Thất Sủng Đế Vương
Chương 26 : Tuy hai mà một ( nhiều dấu cộng)
Ngày đăng: 00:48 27/06/20
vẫn là người con gái ấy, chỉ khác ở địa điểm và địa vị. Hôm trước sủng Ngọc Dung ở trên đỉnh núi, cảnh đẹp nhưng lòng không yên.
giờ đây tâm tình thoải mái lại làm tình trong chốn hoàng cung, giường vàng ghế ngọc. dẫu sao cũng là một loại tư vị không thể bỏ qua.
Vương Quan Lân không cần nói, Dư Úc đã tự mình thu xếp ổn thoả, trong tầm cung hiện tại không có cung nữ hay thái giám nào.
gã bước vào trong thấy Ngọc Dung đang khép đùi ngồi trên giường, trên đầu được che bởi một lớp lụa đỏ đi kèm với Tân Nương Y Bộ. Y phục đẹp mắt thật, nhưng lại che đi ưu điểm của Nàng.
Vương Quan Lân chỉ muốn lột nó ra ngay lập tức. nhưng bậc đế vương không thể hành xử xuồng xã như mấy ông bán thịt ngoài chợ được.
giữ thái độ ung dung điềm đạm, Vương Quan Lân tay cầm chiếc quạt, để bên hông. ưỡn ngực bước tới trước mặt.
gã đưa quạt từ từ nâng tấm che đầu lên. Ngọc Dung không phải mẫu con gái đoan trang thuỳ mị. nhưng dưới chân thiên tử cũng phải cố gắng khép nép giữ lại chút nữ tính.
mặt hơi cúi xuống mắt chớp chớp không dám nhìn thẳng Vương Quan Lân.
"Nàng đợi ta có lâu không? lẽ ra ta phải đón nàng từ sớm nhưng công vụ sau hậu chiến nhiều vô kể. đến hôm nay mới có thể thực hiện lời hứa."
Kim Ngọc Dung hành lễ.
"Được hoàng thượng để mắt tới, là Phúc Phận của Ngọc Dung, thần thiếp không dám oán trách hoàng thượng."
Vương Quan Lân ngồi xuống bên cạnh, tay trên tay dưới nắm lấy bàn tay chai sạn của Ngọc Dung.
"Nàng thấy hoàng cung này như thế nào? trẫm muốn nghe nàng nói chứ không phải những gì được Lễ Bộ giảng lại."
"Hoàng Cung rất tốt, rất nhiều người muốn vào trong đây, hưởng vinh hoa phú quý. chỉ là quá nhiều nguyên tắc khiến người ta thấy hơi ngột ngạt."
Vương Quan Lan gật gù.
"Nàng nói không sai, hoàng cung có quá nhiều quy định, tuy rườm rà nhưng nó là thứ tạo nên hoàng thất. nhiều khi trẫm cũng rất đau đầu, Nhưng cũng không có cách nào khác. Chỉ là những lúc không có nô tài vây quanh. Trẫm cho phép nàng được tuỳ ý xưng hô, không phải giữ lễ tiết cung quy."
Ngọc Dung tự động cởi bỏ mớ trang sức trên đầu cho nhẹ người, thở phào một hơi.
"Như vậy có bị coi là khi quân phạm thượng không ạ? "
Vương Quan Lân trùng xuống, phát ra tiếng nạt nộ.
"Có! Trẫm phạt nàng nằm ngửa ra cho trẫm."
gã nháy mắt lằm Ngọc Dung thẹn thùng, vung tay đấm nhẹ vào Quan Lân, mặt ỉu xìu.
"Người chẳng giống Vương Tướng Quân chút, thiếp thích lúc người là Vương Tướng Quân cơ."
"Thì Ta và Vương Tướng Quân chẳng phải cùng một người sao? Ta sẽ cho nàng thấy ngay bây giờ."
