Thất Phu Nhân

Chương 66 : Đón dâu

Ngày đăng: 15:22 18/04/20


Biệt viện nhã trí Dương gia đổi thành “Tùy Tâm cư”, đây là theo yêu cầu của Dương Á Sơ, hạ nhân dọn dẹp mọi nơi, dán chữ hỷ, treo đèn lồng đỏ… tất cả đều đã chuẩn bị đâu vào đấy chỉ đợi lệnh bắt đầu, hai canh giờ đã qua, chờ lễ thành hôn cử hành.



Dưới mái hiên bên ngoài các gian đều được treo đèn lồng đỏ, đôi chữ hỷ, cả biệt viện giăng đèn kết hoa, chỗ nào cũng vui mừng cung hỷ.



Dương Viễn Chi hài lòng gật đầu, đây cũng coi như đã trang trí ổn thỏa, trù phòng cũng đã chuẩn bị xong tiệc rượu, tân phòng đã bố trí kĩ càng, mặc dù hơi vội nhưng Dương gia không thiếu nhất chính là… bạc cùng hạ nhân, chưa tới hai canh giờ đã chuẩn bị hoàn hảo vô khuyết, chỉ đợi tân nương tiến vào mà thôi!



“Đại thiếu gia, trong phòng đã trang trí lại rồi, mời ngài xem lại xem đã hài lòng hay chưa” một phụ nữ trung niên tiến lên bẩm báo.



“Ân, rất tốt, các ngươi quét dọn lại cả trong lẫn ngoài một lần nữa đi”



“Dạ”



Dương Viễn Chi nhìn lại một chút, tất cả không có gì sai sót, như vậy cũng đã tới lúc đi đưa thiếp mời. Nghĩ như vậy, khóe miệng hắn hơi lộ ra cười, có lẽ rất nhiều người sẽ không tưởng tượng được ra chuyện này a?



“Đại thiếu gia, lão gia nói ta đem cái này đưa đến tân phòng” Dương quản gia nói lại đám nô tài cẩn thận một chút.



Dương Viễn Chi nhìn thấy pho tượng quan âm bằng ngọc không khỏi kinh ngạc! Cha cũng không phải không biết…thôi, đây là tâm ý của cha, tốt nhất là nên làm theo, ít nhất việc cha sai Dương quản gia đến đem thứ như vậy tới đây cũng coi như là đã chấp nhận hôn sự này. Mặc dù sáng nay cha tức giận nhưng mà hắn biết cha nhất định sẽ đến! Bởi vì cha hiểu Á Sơ rõ nhất, sẽ không để cho Á Sơ bị người khác dị nghị bàn tán.



“Hoa thẩm, ngươi dẫn bọn họ đem ngọc tượng này vào trong phòng”



“Dạ, đại thiếu gia”



“quản gia, ngươi ở đây lo liệu mọi thứ, xem chỗ nào chuẩn bị chưa tốt thì an bài người dưới làm lại, ta đi phát thiếp mời”



Á Sơ nói chỉ cần một vài người quan trọng, như vậy sao hắn không tự đi mời, dù sao mấy người này lai lịch cũng không nhỏ.



“Được, Đại thiếu gia, người cứ đi đi, nơi này giao cho ta là được” Dương quản gia cũng rất vui cho tiểu thiếu gia, nhớ đến vẻ mặt lão gia lúc sai hắn đem ngọc tượng này đến, Dương quản gia khẽ thở dài, thật ra thì lão gia vẫn không từ bỏ được thể diện, dù tức giận, thậm chí còn quát mắng Đại thiếu gia nhưng thật ra hắn biết lão gia cũng rất vui mừng, nếu không lão gia cũng không vội vàng sai người chuẩn bị bộ y phục mới, chắc chắn tối nay lão gia sẽ đến.



Sương phòng Du Nhiên cư



Lộ Tùy Tâm nhìn mũ phượng khăn trùm Dương Á Sơ mang đến không khỏi kinh ngạc, đúng là nhanh quá đi! Quả thật có tiền thì chuyện gì cũng làm được a! lại còn cả một đống kim ngân ngọc khí, muốn cài hết trên đầu nàng sao? Quá kinh khủng a, cái này tối thiểu cũng phải mười cân.



