Thất Ngược Khí Phi

Chương 62 : Đánh rắn động cỏ

Ngày đăng: 18:24 18/04/20


Tô Thiên Tuyết ngẩng đầu lên, lau nước mắt trên mặt, nói:



-Hiên, các chàng có chuyện gì?



Sắc mặt Tiêu Thần Hiên khó coi, nhìn Tô Thiên Tuyết một cái, cẩn thận nói:



-Chuyện nàng bị sảy thai! Duẫn Mặc Băng cảm thấy có chút kỳ quặc, cho nên…



Duẫn Mặc Băng thấy Tiêu Thần Hiên nói một cách mập mờ, mày nhíu chặt, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:



-Nếu như tại hạ nhớ không nhầm, thể chất Tô cô nương vô cùng lạnh, khả năng thụ thai vô cùng nhỏ! Cho dù có may mắn thụ thai được thì tám, chín phần cũng không thể giữ được.



Tô Thiên Tuyết nhíu chặt mày, lạnh lùng nói:



-Y thuật của Duẫn đại phu siêu phàm nhưng nói chuyện lại vô cùng khó nghe, mọi chuyện đều không thể tuyệt đối được! Ta có thể thụ thai có thể là do ý trời1



Ánh mắt Duẫn Mặc Băng lóe lên, thản nhiên nói:



-Tô cô nương tựa hồ không hiểu ý tại hạ, tại hạ chỉ lấy lẽ thường trong nghề y để nói chuyện.



Sắc mặt Tô Thiên Tuyết dần dần trắng bệch, vẻ mặt chịu đựng, cúi đầu nghẹn ngào nói:



-Nhưng Thiên Tuyết lại cảm giác được lời nói của Duẫn đại phu là cố ý nhằm vào ta!



Mặt Tiêu Thần Hiên nhăn lại, thấp giọng nói:



-Thiên Tuyết, nàng suy nghĩ nhiều rồi!



Đôi mắt Duẫn Mặc Băng tối lại, thản nhiên nói:



-Tô cô nương, là ta thất lễ! Nghe nói ngươi bị sảy thai là do ngửi thấy mùi Xạ hương, mà Xạ hương lại giấu trong túi thơm Vương phi tặng, ngươi nghi ngờ là nàng cố ý hại ngươi sảy thai?



Tô Thiên Tuyết kinh ngạc nói:



-Chuyện này có gì không đúng?
Đôi mắt lạnh của Tiêu Thần Hiên quét ngang, trầm giọng hỏi:



-Là ai phát hiện trong tú thơm có Xạ hương?



Vương ma ma hoảng sợ quỳ xuống, cúi đầu nói:



-Là lão nô ạ! Sau khi lão nô biết cô nương có thai, thức ăn của nàng mỗi ngày lão nô đều chú ý, chỉ sợ thân thể cô nương xảy ra chuyện, lúc cô nương bị sảy thai, lão nô cũng cảm thấy kỳ lạ. Sau đó lại phát hiện trên người cô nương đeo một túi thơm có giấu Xạ hương, mà túi thơm này dĩ nhiên là do Vương phi tặng!



Đột nhiên Tú nhi tức giận kêu lên:



-Nói hươu nói vượn! Vương phi không hề giấu Xạ hương trong túi thơm! Chuyện này nhất định là có người cố ý hãm hại!



Nàng phủ phục đầu gối về phía trước, gục dưới chân Tiêu Thần Hiên, nói to:



-Vương gia, người nghĩ lại mấy ngày nay thử xem, Vương phi bị người ta hãm hại khắp nơi, đã không phải là lần một lần hai rồi, có người quyết tâm muốn đưa Vương phi vào chỗ chết, Vương gia, người không thể không quan tâm được!



Ánh mắt Tiêu Thần Hiên nhìn Tú nhi, hé mắt, nói;



-Ngươi nói Vương phi là bị oan uổng, có chứng cứ gì không?



Tú nhi cắn môi, tức giận, bất bình nói:



-Vương gia có lẽ không biết, mỗi tháng tiền tiêu của Vương phi cũng chưa bao giờ có, làm gì có tiền để mua Xạ hương quý giá, nếu là nô tỳ, Vương gia có thể đi tra khắp các hiệu thuốc trong kinh thành này xem có người nào đã từng thấy nô tỳ đi mua Xạ hương!!!



Ánh mắt Duẫn Mặc Băng sáng như đuốc nhìn Tú nhi, nha đầu này cũng có vài phần cơ trí, ánh mắt lâm vào trầm tư, đứa conn của Khinh Vân Nhiễm bị hại vốn là do dược liệu, không phải là người bên cạnh thì tuyệt đối không có khả năng làm được, do Tú nhi gây ra, hay là còn ẩn tình gì khác?



Đôi mắt đen sáng quắc, lạnh lùng nói:



-Nếu ngươi có gan nói một câu nào giả dối thì Bổn Vương sẽ cho đầu ngươi rơi xuống đất!



Cả người Tú nhi ngẩn ra, vội vàng dập đầu xuống đất, nói:



-Những lời nô tỳ nói đều là thật, nô tỳ xin lấy tính mạng ra đảm bảo! Xin Vương gia minh giám!