Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 972 : Toại động chi bí (Đường hầm bí mật)

Ngày đăng: 04:54 22/04/20


Trên đường đi, bốn người phát hiện sơn động này không những to lớn mà còn rất sâu.



Sau một lúc công phu, bốn người liền vượt qua vài chục dặm đường hầm nhưng vẫn chưa thấy đường cửa ra. Điều này khiến Bách Linh rất nghi hoặc, không hiểu lên tiếng:



- Nếu như nơi này quả thật là đường bí mật thông đến Hắc hải, vì sao cự ly lại dài như vậy? Nếu như không phải, thế thì đã xảy ra chuyện gì đây?



Thương Nguyệt lắc đầu nhè nhẹ, tỏ vẻ không biết. Trương Ngạo Tuyết trầm ngâm:



- Nơi này hoàn cảnh rất kỳ dị đặc biệt, phía trước có quấy nhiễu rất mạnh, liên tục ngăn trở thăm dò của thần kiếm.



Thấy ba người nữ vẻ mặt mơ hồ, Tứ Linh thần thú mở miệng nói:



- Không xa phía trước, đường hầm bắt đầu thu nhỏ rất nhanh. Nhưng qua khỏi một cự ly không dài liền xuất hiện một huyệt động tương đối to lớn, nơi đó có một quần thể sinh vật kỳ dị đặc biệt. Vượt qua được huyệt động đó tiếp tục tiến lên sẽ xuất hiện lối ra.



Hải Nữ nghe vậy hiếu kỳ hỏi:



- Tiểu bảo bảo, ngươi làm sao biết vậy?



Tứ Linh thần thú hừ một tiếng, quay đầu không thèm nhìn đến Hải Nữ.



Bách Linh kéo tay Hải Nữ bảo không được hồ đồ, rồi lại nhìn về phía trước khẽ lẩm bẩm:



- Mọi bí ẩn sẽ nhanh chóng được vạch trần, hy vọng không khiến chúng ta thất vọng.



Thương Nguyệt cười nói:



- Muội nghĩ sẽ không … nhìn nhanh, đường hầm phía trước đã nhỏ đi khá nhiều rồi, đường kính còn không đến chục trượng.



Nghe vậy, Trương Ngạo Tuyết, Bách Linh, Hải Nữ đều nhìn về phía trước, quả nhiên đường hầm vốn đường kính vài trăm trượng đã nhỏ đi vài chục lần. Điều này khiến bốn người đều cảm thấy kỳ quái.



Bách Linh kinh ngạc nói:



- Các muội nói xem, đoạn đường hầm này vì sao lại đột nhiên nhỏ lại?



Trương Ngạo Tuyết đáp:



- Muội thấy đường hầm này không phải do thú lớn làm ra mà do người khác mở lối.



Thương Nguyệt nghi hoặc nói:



- Suy nghĩ này của Ngạo Tuyết không sai, nhưng ai lại mở một đường hầm ở nơi này? Nếu như chúng ta cho là Hắc hải phái người khai mở, vì không muốn đi qua khu vực Hồng hải. Thế thì bọn họ làm sao đối phó với con thú lớn, khiến chúng phải theo lời mà nhường đường đây?



Trương Ngạo Tuyết lắc đầu đáp:



- Chuyện này muội tạm thời còn chưa nghĩ được, bất quá muội nghĩ … Xem kìa, phía trước phát sáng, lẽ nào là đường ra?
- Lão ma đầu kia vì sao lại ở nơi này?



Thấy hai người bất an như vậy, Phần Thiên an ủi:



- Đừng sợ, không phải tin tức cho biết bà ta cũng đến đoạt Tỏa Long đỉnh chăng? Ta đoán bà ta có khả năng không đoạt được, cuối cùng phát hiện Hồng hải có biến liền âm thầm đến đây, muốn lợi dụng loạn lạc làm việc khác.



Lục Doanh nghe vậy, suy đoán:



- Nói như vậy, rất có khả năng mấy người Lục Vân ở quanh đây, Huyết Ma Thiên Cơ rình mò có thể chính là mấy người đó. Mà trước đó, cao thủ Hồng hải rất có khả năng đánh nhau với mấy người Lục Vân rồi.



Phần Thiên trầm ngâm nói:



- Suy đoán của muội có mấy phần hợp lý, nhưng lại không dám khẳng định được, chúng ta hay cứ tiềm phục quay lại tiếp tục quan sát mới ra kết luận.



Lục Doanh không ý kiến, Tả Quân Vũ hơi chần chừ, nhưng cuối cùng cũng đồng ý …



Tàn khốc nhìn bảy người Lăng Thiên, Huyết Ảnh Vương Giả giọng âm hiểm lạnh lùng nói:



- Nhị Hào đoán đúng, ngươi nói xem tiếp theo chúng ta phải làm sao mới tiêu diệt được bọn chúng?



Thế thân Nhị Hào chăm chú quan sát tình hình bên trong, suy tư một lát rồi cười lạnh nói:



- Rất đơn giản, lại tăng thêm năm trăm con cá mập máu tiến lên, đợi bọn chúng sức cùng lực kiệt mới để bọn thuộc hạ ra tay, lập tức tiêu diệt toàn bộ bọn chúng.



Huyết Ảnh Vương Giả cân nhắc một lát, gật đầu nói:



- Được, cứ theo lời ngươi nói làm đi.



Giữa chiến trường, bảy người Lăng Thiên sau khi họp lại, Đạo Nhất vội vàng nói:



- Trưởng lão, những con cá mập máu này hung hãn không sợ chết, lại hung hăng dị thường, chúng ta sợ là chống cự không được lâu.



Lăng Thiên vẻ mặt nặng nề, trầm giọng nói:



- Hiện nay muốn rời đi cũng không dễ dàng, chúng ta chỉ có thể tạm thời kết trận đối kháng trước, sau đó mới xem tình hình thế nào. Hiện nay, chúng ta chỉ còn gần như bảy người, tạo thành đảo ngược của thất tinh, bẻ gãy khí thế của bọn chúng.



Sáu người nghe vậy lập tức thay đổi phương hướng, một trận thế thất tinh nhanh chóng xuất hiện trong vòng bao vây của cá mập máu.



Đối với trận pháp của nhân gian, cao thủ Hồng hải tự nhiên không hiểu rõ. Bọn chúng vẫn tiếp tục đấu đá lung tung, dùng tốc độ và sức mạnh tiến hành công kích mãnh liệt nhất.



Nhưng điều khiến bọn chúng bất ngờ, thế công vốn dĩ thành công mọi mặt trước đó, lúc này lại mất đi công hiệu rất nhiều, bảy người Lăng Thiên nhờ vào uy lực của trận pháp, không ngờ đã liên tục tám lần hóa giải được công kích của cá mập máu, khiến cục thế hai bên chuyển biến, nhất thời giằng co.



Bên ngoài, Huyết Ảnh Vương Giả rất giận dữ, hạ lệnh tăng thêm năm trăm con cá mập máu, như vậy hơn một ngàn con cá mập máu hội tụ lại, bắt đầu triển khai chém giết kịch liệt.