Màn thủ tục chào hỏi đã xong, Vương Quan Lân xoay người đưa tay đẩy nàng nằm ngửa xuống giường. Mặt đối mặt với phi tần đầu tiên của mình.
Đây không phải lần đầu, nhưng lằn này không bị hạn chế bởi thời gian như lúc ở Hoa Vô Khẩu. không gian xung quanh hoàn toàn phù hợp cho một cuộc hoan lạc.
Vương Quan lân để nguyên bộ y phục đỏ thắm trên người Ngọc Dung, ngoại trừ Hạ Y đã bị văng lên bình phong treo đồ.
còn thượng gã chỉ nới lỏng hai nút thắt vừa đủ để bộ ngực săn chắc, bung ra bên ngoài, Da của nàng hơi rám nắng nhưng hai điểm nhạy cảm lại có màu hồng nhạt.
chỉ riêng phần đó đã khiến Quan Lân không cưỡng lại được, gã đưa miệng ngoạm lấy nó, ngậm ở bên trong thật lâu như muốn dùng hơi ấm của mình làm nó tan chảy.
chiếc lưỡi nóng bỏng khẽ đu lên hạ. xuống, đi dạo vòng quanh hai mẩu thịt hồng hào. Ngọc Dung đã biết thế nào là mùi vị nam nhân. dù tâm của người luyện võ có kiên định hơn người thường, nhưng hiện tại là cô đang nhắm mắt tận hưởng chứ không phải bị cưỡng hiếp.
Hoàng thượng là nam nhân của nàng, cái lưỡi của thiên tử lướt qua người đó là một vinh hạnh của bất kỳ nữ tử nào trong thời đại này.
Khi thân trên của nàng đã ướt đẫm vì miệng của Quan Lân, đến lượt nàng làm ngược lại cho hắn. từ sau lần đầu tiên, nàng đã biết chủ động liếm láp đáp trả lại đối phương.
Y phục trên người Hoàng Thượng trút xuống, thân hình của chàng đã gân guốc và săn chắc hơn ngày đó. còn cái bảo bối kia đa chĩa thẳng lên một cách kiêu ngạo.
Vương Quan Lân để nàng nằm sấp, hai thân thể tỳ sát vào nhau, gã chậm rãi đem đại pháo chặn trước cửa ngõ từ từ áp sát vào bên trong, cảm nhận từng thớ thịt mềm mại đang nuốt chửng lấy Nó.
Cặp Mông nữ tướng bỗng cong lên để Tướng Quân đi sâu vào trong thành trì. Vương Quan Lân một tay vòng tay ra trước ôm lấy đôi ngực thuận đà nâng Ngọc Dung Ngồi dậy.
Miệng rồng lấn chiếm sau gáy rồi vòng qua bên vai, khẽ cắn nhẹ một chút in dấu răng lên da thịt của nàng rồi nhả ra.
Vừa nhấp từng nhát nhẹ mà sâu, gã hônn ngược lên cổ rồi tới miệng của nàng, lưỡi rồng lưỡi phượng quấn vào nhau quyến luyến, trong khi Đại tướng quân ở dưới không ngừng công phá thành trì.
cặp mông nữ tướng rung rinh, va chạm với da thịt Quan Lân phát ra âm thanh lạch phạch, khác nào tiếng trống trận cổ vũ sĩ khí.
Rời bỏ đôi môi của nữ tướng, Vương Quan Lân Hai tay áp vào bầu ngực của nàng, vừa giữ vừa công kích bên dưới.
"Hoàng thượng! ah...ah... Ah
Những tiếng hít hà khe khẽ vang lên, đôi chân của Ngọc Dung đang run lên vì sướng, suýt chút nữa đứng không vững.
Vương Quan Lân vội bế nàng lên, để mái tóc dài của nàng xoã xuống, bao phủ lấy bộ hỷ phục. Tuy vướng víu nhưng gã vẫn không có ý định từ bỏ nó khỏi cơ thể của nàng. Màu đỏ luôn kích thích vị giác và ham muốn của Nam Nhân.
