Thất Phu Nhân

Chương 90 : Gây thù chuốc oán

Ngày đăng: 15:22 18/04/20


Chuyển ngữ: Miki



Lộ Tùy Tâm nỗ lực kiềm chế không hất tay hắn ra, cố sức nói với bản thân, nàng phải nhịn...nhưng lòng căm thù lại dâng lên như sóng ngầm, nam nhân này tự coi hắn là trời, mọi việc đều muốn nắm giữ trong lòng bàn tay, một ngày nào đó nàng sẽ khiến hắn phải hối hận vì đã kiêu ngạo như thế.



Lan viên



“Tiểu thư, Mai phu nhân đi xu nịnh thái tử phi như thế, người có muốn đi thăm hỏi thái tử phi một chút không?” nhìn phu nhân đang vui đùa bên nôi của thế tử, tiểu Nguyệt thân là nha hoàn của Tiễn Thuỷ Nhu thử hỏi. Hiện tại từ trên xuống dưới Long thành đều biết thái tử rất yêu thương thái tử phi. Không những vậy thái tử phi còn mang thai sớm, việc này đe doạ rất lớn tới địa vị của tiểu thư. Nhưng Mai phu nhân ngày nào cũng tới Phượng viên mà tiểu thư lại không hề lo lắng gì cả. Tuy nàng biết địa vị của tiểu thư hiện nay vững như bàn thạch nhưng cẩn thận một chút vẫn hơn.



Động tác của Tiễn Thuỷ Nhu chợt ngừng lại, nhìn đôi mắt nhỏ bé đang mở, vẻ mặt dịu dàng nói “Hạo nhi, có phải con đói bụng không a? ha ha” giọng nói có phần cưng chiều yêu thương.



“Tiểu Nguyệt, nói nhũ mẫu bế Hạo nhi đi” Tiễn Thuỷ Nhu lạnh nhạt phân phó.



“Dạ, tiểu thư”



Nhìn nhũ mẫu bế Hạo nhi đi, Tiễn Thuỷ Nhu mới đi tới nhuyễn tháp ngồi xuống “Nghe nói Thu các cũng đang mang thai?” Vinh Mai chắc hẳn đứng ngồi không yên.



“Vâng, tiểu thư” giống như chợt nhớ ra cái gì đó, tiểu Nguyệt định nói nhưng lại không dám.



“Đây là Lan viên, ngươi muốn nói gì thì cứ nói đi” Tiễn Thuỷ Nhu nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của mình.



Tiểu Nguyệt tiến lên một bước “Thu các có thai nhưng cũng không thể thay đổi được gì, còn thái tử phi…” câu nói tiếp theo bị cắt đứt bởi cái liếc mắt của Tiễn Thuỷ Nhu.



“Tiểu Nguyệt, thái tử phi mang thai được bao lâu rồi?”



“Sắp tròn năm tháng a”



“Nghe nói thân thể thái tử phi không được khoẻ, điện hạ đã phái bốn vị ma ma lâu năm ở trong cung tới hầu hạ”



“Dạ, tiểu thư” tiểu Nguyệt cũng không rõ ý trong lời nói của tiểu thư, cho nên không biết đáp lại như thế nào.



“Tiểu thư…”



“Tiểu Nguyệt, chuẩn bị vài thứ đi, ta cũng muốn đi gặp vị thái tử phi này xem thế nào” mấy ngày nay nàng cũng chú ý tới thái độ của thái tử đối với thái tử phi. Mang thai năm tháng, mà nàng ta vào phủ cũng mới được hai tháng, thái tử đi Thiên Vũ cũng được năm tháng, nghĩ tới đây mắt Tiễn Thuỷ Nhu sáng lên, nàng ta đúng là rất đặc biệt. Nàng không phải người Thập Ngân quốc, là người Thiên Vũ! Như vậy…cuộc chiến giữa hai nước cũng là bởi vì nàng sao….



“Khởi bẩm thái tử, thai nhi trong bụng thái tử phi phát triển rất tốt, nhưng vì thân thể thái tử phi quá suy nhược, hơn nữa lại gầy, cho nên bụng nhìn vẫn chưa rõ rệt, thái tử phi nên đi lại nhiều hơn, vận động thân thể vừa phải để chuẩn bị cho ngày sinh nở” lão thái y tiến lên bẩm báo với Ngân Lưu Nhân.



Ngân Lưu Nhân phất tay ra hiệu cho thái y lui xuống, chuyển hướng tới Lộ Tùy Tâm: “Bây giờ trời rất lạnh, bản cung biết nàng không muốn di chuyển, nhưng thái y cũng nói rồi, nàng nên hoạt động nhiều hơn”



Chuyển sang phía bốn ma ma “Mỗi ngày các ngươi đều phải đưa thái tử phi đi dạo”



“Dạ, nô tỳ tuân mệnh” bốn ma ma cung kính trả lời.