“Tiểu thư, để nô tỳ giúp người búi tóc thay y phục” hai phu nhân đáng tuổi mẹ nàng cũng là do Dương Á Sơ mang đến, chuyên đi búi tóc cho tân nương. Trong lòng Lộ Tùy Tâm âm thầm oán, Dương Á Sơ này dám nói chỉ chuẩn bị có một chút thôi sao? Còn nói hôn lễ đơn giản? nếu để bọn họ từ từ chuẩn bị thì không biết sẽ hoành tráng tới cỡ nào a?



“Tiểu thư, người không nghe thấy ma ma nói gì sao, những thứ này nhất định phải cài” Tử Vân gắng sức khuyên nhủ, Dương công tử thật đúng là hao tâm tổn sức. Cái gì cũng chuẩn bị xong xuôi, nếu để nàng làm thì không biết bao giờ mới xong. Xem ra Dương công tử đã có ý định lấy tiểu thư từ lâu rồi.



“Sư phụ, người cứ từ từ a, ha ha~” Linh nhi cũng ở một bên mà ồn ào, trong lòng quả thực kính nể vị sư thúc này, thành hôn cũng không nói cho một người, đến lúc lại đùng một phát tuyên bố hắn muốn thành hôn! Ha ha, đợi đến lúc nàng thành hôn nhất định phải dùng chiêu này mới được.



Lộ Tùy Tâm nhìn một chút, rồi lại nhìn vẻ mặt kiên trì của hai vị phu nhân, khẽ thở dài, xem ra không cách nào chối được.



“Vậy….vậy đến đây đi…”







“Ngươi nói gì?” Vũ Mặc Nhiên khiếp sợ nhìn nam tử trước mắt, tới mức muốn túm lên nắm lấy y phục của hắn.



“Lộ vương gia, xin người bình tĩnh một chút có được không? Tại hạ biết chuyện này quả thật hơi đường đột nhưng Vương gia cũng không cần khiếp sợ như vậy! Đây là khát vọng từ trước của Á Sơ. Giao tình của Á Sơ và Vương gia không nhỏ, vì vậy ta thay mặt hắn tới đưa thiếp mời cho Vương gia, dĩ nhiên chuyện này xảy ra quá bất ngờ, Vương gia nếu không tiện đi thì cũng không cần tự trách mình” thần sắc Dương Viễn Chi vẫn bình thản nói.



“Ngươi…”



“Đây là thiếp mời, Viễn Chi xin cáo từ”



Nhìn người vẫn đứng ngây ra ở đó, Dương Viễn Chi đứng dậy hành lễ.



“Tiễn khách”



“Đa tạ Lộ vương gia”



“Dương công tử, mời” Lộ Nguyên lo lắng nhìn Vương gia rồi lại chuyển hướng nam nhân bình tĩnh này nói.



“Đa tạ, xin dừng bước, Viễn Chi tự đi là được rồi” Dương Viễn Chi coi là không thấy sắc mặt Lộ vương gia, trong lòng than nhỏ: xem ra Lộ vương gia rất lâu sau mới có thể hoàn hồn lại.



Hiên vương phủ



Vũ Mặc Hiên nhìn tấm thiếp màu đỏ trên tay không khỏi giật mình, tiện đà bật cười, Dương Á Sơ đúng là không coi Hoàng thượng ra gì! Bất quá, như vậy cũng tốt, chỉ là tại sao trong lòng hắn lại trống rỗng như vậy? cảm giác trống không để cho tay hắn phát run lên! Qua tối nay, nàng sẽ là nương tử của Á Sơ, vĩnh viễn sẽ không là của hắn!



Khóe môi than nhỏ, Tùy Tâm…..



(em Vote cho Hiên ca một phiếu,hu hu *lau nước mắt* T_____T)



“Nếu Vương gia đã nhận thiếp mời, vậy tại hạ xin cáo từ” Dương Viễn Chi lại thầm than,hai người này đều như vậy, bất quá Hiên vương vẫn khá hơn so với Lộ vương!



