Thất Phu Nhân
Chương 69 : Kinh hoa tự
Ngày đăng: 15:22 18/04/20
Thời gian cũng sẽ không vì những chuyện này mà dừng lại! Lộ Tùy Tâm ngồi ở bên giường nhìn phong cảnh bên ngoài, lá cây vì gió thổi mà phát ra thanh âm xào xạc! trời cũng dần dần nóng, không biết có phải vì tâm không yên lặng mới cảm giác nóng hay không?
Cách buổi nàng cùng Dương Á Sơ thành thân cũng đã một tháng, sau đó chính là việc Hà Tĩnh Nhi sắp sửa vào Dương gia! Những ngày sau này, lão công của nàng đối với nàng rất tốt, tốt đến mức nàng đã quên mất việc này! Ngày ngày sáng thức dậy trong ngực hắn, cảm thụ triền miên nhiệt tình buổi tối, buổi sáng lại ôn nhu chờ đợi, đợi nàng tỉnh lại mới đi làm việc của hắn! làm cho nàng đi qua hết tháng trăng mật này. Nàng cũng không hỏi hắn chuyện bên ngoài xử lý như thế nào, cũng không thắc mắc Dương gia bây giờ ra sao? Nàng tin hắn có thể làm tốt! đôi khi hắn cũng có vẫn đề khó giải quyết, lúc ấy sẽ hỏi ý kiến của nàng.
Một tháng qua cùng chung hoạn nạn, Lộ Tùy Tâm đối với lão công nàng cũng đã hiểu rõ.
Bề ngoài thì ôn nhu như nước nhưng trong xương cốt lại là một thương nhân ánh mắt khôn khéo sắc bén cùng phán đoán chuẩn xác, đoán tâm ý người khác không hề sai lệch.
Dương gia dưới sự chỉ đạo của hắn ngày càng bày ra cục diện xuống dốc, mà Thân gia cùng mấy gia tộc khác bắt đầu lộ diện ra.
Thương trường vĩnh viễn đặt lợi ích lên trên hết, không ai giống hắn đem bạc đền bù không cho dân chúng, cũng không có ai ngu ngốc đem giao cho triều đình. Người người đều hoài nghi vào năng lực Dương Á Sơ.
Nghĩ như vậy, Lộ Tùy Tâm khẽ mỉm cười!Đúng là Lão công của nàng a!
“Nương tử, đang nghĩ gì vậy?” liền bị kéo vào một vòm ngực ấm áp.
“Đang nghĩ tới ngươi a” buông lỏng mình nhích dần vào ngực hắn, mặc cho hai tay hắn ôm lấy hông nàng! Mấy ngày qua hắn hơi bận rộn, có phải là đang xử lý chuyện của Dương gia, còn phải giải quyết chuyện nhập môn của Hà Tĩnh Nhi?
“Ha ha, nương tử, cám ơn nàng” nàng tín nhiệm, hoàn toàn ủng hộ hắn để cho hắn về sau tránh lo âu phiền muộn.
Mày liễu khẽ nhếch, khóe miệng lộ ra cười, từ sau khi thành thân nàng nghe được nhiều nhất chính là xương hô “Nương tử” này!
“Nương tử, ta cùng nàng đi ra ngoài một chút được không?” sau ngày đó hắn cũng không theo nàng nhiều, bất quá, sự tình Dương gia đến quá nhiều, cục diện bây giờ cũng đang theo con đường hắn dự trù sẵn.
“Được” đi ra ngoài một chút cũng tốt, ngắm nhìn phong cảnh thiên nhiên, hắn cũng rất mệt mỏi rồi!
Ngồi trong xe ngựa, Lộ Tùy Tâm vén rèm lên tò mò nhìn phong cảnh phía ngoài! Đây hình như là đang ra ngoại thành! Người trên đường cũng rất nhiều, có vẻ là đang đi cùng một phương hướng.
“Đi đâu vậy a?”
“Hôm nay là ngày cao tăng đắc đạo Huyền pháp trưởng lão ra ngoài, bây giờ đang ở ngoại thành tại chùa kinh hoa tự, nam nữ già trẻ trong kinh thành đều tham gia náo nhiệt” cho nên hắn mới đưa nàng đi ra ngoài một chút.
