[Dịch] Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 613 : Vô Tâm phản lại sư tổ
Ngày đăng: 02:27 17/09/19
Tam Tài Tà Sát không lạ gì Bạch Quang, vừa thấy lão ra mặt thay thế liền gật đầu đồng ý, triệt tiêu phong tỏa Sát Huyết Diêm La, chuyển hướng sang các cao thủ Huyền Phong môn.
Đưa mắt nhìn Tam Tài Tà Sát rời đi rồi, Bạch Quang quay lại nhìn Sát Huyết Diêm La điềm đạm lên tiếng:
- Diêm quân tu vi kinh người, có thể nói là đệ nhất nhân trong lịch sử ngàn đời của Quỷ vực. Chỉ có điều hôm nay thẳng thắn xâm nhập nơi đây, lại vẫn chưa chiếm được chút tiện nghi nào, trong lòng hẳn là rất khó chịu đúng không?
Sát Huyết Diêm La chăm chú nhìn Bạch Quang, giọng lạnh lùng hầm hừ:
- Ngươi có phải là người của Cửu Thiên Hư Vô giới không?
Bạch Quang bình thản đáp:
- Bổn tọa là Bạch Quang, Thủ Tịch Hộ Pháp của Cửu Thiên Hư Vô giới.
Thần sắc lạnh lại, Sát Huyết Diêm La quát lên:
- Ngươi đến thật là tốt, hôm nay bổn Diêm quân giết ngươi trước, sau đó lại tiêu diệt luôn Thiên Kiếm Khách, cuối cùng ta sẽ tiện tay san bằng Chánh Đạo liên minh này. Đến lúc đó, ta có thể hùng bá nhân gian, tranh hùng thất giới.
Cười nhạt một tiếng, Bạch Quang hừ lạnh đáp:
- Diêm quân dã tâm quả thật không nhỏ, bất quá hôm nay ngài phải vượt qua được quan ải là bổn tọa thì mới có thể lớn giọng như vậy.
Nói xong hai tay đưa lên ngang vai, một luồng khí rung động đất trời từ tầng mây áp xuống, chỉ trong khoảnh khắc đã bao trùm bốn phương.
Sau đó, Bạch Quang ánh mắt lạnh lại, khí thế mãnh liệt tàn khốc từ sâu trong lòng phát ra, xuyên qua thân thể lão hình thành một quang bích ngoài ba trượng xoay tròn chung quanh thân thể, thỉnh thoảng lấp lánh Cửu Thiên Tinh Đồ (1).
Cửu Thiên Tinh Đồ đó có ánh sáng lấp lánh di động xoay tròn, quang mang nhàn nhạt hình thành một bức đồ hình Thiên Thể Tinh Trận (2) nhiều màu sắc. Ngay khi trận pháp thành hình trong chớp mắt, bất ngờ bộc phát ra phía trước khí thế kinh người, hóa thành một luồng sức mạnh làm chấn động không gian, nhanh chóng tạo ra một kết giới khắp bốn phía vây khốn Sát Huyết Diêm La vào bên trong.
Sắc mặt trầm xuống, Sát Huyết Diêm La rống lên giận dữ như sấm, Huyết Phủ trong tay vung lên, khí chí sát của quang phù lấp lánh ánh máu mãnh liệt rung động, một vòng hào quang ánh máu như một quang luân hình cánh cung nhẹ nhàng âm thầm nhằm thẳng vào Bạch Quang bổ xuống. Không gian chung quanh chấn động, một luồng âm thanh như phá nát không gian và thời gian tràn ngập từng phân từng thốn của cả trời đất.
Ngay thời điểm này, đối diện với cường địch, Sát Huyết Diêm La không một chút sợ hãi, cơ bản không mảy may để ý đến thương thế trầm trọng trên người, cố gắng múa búa nghênh đón trực tiếp đòn công kích của Bạch Quang.
Không gian dọc theo cú chém rạch trời đột nhiên vỡ nát, quang diễm ánh máu chói mắt phá không mà đến, lại có sát khí vô song, sử dụng quang nhận sắc bén và vô cùng cứng rắn trực tiếp xông đến trước ngực Bạch Quang.
Trông thấy quang nhận chém vỡ không gian cắt đứt thời gian đó, Bạch Quang thần sắc trầm trọng, hai tay nhanh chóng múa lên phía trước, bố trí phòng ngự trùng trùng bên ngoài thân thể, sau đó hai tay nối lại thành ấn, lòng bàn tay phát xuất một luồng bạch quang rực rỡ hàm chứa uy thế kinh khiếp thiên hạ, theo sự thúc động toàn lực của lão, hóa thành một luồng quang diễm trong suốt, nghênh đón cú chém của Sát Huyết Diêm La.
