù nào đó cho nó.



Nguồn sinh lực này có hình dạng rất kỳ dị, Lục Vân sau khi xem xét cẩn thận, liền có được kết luận, đây chính là một loại sức mạnh khiến người ta hôn mê, thậm chí đến chết, triệu chứng biểu hiện cụ thể chàng còn chưa biết được, chỉ có thể suy đoán kết quả đại khái.



Đã hiểu rõ rồi, Lục Vân liền muốn hủy diệt vật này.



Nhưng sau khi nghĩ qua một lượt, bản thân không hề phát giác trước đây, vật này hẳn đã tồn tại đến vài ngàn năm, thế thì bản thân sao phải xâm phạm đến khiến tung tích bản thân bị bộc lộ đây?



Nói thêm, Hải vực thần bí, so với giới tà ác còn chưa biết thế nào, bản thân chỉ là khách qua đường, sao phải quản đến chuyện này được.



Đã nghĩ như vậy, Lục Vân âm thầm rút lui, nhanh chóng về lại bên ba người nữ.



Nhỏ giọng hỏi han, ba người nữ biết được tất cả mọi thứ rồi, cũng không quá để ý đến, theo Lục Vân quay về lối cũ, truy đuổi theo tung tích của những cao thủ Huyết Sa tộc kia, tìm kiếm nơi gọi là Hổ Sa lĩnh.


Cự Thiên sửng người, cúi đầu liếc bé gái, cất tiếng hỏi:



- Giữa các vị có chuyện gì quá đáng chăng?



Bé gái nói:



- Con quỷ đen kia rất xấu xa, cứ liên tục tìm cách bắt ta, nhưng lần nào cũng thất bại ra về, vì thế trong lòng thù hận rất sâu sắc.



Cự Thiên ngửng đầu nói với Hắc Mị:



- Đây là Hổ Sa lĩnh, các ngươi muốn đối phó với cô ta thì hãy đợi đến lúc cô ta đi khỏi đây đã rồi động thủ. Nếu ai dám gây náo loạn ở Hổ Sa lĩnh của ta, thì đừng trách ta vô tình.



Hắc Mị vừa nghe, hừ lạnh nói:



- Cự Thiên, ngươi đừng nên không thức thời vụ. Chúng ta đến lần này chỉ nhằm vào nó, nếu ngươi muốn ra mặt hơn thua, đừng trách ta tiêu diệt ngươi.



Cự Thiên không chút động đậy, lạnh nhạt nói:



- Ta nói thêm lần nữa, các ngươi có chuyện gì với cô ta thì đến nơi khác mà xử lý, địa bàn của ta không tha cho kẻ ngoài làm càn!



Huyết Linh bên cạnh Huyết Mị, nghe thấy lời này giận dữ quát lên:



- Cự Thiên, ngươi nói như vậy hẳn muốn hất chúng ta ra để chiếm trọn một mình chăng?



Cự Thiên hừ lạnh:



- Ta không biết ngươi đang nói điều gì.



Huyết Linh giận dữ đáp trả:



- Đừng có giả ngây giả dại, ngươi cũng chỉ là nghĩ cách đoạt lấy vật trên người cô ta để xưng bá Hải vực. Ta cho ngươi biết, không dễ dàng như vậy đâu.



Cự Thiên hai mắt cau lại, liếc nhìn bé gái, sau đó đáp lại:



- Ta không cần biết các ngươi có mục đích gì đi nữa, chỉ cần gây náo loạn ở địa bàn của ta, chắc chắn ta sẽ không khách khí. Bây giờ ta đếm đến ba, các ngươi lập tức lui binh, nếu không ta sẽ hạ lệnh công kích.