“Được, Bản vương nhất định sẽ đến” hắn nghĩ nàng mặc hỉ phục nhất định sẽ rất đẹp, chỉ là…người đứng bên cạnh nàng không phải là hắn.







Thân gia tại kinh thành



“Này, Nhị công tử Dương gia xem ra rất quyết tâm..” cầm thiếp mời trong tay, vẻ mặt Thân lão gia đầy phức tạp! Thân gia cũng là một đại gia tộc, tuy nhiên vẫn kém hơn một đoạn so với Dương gia! Lần này Dương gia lại lấy về một nữ nhân từng bị vứt bỏ, như vậy…



“Lão gia, ngài muốn đi sao?” Thân phu nhân mày liễu khẽ nhíu, Dương công tử này chính là một nhân tài, vì sao nhất đinh phải lấy một nữ nhân như vậy?



“Như Ca, ý ngươi như thế nào?”



Cô gái trong trẻo cao ngạo lạnh lùng trong đầu nhớ lại nữ tử hôm đó, một thân khí chất lạnh nhạt, rồi còn không sợ hãi cái gì! Nàng quả thật rất đặc biệt, khó trách Dương Á Sơ lại vì nàng mà từ bỏ tất cả.



“Như Ca?” Thân phu nhân khẽ gọi nữ nhi như đang đi vào cõi thần tiên.



“Nga, cha, người tự quyết định đi” Dương gia đã phát thiếp mời, dĩ nhiên phải đi.



“Ngươi có muốn đi hay không?” Thân lão gia nhìn nữ nhi mình yêu thương nhất, vẻ mặt tràn đầy sủng nịch.



Trầm tư một hồi lâu mới ngẩng đầu lên: “Có a” nàng muốn nhìn xem cô gái vô cùng dũng khí kia sẽ hạnh phúc như thế nào, như vậy có lẽ nàng sẽ có thêm dũng khí tự mình theo đuổi hạnh phúc. Nghĩ đến bóng dáng kia, trong lòng nàng khẽ rung động! Vì sao hắn không dứt được ngăn cách thân phận?







Vũ Mặc Phong nắm chặt tay thành quyền để cho Ám vệ trong lòng run sợ, vội vã cúi đầu. Từ lúc hắn bẩm báo chuyện này cũng không dám nhìn vẻ mặt của Hoàng thượng.



“Đi xuống”



“Dạ”



Dương Á Sơ, ngươi…ngươi hành động cũng thật nhanh a! Vũ Mặc Phong nghĩ lại tin tức vừa nãy không khỏi khí huyết sôi trào! “phanh” một tiếng lớn đập trên mặt bàn.



Tối nay nàng sẽ thành thân cùng hắn! nghĩ như vậy Vũ Mặc Phong ngay cả chính mình cũng không hiểu nổi tâm trạng bây giờ, hắn lại bại bởi tay Dương Á Sơ sao?



Tùy Tâm…



Tâm hắn rất đau! Hắn cũng không rõ mình đau lòng là vì Tùy Tâm không chọn hắn? hay là vì bại bởi Dương Á Sơ?







“Ngươi nói gì?” không…không thể nào, hắn không thể đối xử với nàng như vậy được! không…thân thể Hà Tĩnh Nhi chậm rãi ngồi dưới đất! nàng không tin!



Ngày mai, chỉ ngày mai thôi thánh chỉ sẽ đến, hắn thành hôn tối nay là muốn thị uy nàng sao? Nàng chỉ là đã yêu hắn mà thôi a? điều này cũng là sai sao? Nàng chỉ muốn gả cho hắn, vậy cũng sai lầm sao? Vì sao? Vì sao nhất định phải như vậy đối với nàng?



“Lão gia, người đi xin Hoàng thượng hủy bỏ chuyện tứ hôn này đi” Hà phu nhân cũng khiếp sợ như vậy nhưng còn đau lòng hơn a! Nam nhân trong lòng đã có người khác, vì sao Tĩnh nhi còn cố gắng nhảy vào hố lửa này bằng được như vậy?



Còn lão gia cũng thật là, đã không khuyên nhủ lại còn hỗ trợ Tĩnh nhi?