Ra là vậy a, nhiều người lại đi về hướng núi như vậy. Đến chân núi, Lộ Tùy Tâm nhìn ngọn núi cao vút đến tầng mây, nhíu nhíu mày, lão công muốn nàng leo lên sao?
“Đi thôi” kéo tay Lộ Tùy Tâm, Dương Á Sơ nhẹ khuyên nhủ: “Nương tử, thử một chút, nếu như nàng mệt thì ta sẽ cõng nàng”
Lộ Tùy Tâm âm thầm liếc mắt, nhiều người như vậy, hắn cõng nàng không phải muốn sấm dội cả kinh thành sao?
Bất quá, nàng cũng lâu rồi chưa hoạt động thân thể, thử một chút cũng tốt.
Hai người theo dòng người đi lên! Thật đúng là đông, bây giờ trong lòng Lộ Tùy Tâm chỉ có duy nhất ý nghĩ như vậy!
Vất vả leo lên đến đỉnh, Lộ Tùy Tâm mệt thở không ra hơi, mồ hôi cũng rơi đầy trên trán! Vốn đang mệt nhưng nhìn phong cảnh phía sau liền tan biến, Oa! Nơi này thật đẹp, tán cây cao vút, không khí thanh tân, nhìn xuống dưới cũng chỉ thấy mây trắng lơ lửng quanh ngọn núi! Ngôi chùa to lớn ở ngay trước mắt, kinh hoa tự này cũng không lớn lắm, hôm nay có rất nhiều người, xem ra Huyền pháp trưởng lão danh tiếng cũng vang xa a!
Dương Á Sơ nhìn mồ hôi trên trán nàng, cầm lấy khăn lụa trong tay, không để ý đến ánh mắt của những người lên núi, nhẹ nhàng lau mồ hôi trên mặt nàng,vì hắn biết nàng sẽ thích phong cảnh nơi này.
“Ngươi cũng không mệt sao, ta một thân mồ hôi đây a” thể lực hắn thật là tốt, khó trách tối nào cũng…trời ạ? Nàng đang suy nghĩ cái gì vậy a? Vỗ vỗ hai má, Lộ Tùy Tâm xấu hổ xoay người nhìn lại dòng người còn đang leo lên.
Đợi đến lúc bốn người đã xuống núi thì đã gần giữa trưa! Dương Á Sơ muốn mọi người cùng đi Du Nhiên cư dùng bữa, nhìn Vũ Mặc Hiên mỉm cười ý bảo, lời nói cự tuyệt của Lưu Thanh An cũng nuốt trở về, cũng gật đầu.
Du Nhiên cư
“Tiểu thư, người muốn ở đại sảnh đường hay trên nhã gian?” chưởng quỹ nhìn người đến vội vàng tự mình ra nghênh đón! Bây giờ cả kinh thành đều biết Hà tiểu thư là trắc phu nhân Hoàng thượng ban cho chủ tử, về tình về lý hắn phải đích thân ra chào hỏi.
“Như Ca, ngươi cứ nói đi?” Hà Tĩnh Nhi dịu dàng nhìn về phía chưởng quỹ, tiện thể đem tầm mắt ở trên người gia nhân bên cạnh.
Nhìn chung quanh đại sảnh rồi lại nhìn người đang ngồi bên cửa sổ, Thân Như Ca ánh mắt hiện lên không rõ: “Đại sảnh”, hắn tới kinh thành từ khi nào? Sao không đi gặp nàng?
Đại sảnh? Hà Tĩnh Nhi kinh ngạc, nhìn chung quanh mọi người đang nhìn hai nàng, khẽ mỉm cười, cũng tốt.
“Chưởng quỹ, chúng ta ngồi trong đại sảnh”
“Dạ, hai vị tiểu thư mời ngồi”
Hai người ngồi xuống, không để ý tới ánh mắt đánh giá của những người bên cạnh! Hà Tĩnh Nhi ý bảo chưởng quỹ để cho Thân Như Ca chọn món! Nàng bây giờ hoàn toàn đem mình trở thành nữ chủ nhân của nơi này, hai ngày nữa, nàng sẽ bước vào cửa Dương gia, chính là phu nhân Dương Á Sơ,mặc dù chỉ là tiểu thiếp. Nhưng nàng tin mình có thể nhận được tất cả sự chú ý của hắn.
