Thất Phu Nhân

Chương 28 : Bách hoa đình

Ngày đăng: 15:21 18/04/20


Hoàng cung



Bách hoa đình, nhìn xuống là có thể ngắm toàn bộ cảnh đẹp ở dưới, Vũ Mặc Nhiên lạnh lùng ngồi trên ghế đá, trầm mặc nhìn người đối diện giống như đang nhàn nhã dạo chơi thưởng thức cảnh đẹp, hoàng đế Vũ Mặc Phong.



Hắn không nghĩ Hoàng thượng triệu hắn tiến chỉ là để đi theo hắn thưởng thức cảnh sắc.



“Hoàng thượng, người triệu thần tiến cung là có chuyện gì?”



Đầu dựa vào sau ghế, ánh mắt khép lại, khuôn mặt tuấn mỹ trắng nõn đẹp như tạc lộ ra ngoài làm cho tất cả mọi người đều nhìn vào, ngắm còn đã mắt hơn cả bách hoa phía dưới, nhìn cung nữ hầu hạ hai bên không thể che hết ngưỡng mộ cùng si mê là đủ biết.



“Ba ngày sau, Dương Á Sơ chính thức tiếp quản tất cả sản nghiệp của Dương gia, Lộ vương thấy thế nào?” Lời nói ra thản nhiên làm cho Vũ Mặc Nhiên cả kinh.



Làm sao có thể? Dương Á Sơ từ trước tới giờ luôn cố chấp, điều không muốn nhất chính là về Dương gia tiếp nhận sản nghiệp khổng lồ kia, Dương Viễn Chi vất vả tạo dựng sản nghiệp bên ngoài vì nghĩ cho gia nghiệp mới đem Dương gia để cho Dương Á Sơ,nhưng hắn quyết tâm không nhận, lần này vì sao Dương Á Sơ lại thay đổi?



Ánh mắt lạnh lùng hiện lên tia sắc bén, chuyển hướng tới Vũ Mặc Phong.



“Thần cho là, tài phủ Dương gia có thể nói là mạch sống quan trọng của Thiên Vũ hoàng triều, nếu lôi kéo được Dương Á Sơ là tốt nhất, còn nếu không thể, hậu quả sẽ… thần đề nghị Hoàng thượng hãy giảm bớt sự lớn mạnh của Dương gia, tận dụng triệt để thực lực Dương gia”. Hắn cùng Dương Á Sơ giao tình không tệ, hiểu rõ Dương Á Sơ tiếp nhận Dương gia chưa chắc sẽ đối đầu với triều đình! Nhưng thế lực của Dương gia quả thực uy hiếp không nhỏ đối với Thiên Vũ hoàng triều.



Vũ Mặc Phong mở mắt ra, đem tầm mắt dừng ở trên mặt Vũ Mặc Nhiên, khẽ mỉm cười, Tam hoàng huynh, nếu ngươi biết thứ Dương Á Sơ muốn chính là tiểu thiếp của ngươi thì vẻ mặt sẽ như thế nào đây? Có phải là băng hàn tan chảy hay không? Trẫm thật tò mò! Mà đối với danh nữ làm biến hóa đảo lộn tất cả này, trẫm cảm thấy vô cùng hứng thú.



“Trẫm cũng muốn đi xem tình hình Dương gia”, Dương Á Sơ, trẫm cũng muốn nhìn thấy ngươi rốt cuộc năng lực tới đâu?



Vũ Mặc Nhiên đang định trả lời thì bị tiếng bước chân đang đi lên Bách hoa đình cắt đứt, đứng dậy lui về một bên.



Chắc hẳn là phi tử của Hoàng thượng, người chưa tới mà hương thơm đã bay bốn phía.
“còn không mau nói, không muốn giữ mạng sao?”Tiểu Thân tử quát lớn, tính tình Hoàng thượng hắn còn không dám thử dò xét, nô tài này đúng là to gan lớn mật. Sợ Hoàng thượng mất hứng lại để cho trảm đầu cả nhà hắn.



“Là, khởi…khởi bẩm Hoàng thượng, Hiên vương ở ngự thư phòng cầu kiến,đã..đã hơn một canh giờ rồi”



“Cho nên ngươi liều mình tới đây là lệnh của Hiên vương?” Ánh mắt sâu quét một vòng người quỳ trên mặt đất phát run.



“Hoàng…Hoàng thượng…, nô tài không dám, xin hoàng thượng thứ tội”. Dùng sức dập đầu xuống đất, vang lên tiếng binh binh.



“Đưa xuống đánh 50 trượng, cách chức tới phòng giặt” Thần sắc vẫn như cũ, khóe miệng nhếch lên, lời vừa nói làm cho Hoa phi bên cạnh rùng mình, tâm tư Hoàng thượng thật đúng là đoán không ra, 50 trượng…Nếu như đánh trên người nàng…



Hai gã thị vệ tiến lên kéo thái giám người mềm nhũn từ dưới mặt đất ra ngoài.



Khóe miệng giương lên, ngón tay thon dài hướng về phía Hoa phi, “ái phi, tới bên cạnh trẫm”



Thân thể khẽ run lên, trên khuôn mặt mềm mại đáng yêu của Hoa phi có phần cứng ngắc, không dám cười lộ ra, Hoàng thượng đúng là rất tuấn tú nhưng tâm tư lại sâu thẳm không thể nhìn thấu, nàng hôm nay chưa được gọi đã tới đây gặp riêng Hoàng thượng, là phạm vào sai lầm cực kì ngu xuẩn.



“Hoàng thượng thứ tội, thiếp lần sau sẽ không dám nữa” vội quỳ trên mặt đất, khuôn mặt kiều mỵ động lòng người một mảnh liền tái nhợt.



Như không nhìn thấy mỹ nhân kinh sợ, Vũ Mặc Phong đưa ngón tay ngọc khẽ vuốt dung nhan đoan trang, có thể cảm giác được da mặt phía dưới đang rung động không khỏi thu tay lại…nữ nhân này, thật không vui chút nào!



“Lui xuống đi”Thanh âm lạnh lùng vang lên, nữ nhân trên mặt đất nghe mình được tha, ngước đôi mắt đẹp rưng rưng nhìn, là vì Hoàng thượng bỏ qua cho nàng mà vui mừng vạn phần.



Nhìn nữ nhân trước mắt, trong lòng Vũ Mặc Phong lại nhớ đến bóng dáng thong dong không sợ hãi của một cô gái, Uông Tùy Tâm, xem ra ảnh hưởng của ngươi tới trẫm cũng thật lớn?