Vương Quan Lân đổi hết góc này sang chỗ khác, từ giường ra ghế, đến bàn ăn. cột nhà... cho đến khi đám thái giám cung nữ gật gù bên ngoài cửa cung.
cuộc truy hoan mới đi đến hồi kết. Vương Quan Lân và Ngọc Dung trở lại giường, người trước người sau, mồ hôi lẫn dẫm dịch hoà lẫn vào nhau.
Chân tóc Ngọc Dung ướt đẫm, hai mắt nhắm hờ, thở hổn hển trong lòng Vương Quan Lân.
Ngọc Dung, nếu ngày nào cũng như vậy, nàng có sợ ta không?"
Kim Ngọc Dung lắc đầu, yếu ớt đáp lại.
chỉ cần hoàng thượng hài lòng, thiếp sẽ cố gắng hết sức.
"Hôm nay trẫm thị tẩm lần đầu, có chút không kiềm chế được. Nàng cố nghĩ ngơi một chút, ngày mai đi vấn an Thái Hậu. Chuyện hậu cung, sau này đều do nàng và Thái Hậu, hai người tự bảo nhau, trẫm không can dự vào."
"Thần thiếp đã nghe."
Ngọc Dung nói đến đây, chợt nằm phich xuống, ngủ li bì.
giờ đây tâm tình thoải mái lại làm tình trong chốn hoàng cung, giường vàng ghế ngọc. dẫu sao cũng là một loại tư vị không thể bỏ qua.
Vương Quan Lân không cần nói, Dư Úc đã tự mình thu xếp ổn thoả, trong tầm cung hiện tại không có cung nữ hay thái giám nào.
gã bước vào trong thấy Ngọc Dung đang khép đùi ngồi trên giường, trên đầu được che bởi một lớp lụa đỏ đi kèm với Tân Nương Y Bộ. Y phục đẹp mắt thật, nhưng lại che đi ưu điểm của Nàng.
Vương Quan Lân chỉ muốn lột nó ra ngay lập tức. nhưng bậc đế vương không thể hành xử xuồng xã như mấy ông bán thịt ngoài chợ được.
giữ thái độ ung dung điềm đạm, Vương Quan Lân tay cầm chiếc quạt, để bên hông. ưỡn ngực bước tới trước mặt.
gã đưa quạt từ từ nâng tấm che đầu lên. Ngọc Dung không phải mẫu con gái đoan trang thuỳ mị. nhưng dưới chân thiên tử cũng phải cố gắng khép nép giữ lại chút nữ tính.
mặt hơi cúi xuống mắt chớp chớp không dám nhìn thẳng Vương Quan Lân.
"Nàng đợi ta có lâu không? lẽ ra ta phải đón nàng từ sớm nhưng công vụ sau hậu chiến nhiều vô kể. đến hôm nay mới có thể thực hiện lời hứa."
Kim Ngọc Dung hành lễ.
"Được hoàng thượng để mắt tới, là Phúc Phận của Ngọc Dung, thần thiếp không dám oán trách hoàng thượng."
Vương Quan Lân ngồi xuống bên cạnh, tay trên tay dưới nắm lấy bàn tay chai sạn của Ngọc Dung.
"Nàng thấy hoàng cung này như thế nào? trẫm muốn nghe nàng nói chứ không phải những gì được Lễ Bộ giảng lại."
"Hoàng Cung rất tốt, rất nhiều người muốn vào trong đây, hưởng vinh hoa phú quý. chỉ là quá nhiều nguyên tắc khiến người ta thấy hơi ngột ngạt."
Vương Quan Lan gật gù.
"Nàng nói không sai, hoàng cung có quá nhiều quy định, tuy rườm rà nhưng nó là thứ tạo nên hoàng thất. nhiều khi trẫm cũng rất đau đầu, Nhưng cũng không có cách nào khác. Chỉ là những lúc không có nô tài vây quanh. Trẫm cho phép nàng được tuỳ ý xưng hô, không phải giữ lễ tiết cung quy."