“Thân tiểu thư, xin hỏi muốn dùng món gì?”
“Tùy đi, ngươi xem món nào ngon nhất thì mang lên” ánh mắt vẫn ngó chừng người nọ, hắn thậm chí cũng không thèm quay đầu nhìn nàng một cái, khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng có chút tức giận.
Nhìn theo ánh mắt Thân Như Ca, có chỗ nào không đặc biệt sao? Chẳng qua chỉ là nam tử bình thường ngồi bên cạnh cửa sổ.
“Như Ca, ngươi đang nghĩ gì vậy?” hai người từ nhỏ đã quen biết nhau, tuy không nói là hảo tỷ muội nhưng từ xưa cũng có chút giao tình! Nàng nghe nói Thân gia chuyên buôn bán trang sức đeo tay thượng hạng nên mới nhờ Thân Như Ca giúp nàng chọn lựa, để cảm ơn nàng nên mới mời đến dùng một bữa.
Thu hồi ánh mắt nhìn về phía người trước mặt, tròng mắt Thân Như Ca lóe lên, chuyện tứ hôn này trong kinh thành không ai không biết, nàng có biết mình đang làm cái gì không? Trong đầu lại nhớ đến Uông Tùy Tâm làm cho nàng nghi ngờ không giải thích được, nàng sẽ đối đãi chuyện này ra sao?
Hà Tĩnh Nhi khẽ mỉm cười, nàng biết Thân Như Ca đang đánh giá nàng, cũng chỉ mỉm cười không nói gì.
“Thức ăn đã mang lên đây, mời hai vị tiểu thư từ từ thưởng thức” tiểu nhị mang thức ăn lên cũng hơi chú ý vào Hà Tĩnh Nhi, nàng chính là Nhị phu nhân mà Hoàng thượng ban? Quả là xinh đẹp, hơn nữa còn là thiên kim tiểu thư.
“Ăn đi” Hà Tĩnh Nhi mời Như Ca động đũa.
Xem ra nàng đã hoàn toàn coi Du Nhiên cư là của mình! Đây là ý nghĩ trong đầu Thân Như Ca! trên mặt trong trẻo khẽ gật đầu, nàng từ trước đến giờ không nói nhiều lắm, con đường này là do nàng ta chọn, người khác không có quyền lên tiếng.
“Đại sư huynh, ta tìm…” Nhiễm Linh Nhi từ ngoài cửa tiến vào giọng nói tràn đầy hưng phấn nhưng nhìn thấy Phương Mạc Ngôn ngồi đấy vẻ mặt liền chìm xuống. Hôm nay sư thúc đưa sư phụ ra ngoài, đại sư huynh lại không có trong phủ, nghe tử vân nói đại sư huynh đi Du Nhiên cư! Nàng đang vui vẻ chạy tới thì đã nhìn thấy nữ nhân kia đang ở đây, khó trách đại sư huynh lại đến nơi này. Hừ.
“Linh nhi, sao ngươi lại tới đây? Sư thúc đã trở về chưa?” Phương Mạc Ngôn nghe thấy giọng nói của Linh nhi liền ngẩng đầu lên, ánh mắt bây giờ mới nhìn thấy, nàng ở đây sao? Thân gia đại tiểu thư! Nàng hướng hắn gật đầu, hắn cũng đáp trả lại.
Một màn chào hỏi cũng rơi vào trong mắt Linh nhi, trong đôi mắt to tròn lóe lên tức giận, đang muốn rời đi thì liền dừng lại, hừ…nàng sẽ không để hắn thỏa nguyện đâu! Nghĩ như vậy, ánh mắt lanh lợi di chuyển có chủ ý! Đi tới bên cạnh Phương Mạc Ngôn ngồi xuống.
“Oa, đại sư huynh, ngươi gọi nhiều món ngon như vậy a, ha, ta muốn ăn thịt bò, ngươi gắp cho ta ăn”
Phương Mạc Ngôn nghe lời gắp lấy một miếng thịt bò nhét vào trong miệng nàng, cũng làm cho người thanh ngạo dời đi tầm mắt!