“Phu nhân, ngươi cho rằng thánh chỉ tứ hôn của Hoàng thượng muốn hủy là hủy được sao, không biết thì đừng ở đấy nhiều lời” Hà học sĩ tức giận như trước, buổi thành thân tối nay ở Dương gia rõ ràng là muốn làm xấu mặt Tĩnh nhi. Bây giờ bá quan văn võ đều biết chuyện Hoàng thượng tứ hôn, vậy mà Dương gia còn làm cái chuyện này,rõ ràng là không để Hà học sĩ hắn vào trong mắt.




“Nương tử…” Dương Á Sơ kéo nhẹ, đem Lộ Tùy Tâm ngã vào trong ngực, để nàng ngồi trên đùi hắn, ôm thật chặt lấy nàng: “Nương tử…”



“Tướng công”



Cảm thấy thân thể phía sau đang chấn động, Lộ Tùy Tâm cảm giác mình rất hạnh phúc, nam nhân này thật sự yêu nàng!



“Tướng công” sau này ngươi chính là tướng công của ta.



“Có thể ôm nàng như vậy, thật tốt quá”



“Ngươi không phải cần đi ra mời rượu sao?” phía ngoài còn nhiều khách như vậy, mặc dù mấy người kia đã đi rồi.



“Nương tử mong vi phu ra ngoài sao?” dù sao nên đi phải là bọn họ, lưu lại cũng không cần thiết.



Lộ Tùy Tâm thấy thân mật như thế trong lòng thấy thắt chặt, Dương Á Sơ vẫn luôn ôn nhu che chở nàng như thế! Nhưng thanh âm ôn nhu hàm chứa nụ cười này lại mang theo vẻ cuồng nhiệt. Không cần quay đầu lại nhìn nàng cũng biết hắn như đang phát lửa, bởi vì cánh tay của hắn đang ôm nàng quả thực rất nóng.



Nhiệt khí bên tai làm cho Lộ Tùy Tâm cảm giác trên mặt nóng dần lên. Rũ xuống đôi mi dài, che lại rung động ở trong lòng. Thân thể buông lỏng hoàn toàn dựa vào trong ngực của hắn, hắn là lão công của nàng!



“Nương tử…”



“Ân?”  mùi rượu hơi nồng để cho Lộ Tùy Tâm có chút choáng váng! Hắn chỉ cần dựa vào nàng gần một chút cũng để tim nàng đập nhanh hơn. Thì ra động tâm với một nam nhân tư vị lại giống như vậy! Đó là bên trong Tùy Tâm phát ra nhu tình.



Di chuyển thân thể của nàng, để nàng ngồi hẳn trên người hắn, nhìn khuôn mặt đỏ bừng mang chút thẹn thùng. Có thê tử như thế này, ta còn có gì đòi hỏi nữa?



“Nương tử…” hắn thích gọi nàng như vậy để thỏa mãn cảm giác hạnh phúc.



Lộ Tùy Tâm cảm thấy buồn cười, hai tiếng nương tử này thật tình cảm! Nến đỏ trên bàn đang dần thiêu đốt.



Duỗi hai tay ôm lấy cổ hắn, đầu nhẹ nhàng vùi vào cổ hắn,



ghé lỗ tai nói nhỏ nhẹ: “Tướng công”



Dương Á Sơ đưa tay với lấy trướng mạn trên giường, đem người trong ngực đặt nằm xuống, trướng mạn đỏ rực che lại ánh nến, chỉ còn khung cảnh mông lung rực rỡ! Lộ Tùy Tâm nhìn đôi mắt phát sáng, trên người cảm nhận được sức nặng của hắn.



Trên mặt lộ ra nhàn nhạt đỏ ửng.



Đôi môi ôn nhuận đặt xuống làm cho nàng nhắm hai mắt lại, toàn tâm toàn ý cảm thụ nụ hôn yêu thương của hắn.



Dương Á Sơ muốn ôn nhu với nàng nhưng lúc vừa chạm đến nàng, hắn cảm giác mình gần như mất kiểm soát muốn thưởng thức vị ngọt của nàng, chỉ muốn nhiều hơn nữa!