Quang luân ánh máu, quang diễm trong suốt, cả hai gặp nhau giữa không trung, chỉ trong sát na liền dung hợp lại làm một, bộc phát quang mang vô cùng mạnh mẽ. Sau đó, ánh sáng lấp lánh, sấm nổ rung trời, khí lưu cuồn cuộn không ngừng như cuồng long múa lượn giữa biển, hình thành tám phong trụ khiếp người, cùng một lúc bắn ra tám hướng.
Lúc này, cả không gian đều bị chấn động mãnh liệt, cuồng trong nổi lên khắp phương viên vài dặm, tất cả mọi người trong phạm vi đó, bất kể là ai cũng đều bị ảnh hướng, bị sức mạnh của vụ nổ đáng sợ đó khiến cho lắc lư điên đảo.
Một trận chiến kinh hãi, trời đất cũng phải chấn động. Bạch Quang bị khí lưu mạnh mẽ đó chấn bay đi cả trăm trượng, toàn thân hào quang loạn xạ, sắc mặt trắng bệch. Sát Huyết Diêm La cũng chẳng khá hơn gì, dùng thân thể trọng thương để đối đầu với Thủ Tịch Hộ Pháp của Cửu Thiên Hư Vô giới, cho dù đánh bay được địch nhân nhưng chính mình cũng lùi lại cả trăm trượng, ánh mắt có chút hôn ám.
Lưỡng bại câu thương, bất phân thắng bại. Nhưng mà trận đấu chỉ vừa mới bắt đầu, thắng bại cuối cùng trước mắt còn chưa có cách nào tính toán được.
Âm trầm lạnh lẽo nhìn Thiên Kiếm Khách đột nhiên xuất hiện, Vô Tâm vẻ mặt lạnh nhạt, toàn bộ biểu tình đều bị mặt nạ đó che kín không chút lộ ra. Thiên Kiếm Khách giận dữ nhìn hắn, lên tiếng truy vấn:
- Vô Tâm, ngươi vốn là môn hạ Thiên Kiếm viện, đã lỡ bước trên con đường tu luyện không tốt, bây giờ còn đặt chân vào tà đạo, ngươi có biết sai chưa?
Cười lạnh một tiếng, Vô Tâm hỏi ngược lại:
- Sai? Cái gì là sai? Ngươi lại là đúng ư? Ngày trước ngươi đứng sau lưng khiến Kiếm Vô Trần đối phó Lục Vân, thao túng Lục viện liên minh. Sau đó cơ hồ muốn giải tán lục viện, ngươi như vậy có phải là sai lầm không? Hôm nay, ngươi vẫn tiếp tục kiên trì cố chấp, khiến cho Chánh Đạo liên minh rơi vào nguy hiểm tuyệt vọng, ngươi lại đúng ở điểm nào đây?
Từng từ từng từ như nói bằng máu, không chuyện gì không chạm vào nỗi đau của Thiên Kiếm Khách, khiến lão nghe thấy càng thêm giận dữ nói:
- Câm mồm, ngươi lấy tư cách gì mà thuyết giáo ta. Ngươi bất quá chỉ là một tên phản đồ của Thiên Kiếm viện, một tên tiểu bối tà ác mà thôi. Ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi lập tức quay đầu, ta còn có thể xem xét cho ngươi một cơ hội, nếu như ngươi u mê không hiểu, đừng trách ta dùng thân phận sư tổ thanh lí môn hộ.
Vô Tâm cười trào phúng một tiếng, lạnh lùng đáp:
- Không cần kích động, xem ngươi nổi giận chẳng khác một con trâu điên, như thế sẽ tổn hại hình ảnh của Cửu Thiên Hư Vô giới. Còn nói về cố chấp không hiểu, đó có thể là di truyền của Thiên Kiếm viện, không chỉ mình ngươi, Kiếm Vô Trần cũng như thế, ta cũng có vài phần như vậy. Lại nói về tình thế hiện tại, người vì thẹn quá hóa giận, sợ không phải vì người mà nổi giận, mà chính vì bất an, đúng không?
Ánh mắt hận thù nhìn Vô Tâm, hôm nay Thiên Kiếm Thách trước thì bị Lục Vân chọc giận, rồi lại tổn thất rất lớn trong tay Sát Huyết Diêm La, giờ lại bị hắn trào lộng như thế này, dĩ nhiên hoàn toàn chẳng còn để ý đến hình tượng gì nữa, quát vang như sấm:
- Nghiệt chướng, nếu như ngươi đã không biết hối cải, hôm nay ta tiêu diệt ngươi trước, sau đó sẽ tới thanh toán tên nghiệt đồ.
