Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 992 : Ý ngoại tiêu tức

Ngày đăng: 04:54 22/04/20


Thiên Địa môn chủ ánh mắt cổ quái nhìn chàng, nhỏ nhẹ nói:



- Ngươi là người thừa kế hủy diệt, chính là người duy nhất có khả năng gặp được Trọng Sinh.



Lục Vân sửng người, sau đó rất mừng, kinh ngạc la lên:



- Vãn bối hiểu rõ rồi, té ra pháp quyết vãn bối học được ở Hải Tâm tuyền lại chính là thuật Trọng Sinh Hoàn Nguyên.



Thiên Địa môn chủ cười nói:



- Ngươi hiểu rõ là tốt rồi, bây giờ điều cần nói cũng đã nói rồi, đến lúc phải đi thôi.



Lục Vân cảm kích cười cười, nói với Thiên Địa môn chủ:



- Sau khi tiêu diệt được Thiên Sát rồi, vãn bối có phải đưa Thiên Uy lệnh quay lại hay không?



Thiên Địa môn chủ đáp:



- Không cần, đến lúc đó ta sẽ phái người đến lấy. Bây giờ ngươi đi đi.



Lục Vân nghe vậy gật đầu, hành lễ cung kính với Thiên Địa môn chủ, sau đó rời đi.



Nhưng khi chàng vừa đi được mấy bước, lại đột nhiên đứng lại, xoay mình hỏi:



- Tiền bối, người có thể cho vãn bối biết chút ít về chuyện của tiên tổ vãn bối ngày đó không?



Thiên Địa môn chủ vẻ mặt hơi biến đổi, nhìn chàng hồi lâu mới trầm giọng nói:



- Nhân duyên định mệnh, thiên biến vạn hóa, chưa đến lúc cuối cùng, thật giả còn khó mà phân biệt. Đi đi, chuyện ngươi muốn biết cuối cùng sẽ xuất hiện thôi.



Lục Vân hơi mơ hồ, câu này của Thiên Địa môn chủ rõ ràng có thâm ý, nhưng vì sao ông lại muốn che giấu, mà che giấu điều gì đây?



Bên cạnh, Vạn Tượng Huyền Tôn nhẹ giọng nói:



- Đi thôi, đừng cố chấp nữa, mọi thứ phải tùy theo duyên. Thời cơ đến tự nhiên sẽ gặp được.



Lục Vân liếc ông, sau đó đi theo ông rời đi.



Rời khỏi Thiên Thần điện rồi, Lục Vân thấy Hải Nữ đã chờ ở ngoài cửa, cũng không hỏi thêm điều gì, chỉ nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay bé nhỏ của Hải Nữ, yên lặng bỏ đi.



Phát hiện Lục Vân có biến đổi, Hải Nữ nhỏ giọng nói:



- Sư phụ, người có tâm sự gì chăng? Vì sao không vui vậy?



Lục Vân cười cười, lắc đầu đáp:



- Không có gì, sư phụ đang suy nghĩ mà thôi.



Hải Nữ nghe vậy bật cười, nhỏ giọng nói:



- Hải Nữ cũng đang suy nghĩ.



Lục Vân sửng sốt, hỏi lại:



- Phải vậy không? Con đang nghĩ chuyện gì vậy? Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn



Hải Nữ quay đầu liếc Hải Thần điện, có chút không nỡ nói:



- Hải Nữ đang nghĩ lúc nào sau này còn có thể quay lại đây được.



Lục Vân trầm ngâm, phải trả lời như thế nào đây?



Vạn Tượng Huyền Tôn bên cạnh cười đáp:



- Hải Nữ thông minh, đợi tương lai lớn lên rồi trở lại, được chăng?
- Ngươi là ai? Vì sao muốn cứu ta?



Lục Vân không đáp, xoay người rời đi.



Diệp Tâm Nghi to tiếng gọi lại:



- Đứng lại, ngươi chính là Lục Vân?



Thân thể dừng lại, Lục Vân trầm ngâm giây lát, cuối cùng không nói lời nào rời đi ngay.



Diệp Tâm Nghi vẻ mặt hơi phức tạp, tuy Lục Vân không đáp lại, nhưng nàng đã biết được thân phận của chàng, điều này khiến nàng cảm thấy rất mâu thuẫn.



Đây chẳng lẽ ông trời trêu ngươi chăng?



Trên đường quay về, Lục Vân dễ dàng tránh được sự chú ý của cá mập máu, đến địa điểm giao chiến trước đó.



Ba người Lăng Thiên đang chiến đấu hăng hái, thế công của bọn họ còn sắc bén hơn trước nhiều, điều này có lẽ liên quan đến sự biến mất thần bí của Diệp Tâm Nghi.



Lục Vân nhìn qua nhìn lại, sau đó bỏ đi, chốc lát đã quay về lại bên cạnh bốn người Bách Linh.



Vừa gặp mặt, Bách Linh cười nói:



- Có cần phải đổi đường khác, chúng ta đi xuyên qua Hắc hải trở về vẫn gần hơn.



Lục Vân nghĩ một chút, cười nói:



- Được, cứ như vậy, chúng ta đi xem thử Địa Âm Tà Linh và Cự Linh thiên thú!



Nhìn khuôn mặt tươi cười của chàng, Thương Nguyệt nhỏ nhẹ nói:



- Lục Vân, lần này hy vọng là một khởi điểm mới.



Nhìn Thương Nguyệt, Lục Vân tự tin đáp:



- Yên tâm, lần này chúng ta có thể xoay chuyển càn khôn, quét sạch mọi chướng ngại.



Nhìn thấy khuôn mặt bừng sáng của chàng, Thương Nguyệt cười cười thản nhiên.



Bên cạnh, Trương Ngạo Tuyết nhỏ lẩm bẩm:



- Lục Vân quen thuộc trước kia của chúng ta cuối cùng đã quay trở lại rồi!



Bách Linh cười nói:



- Đúng thế, huynh ấy đã quay lại rồi. Trận chiến tiếp theo, chúng ta hãy đánh cho thật sự hay vào.



Hải Nữ cười duyên nói:



- Yên tâm, sư phụ ra tay, Hải Nữ sẽ hỗ trợ. Đảm bảo đánh đâu thắng đó, vạn sự như ý!



Ba người nữ nghe vậy vẻ mặt hơi cười cười, liên tục tán thưởng.



Lục Vân bật cười lớn nói:



- Nói cho cùng, lần này chúng ta cùng nhau dẹp yên Cự Linh thiên thú của Ma Quỷ hải vực đi!



Cảm nhận được sự tự tin và hào tình tráng chí của chàng, ba người nữ đều mỉm cười đáp lại.



Hải Nữ phốc vào lòng của Lục Vân, đưa khuôn mặt nhỏ nhoi ra vẻ tư thế ngạo nghễ dương dương tự đắc, chọc cho bốn người đều nhịn không được bật cười lớn.



Tốc độ, càng lúc càng nhanh, cự ly, càng lúc càng gần. Tiếp theo, trận chiến Ma Quỷ hải vực, quả thật đơn giản như trong tưởng tượng của Lục Vân chăng?



Cự Linh thiên thú đã từng ngạo nghễ trước bảy hải, Địa Âm Tà Linh từng khiến cho thất giới phải hoảng sợ bất an, lần này mang đến tai nạn như thế nào cho Hải vực đây?