Lộ Tùy Tâm cảm giác mình hít thở không nổi mà nam nhân này vẫn kịch liệt như vậy, càng hôn càng sâu, nhẹ mút lấy, nhẹ gặm cắn, liền lấy tay đập nhẹ vào lưng hắn. Nàng sắp không thở được rồi a!



Dương Á Sơ đem mặt vùi sâu vào cổ nàng, để nàng hô hấp trở lại, đem thân thể nàng lên trên để không phải khó chịu vì thể trọng của hắn nữa, cười khẽ một tiếng: “Nương tử…”



Lộ Tùy Tâm vội vàng hít thở không khí, một vài lần rồi lấy tay đập thêm hắn một cái. Quả thực là muốn mưu sát nàng mà.



Cảm nhận lực đạo nhẹ ở trên ngực, Lộ Tùy Tâm không thấy được nam nhân đang ôm mình con ngươi ngày càng sâu, cánh tay thon dài hữu lực không chịu ở yên một chỗ, di chuyển trên thân nàng, dừng tại bên hông nơi thắt lưng, nhẹ nhàng cởi ra, Lộ Tùy Tâm cảm thấy y phục trên người đang lỏng dần.



“Nương tử, có phải nên giúp ta bỏ y phục ra không a?” nắm lấy tay nàng để trên người mình.



Bị hắn bỏ thắt lưng bên hông, y phục trên người nàng đang từ từ đi xuống, lộ ra vả vai như ngọc…



“Nương tử…” nghe tiếng kêu rủ rỉ ẩn tình kia, Lộ Tùy Tâm cảm thấy căng thẳng! Đưa tay lên phía trên y phục của hắn…



Cảm nhận được tay nàng, Dương Á Sơ không khống chế được nữa, lại cúi đầu hôn …triền miên bên trong đó! Mà giờ khắc này, những người bên ngoài cũng đang mang tâm trạng bất đồng!



“Tĩnh nhi, nghe lời nương, hủy bỏ hôn sự này đi” Hà phu nhân nhìn nữ nhi vẫn ngu ngơ từ sau khi trở về mà khuyên nhủ.



Đến Hoàng thượng còn tới uống rượu mừng của Dương công tử, Dương công tử đã thành thân, việc gì Tĩnh nhi lại tự mình gánh chịu khổ sở như vậy chứ? Thiên hạ thiếu gì nam nhân, còn sợ không tìm được người nào tốt hơn Dương công tử hay sao?



“không, nương, ta muốn lấy hắn, ta nhất định phải làm cho hắn yêu ta, cho dù…cho dù có làm thiếp….”



“Ba” là cái tát của Hà phu nhân. Hà phu nhân nhìn tay mình, không dám tin mình đã tát Tĩnh nhi,nước mắt lưng tròng.



“Gả cho hắn ngươi biết mình sẽ không hạnh phúc, ngươi…ngươi lại cam chịu làm tiểu thiếp của hắn…..ngươi làm vi nương tức chết…”



“Nương, ta yêu hắn,  nam nhân không phải vẫn tam thê tứ thiếp sao? Ngay cả cha cũng có mấy di nương! Ta sẽ khiến hắn yêu ta, nương, hãy tin tưởng ta”Hà Tĩnh Nhi gần như đang cầu khẩn, hình dáng hắn tối hôm nay đã khắc sâu vào trong lòng của nàng, không bao giờ…có thể biết mất được nữa! cho nên nàng nhất định phải gả cho hắn, hắn sẽ phát hiện ra nàng rất tốt, sẽ phát hiện ra nàng ta không thể so sánh với nàng!



“Ngươi…” Hà phu nhân như sắp ngã lui về phía sau một bước.



“Nương, cầu xin nương chấp nhận” Hà Tĩnh Nhi quỳ trên mặt đất nói.



“Tĩnh nhi…cho dù bị tổn thương nương ngươi vẫn muốn gả làm tiểu thiếp của hắn sao?” Tĩnh nhi không biết nữ nhân chung chồng cuộc sống sẽ rất nhiều thống khổ, nhưng nàng hiểu, đúng, nàng không thể để cho Tĩnh nhi đi trên con đường này!