Ngân Lưu Nhân vươn tay ra với Lộ Tùy Tâm: “Nào, Tuỳ Tâm, bây giờ ta đưa nàng ra ngoài ngắm nhìn cảnh sắc bên ngoài phủ”



Lộ Tùy Tâm ngẩng đầu lên nhìn về phía Ngân Lưu Nhân, trong lòng có chút kinh ngạc! Hắn đưa nàng ra ngoài phủ? nàng cũng muốn biết tình hình bên ngoài như thế nào. Nếu như Ngân Lưu Nhân không ở trong phủ một thời gian, nàng cũng có thể tìm ra được cơ hội thích hợp, thời gian không nhiều lắm, tuy rằng đứa con trong bụng mới có ba tháng nhưng mọi người ở đây đều cho là năm tháng, năm tháng sau nhất định nàng phải đề phòng kĩ, đến lúc đó cũng mới tám tháng, chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì.
“Ừ, cũng được” nàng muốn mình trở thành heo luôn thì càng tốt, chỉ mong đứa con trong bụng hiểu được ý định của nàng, do đó sẽ cố hết sức tẩm bổ thân thể.



“Tiểu thư, bụng người càng ngày càng lớn a, không biết là thiếu gia hay tiểu thư nhỉ?” Tử Vân thấy tiểu thư cởi áo khoác dầy bên ngoài ra, bụng đã lớn hơn nhiều. Vẻ mặt lộ ra ý cười.



Lộ Tùy Tâm cúi đầu nhìn, ánh mắt dịu dàng, lấy tay nhẹ nhàng vuốt lên bụng. Con yêu, nếu như cha con biết con lớn như vậy không biết có vui mừng hay không?”



Nhưng mà….tại sao tên Ngân Lưu Nhân này phá hỏng tất cả? nghĩ tới đây ánh mắt dịu dàng trở lên băng giá.



“Tiểu thư, nhanh nhanh lên giường đi, hôm nay trời lạnh lắm, người mặc thế rất dễ bị cảm lạnh, hơn nữa thân thể người vốn đã yếu” Tử Vân đỡ nàng nằm lên giường, đắp chăn lên.



Lộ Tùy Tâm từ từ nhắm mắt lại, nhớ tới nam nhân dịu dàng kia……hắn vẫn ở bên cạnh nàng với con yêu, nàng biết!



********



Trên nghị sự đại điện



“Điện hạ, tại sao chúng ta không nghênh chiến?” một tướng lĩnh không kiên nhẫn được mà đem thắc mắc trong lòng ra hỏi.



“Đúng vậy, điện hạ, chúng ta chỉ phòng thủ mà không tấn công, có khi Thiên Vũ còn tưởng ta sợ bọn chúng” Đao Phong cũng tiến lên nói.



Thực sự hắn không phục, vốn định quyết đấu một trận với Vũ Mặc Nhiên, lại không ngờ thái tử lại hạ lệnh chỉ phòng thủ, vậy rõ ràng là đang nhượng bộ rồi còn gì?



Ngân Lưu Nhân nhẹ nhấp chén trà, nhìn mọi người “Sầm Nhân, ngươi chuẩn bị lương thảo đến đâu rồi?”



“Không thành vấn đề”



“Tốt, Đao phó tướng, truyền quân lệnh của bản cung, chỉ thị vẫn như trước, lần này bản cung muốn đấu sĩ khí với Vũ Mặc Nhiên”



(*Sĩ khí: Tinh thần binh sĩ)



Ngân Lưu Nhân nói tràn đầy tự tin.



“Thái tử, đấu sĩ khí như thế nào?”



“Ha ha, bây giờ đang là mùa đông giá rét, binh lính Thiên Vũ lại đang ở biên giới kiên trì đánh thành, chúng ta chỉ phòng thủ chứ không tấn công, như vậy chẳng khác nào làm giảm đi ý chí chiến đấu của chúng, hơn nữa dân chúng đã sớm bất mãn với chiến tranh, đó là lý do mà Thiên Vũ làm mất lòng dân, đến đầu xuân chúng ta chỉ cần phản công một lần là xong, làm ít công lớn” Ngân Sầm Nhân tiến lên một bước nói, sau đó nháy mắt vài cái với Ngân Lưu Nhân, tranh công mà hỏi “Nhị hoàng huynh, đệ nói thế đúng hay sai?”



“Nhưng mà làm vậy tức là còn phải chờ mấy tháng nữa?” Đại tướng quân nhíu mày.



“Với Thiên Vũ, chúng ta muốn thắng không chỉ có kiên trì mà còn cần phải tự tin, không lâu sau nữa là chiến tranh thực sự, ta muốn Thập Ngân quốc sẽ chuẩn bị sẵn sàng đầy đủ” Ngân Lưu Nhân đưa chén trà cho thủ hạ, giọng nói nhàn nhạt không giận mà uy.



“Dạ” mọi người ai nấy đều căng thẳng, cùng lên tiếng trả lời.



Mà lúc này, hoàng hậu cũng đang đi về hướng phủ thái tử…….