Hai tay bắt lấy pháp quyết, nhanh chóng thi triển "Tử Hoa Thôn Nhật" đại pháp, chỉ thấy mây tím đầy trời lấp lánh ánh tinh quang, lại có khí tức thôn phệ mọi vật xoay chuyển xung quanh thân thể Vô Tâm.
Cười thản nhiên một tiếng, Vô Tâm quát lên:
- Đừng lớn tiếng quá sớm, đánh thắng được ta rồi hãy nói.
Hắc mang lóe lên, một luồng khí tức tà mị nhanh chóng tăng cao, theo sự khống chế của Vô Tâm, chớp mắt đã hình thành một quang bích ngũ sắc bay lượn xung quanh thân thể của hắn, va chạm kịch liệt với quang vân ánh tím. Tia lửa như hoa phóng ra trong tiếng nổ sấm sét, kèm theo còn có chớp điện di động nhanh chóng, hình thành một dải ánh sáng chói mắt, lượn vòng trong không gian giữa hai người.
Cách nhau ba trượng, hai đối thủ thần sắc trầm trọng, ai nấy đề tụ chân nguyên, thúc động pháp quyết, quang vân ánh tím và quang bích ngũ sắc áp hẳn vào nhau, rạch nát không gian bốn phía.
Khi hai luồng sức mạnh to lớn đạt đến mức độ nhất định, Thiên Kiếm Khách hét lớn một tiếng, hai tay múa đại kiếm giữa không trung, thi triển ra Diệt Thiên kiếm quyết. Chỉ thấy mây tím biến hóa thành kiếm, tản ra khắp mọi nơi, hình thành hàng vạn pháp kiếm, từng thanh từng thanh nhắm vào Vô Tâm công kích. Kiếm khí này như muốn vượt lên tầng cao phá mây rẽ trời, hào quang ánh tím che phủ khắp vùng phụ cận phương viên trăm trượng.
Nhìn kiếm mang sắc bén hoa mỹ ngay trước mặt, Vô Tâm ánh mắt lạnh lại, toàn thân khí tức chuyển biến, cả thân tỏa ra hàn khí lạnh như băng, quang bích ngũ sắc quanh thân tùy theo ý nghĩ của hắn mà tự động chia ra thành bốn phương trận đồ vuông vức ở bốn hướng Đông Tây Nam Bắc.
Mỗi phương trận do trên ngàn quang điểm tạo thành, tỏa ra quang mang bốn màu đen sẫm, đỏ sẫm, xanh lục sẫm, và xanh lam sẫm. Ngay khi đòn tấn công của Thiên Kiếm Khách vừa đến gần, Vô Tâm múa tròn hai tay, kình khí to lớn tạo thành một luồng xoáy khiến cho toàn bộ quang điểm chấn động mãnh liệt, tạo ra một loại quang tuyến mơ hồ, khiến cho người ta cảm thấy như lạc vào một vùng không gian kỳ diệu.
Pháp kiếm sắc bén phóng ra tung hoành, lại có sức mạnh xuyên đá phá bia, chớp mắt xuất hiện ngay trước mặt Vô Tâm, khiến cả thân hình y chìm ngập trong một vùng mây ánh tím. Nhưng ngay lúc pháp kiếm xuyên qua được lớp quang điểm rung động, lại phát tán ra âm thanh kỳ diệu rung hồn, phảng phất như từng luồng từng luồng âm thanh tiếng chuông đánh mạnh vào tâm linh, khiến cho người ta khiếp sợ và kinh hãi vô cùng.
Nghe kỹ, âm thanh này rất cổ quái, ngoài tác dụng rung hồn đoạt phách ra, nó còn chứa đựng âm thanh sắt thép vỡ vụn. Đồng thời, nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện, biển mây ánh tím đó đã phát sinh biến hóa rất lớn, chỉ giây lát liền lấp lánh quang mang các màu đỏ sẫm, xanh lam sẫm.
Thúc động kiếm quyết, Thiên Kiếm Khách kiên trì cường lực tấn công, đồng thời cũng lưu tâm những biến hóa của Vô Tâm. Khi đám mây ánh tím hơi có màu xanh lam, Thiên Kiếm Khách biến sắc, thất kinh quát lên:
- Đây có phải uy lực của Ám Ảnh Lưu Quang pháp quyết không?