“Nương…”



“Không được, ta có chết cũng không đồng ý, ta sẽ tiến cung cầu xin Hoàng thượng…”



“Nương, người đi ta sẽ chết ngay lập tức” lấy cây kéo trên bàn kề vào cổ.



Huyết sắc trên mặt Hà phu nhân biến mất, thân thể mềm nhũn trên mặt đất, kinh ngạc nhìn nữ nhi ngoan lệ.



“Vương gia…” Cao dung Y trên mặt diễm lệ có chút kiều mỵ, tối nay Vương gia đến phòng của nàng!



Vũ Mặc Nhiên đẩy nữ nhân trong ngực ra đứng dậy mặc y phục vào! Nàng ta không phải Tùy Tâm.



“Vương…gia…” Vương gia không hài lòng với nàng sao? Khuôn mặt kiều diễm có chút khẩn trương.



“Buông tay” thanh âm lạnh lùng có lãnh khốc! Cao Dung Y bị dọa liền rút tay trở về!



Nghĩ đến giờ phút này, nàng đã là thê tử của Dương Á Sơ, con ngươi Vũ Mặc Nhiên lại càng trở nên sắc nhọn! Hắn sẽ không từ bỏ nàng, tại sao nàng lại có thể gả cho Dương Á Sơ? Tại sao có thể?







Trong bóng đem, một bóng dáng nhanh chóng hiện lên trên không trung, mũi chân nhẹ nhàng đặt trên nhánh cây trên cái cây lớn.



Lưu Tinh nhìn phủ đệ phía trước không khỏi cười khổ! Hắn từ Lạc thành thúc ngựa ngày đêm tới đây, không nghĩ tới nàng đã thành thân, hơn nữa lại là tối nay! Dù sao Thái tử đã dặn phải bảo vệ không cho nam nhân nào nhích gần tới nàng, nhưng lễ thành hôn cũng đã xong, hắn phải bảo vệ nàng như thế nào đây a?



Hay là trước hết cứ xin chỉ thị của Thái tử. Nghĩ như vậy liền vận khí rời đi, trừ nhánh cây khẽ phiêu động, còn đâu không hề có cảm giác có người đã tới!



Tùy Tâm cư một mảnh hỉ khí, khách khứa đã sớm tan hết, đêm đã xuống, trừ hạ nhân rước dâu, còn lại mọi người đều đã nghỉ ngơi.



“Nương tử…”



“Ân” trời ạ, tối nay hắn không gọi nghìn lần thì cũng là trăm lần rồi! ta mệt mỏi, còn phải ngủ a! có chuyện gì mai nói không phải tốt hơn sao?



Dương Á Sơ trìu mến nhìn người trong ngực, mềm nhẹ đấy mái tóc vương trên trán nàng, bàn tay to lớn di chuyển trên lưng ngọc của nàng, híp mắt lại hưởng thụ làn da mềm mịn như gấm lụa. Hắn làm nàng mệt chết!



“Nga, đúng rồi, ngươi làm sao mà để những người đó không quấy rối vậy?” Lộ Tùy Tâm thấy người tuyệt không muốn ngủ kia,liền mở mắt ra hỏi lão công của nàng.



Dương Á Sơ mỉm cười không nói, hắn có thể nói cho nương tử là thật ra hắn uy hiếp Hoàng thượng sao? Không chỉ uy hiếp mà còn hoàn toàn lợi dụng, cho nên hiện tại chỉ sợ Vũ Mặc Phong đang hận hắn đến nghiến răng!



“Ngươi không nói ta cũng biết” Lộ Tùy Tâm ngẩng đầu nhìn Dương Á Sơ, thấp giọng nỉ non nói. Không được, nàng muốn ngủ!



Dương Á Sơ nhìn người trong ngực muốn mở mắt cũng không được, nhẹ nhàng ôm nàng, làm cho nàng ngủ thật ngon!



Trong đầu đang nghĩ không biết ngày mai sẽ phát sinh ra chuyện gì? Hạ tròng mắt xuống, hắn sẽ không để ai xúc phạm tới nàng, nàng là nương tử của hắn, là thê tử của hắn.



Mà ngày mai…khóe môi cong lên đẹp mắt! trong con ngươi lộ ra cười trào phúng! Đừng trách hắn vô tình!