Vô Tâm kiêu ngạo cười một tiếng đáp:
- Không sai, đó chính là là Ám Ảnh Lưu Quang pháp quyết, có đáng so sánh với Tử Hoa Thôn Nhật không?
- Cuồng ngôn, chờ xem ngươi có đón được chiêu tấn công liên hoàn này không rồi hãy nói.
Nói xong, lần nữa gia tăng chân nguyên, toàn thân tử mang bộc phát, khí thế mạnh mẽ tạo thành một khối quang cầu giữa không trung, rực sáng hệt như thái dương, từ từ hiện ra ngay trên đầu lão. Cùng với sự gia tăng khí thế của Thiên Kiếm Khách, uy lực công kích của lão cũng tăng vọt, ép cho quang mang bên ngoài thân thể của Vô Tâm trở nên ảm đạm, mờ mờ hiện lên một loại dự cảm nguy cơ.
Thần sắc trầm xuống, đang giao chiến Vô Tâm hét lên một tiếng tàn bạo, hai tay trái phải chuyển động, toàn thân xoay vòng bay lên. Cứ thế, chỉ thấy hào quang ngũ sắc bên ngoài cơ thể hắn xoay tròn như trụ, cuối cùng hình thành một đóa hoa ngũ sắc xoay tròn bay lên, lấp lánh quang mang kỳ dị theo sự múa lên của hai tay hắn, bay lên đón lấy quang cầu ánh tím lơ lửng trên đầu của Thiên Kiếm Khách.
Lúc này, khí thế to lớn của hai người làm chấn động mọi người có mặt ở đó. Khí tức ép người, cảnh tượng kinh khiếp, không thể nào tả được trận chiến kinh tâm động phách này.
Hai tay giơ cao, Thiên Kiếm Khách bay lên mang theo thái dương sắc tím có sức mạnh thôn phệ, lạnh lùng tàn khốc nhìn Vô Tâm, miệng phẫn nộ hét lớn, mãnh liệt đánh thẳng về phía hắn. Trên đỉnh đầu, mặt trời ánh tím vừa tiến lên vừa hấp thu lực lượng chung quanh, khi tiến gần đến Vô Tâm đã to lên gấp đôi, tựa như núi Thái Sơn, ầm ầm ép xuống đầu hắn.
Thấy vậy, Vô Tâm thần tình nghiêm túc, hai tay xoay chuyển cùng lúc với phát động của Thiên Kiếm Khách, thúc động kỳ hoa trên đầu xoay tròn nghênh đón. Cả hai thứ va chạm mãnh liệt ngay tại giữa không trung.
Quang cầu ánh tím càng lúc càng lớn, ngay sau khi va chạm với kỳ hoa ngũ sắc, liền nuốt lấy nó, dừng lại ở khoảng giữa, dù Thiên Kiếm Khách thúc động thế nào cũng không thể làm nó tiến lên phía trước tiếp tục. Phía bên này, đóa kỳ hoa của Vô Tâm hoàn toàn bị nuốt trọn, nhưng hắn hoàn toàn không hoảng sợ, thúc động chân nguyên như cũ, khống chế từ xa đóa hoa bị nuốt trong mặt trời ánh tím, đối kháng với Thiên Kiếm Khách.
Thời gian, lúc đó như ngừng lại. Hai người đang giao chiến bị rơi vào thế giằng co. Nhưng mà quang cảnh đó chỉ tiếp tục trong giây lát, mặt trời ánh tím đó liền đột nhiên bành trướng, không thể thu thập được, cuối cùng mở rộng đến khoảng ba trượng thì phát nổ mãnh liệt, khí lưu kinh trời phủ lấp cả Thiên Kiếm Khách và Vô Tâm. Tiếng sấm ì ầm liên miên không ngừng, lại có sét đánh như điện, mọi thứ tựa như trời xanh phát giận, thế gian kinh khiếp.
Tất cả những phe tham chiến đều bị gián đoạn lần nữa, trong vòng khí xoay tròn đáng sợ, ai bay thì bay đi, ai tản ra thì tản mất. Ngoại trừ Bạch Quang và Sát Huyết Diêm La, Lục Vân và Kiếm Vô Trần ra, tất cả những người khác đều bị chấn bay tan tác.
Ghi chú:
(1) Cửu Thiên Tinh Đồ = hình vẽ chín ngôi sao chính (theo quan niệm thiên văn thời xưa).
(2) Thiên Thể Tinh Trận = trận pháp theo hình hàng ngàn ngôi sao.