Ngọc Dung tự động cởi bỏ mớ trang sức trên đầu cho nhẹ người, thở phào một hơi.
"Như vậy có bị coi là khi quân phạm thượng không ạ? "
Vương Quan Lân trùng xuống, phát ra tiếng nạt nộ.
"Có! Trẫm phạt nàng nằm ngửa ra cho trẫm."
gã nháy mắt lằm Ngọc Dung thẹn thùng, vung tay đấm nhẹ vào Quan Lân, mặt ỉu xìu.
"Người chẳng giống Vương Tướng Quân chút, thiếp thích lúc người là Vương Tướng Quân cơ."
"Thì Ta và Vương Tướng Quân chẳng phải cùng một người sao? Ta sẽ cho nàng thấy ngay bây giờ."
Màn thủ tục chào hỏi đã xong, Vương Quan Lân xoay người đưa tay đẩy nàng nằm ngửa xuống giường. Mặt đối mặt với phi tần đầu tiên của mình.
Đây không phải lần đầu, nhưng lằn này không bị hạn chế bởi thời gian như lúc ở Hoa Vô Khẩu. không gian xung quanh hoàn toàn phù hợp cho một cuộc hoan lạc.
Vương Quan lân để nguyên bộ y phục đỏ thắm trên người Ngọc Dung, ngoại trừ Hạ Y đã bị văng lên bình phong treo đồ.
còn thượng gã chỉ nới lỏng hai nút thắt vừa đủ để bộ ngực săn chắc, bung ra bên ngoài, Da của nàng hơi rám nắng nhưng hai điểm nhạy cảm lại có màu hồng nhạt.
chỉ riêng phần đó đã khiến Quan Lân không cưỡng lại được, gã đưa miệng ngoạm lấy nó, ngậm ở bên trong thật lâu như muốn dùng hơi ấm của mình làm nó tan chảy.
chiếc lưỡi nóng bỏng khẽ đu lên hạ. xuống, đi dạo vòng quanh hai mẩu thịt hồng hào. Ngọc Dung đã biết thế nào là mùi vị nam nhân. dù tâm của người luyện võ có kiên định hơn người thường, nhưng hiện tại là cô đang nhắm mắt tận hưởng chứ không phải bị cưỡng hiếp.
Hoàng thượng là nam nhân của nàng, cái lưỡi của thiên tử lướt qua người đó là một vinh hạnh của bất kỳ nữ tử nào trong thời đại này.
Khi thân trên của nàng đã ướt đẫm vì miệng của Quan Lân, đến lượt nàng làm ngược lại cho hắn. từ sau lần đầu tiên, nàng đã biết chủ động liếm láp đáp trả lại đối phương.
Y phục trên người Hoàng Thượng trút xuống, thân hình của chàng đã gân guốc và săn chắc hơn ngày đó. còn cái bảo bối kia đa chĩa thẳng lên một cách kiêu ngạo.
Vương Quan Lân để nàng nằm sấp, hai thân thể tỳ sát vào nhau, gã chậm rãi đem đại pháo chặn trước cửa ngõ từ từ áp sát vào bên trong, cảm nhận từng thớ thịt mềm mại đang nuốt chửng lấy Nó.
Cặp Mông nữ tướng bỗng cong lên để Tướng Quân đi sâu vào trong thành trì. Vương Quan Lân một tay vòng tay ra trước ôm lấy đôi ngực thuận đà nâng Ngọc Dung Ngồi dậy.
Miệng rồng lấn chiếm sau gáy rồi vòng qua bên vai, khẽ cắn nhẹ một chút in dấu răng lên da thịt của nàng rồi nhả ra.
Vừa nhấp từng nhát nhẹ mà sâu, gã hônn ngược lên cổ rồi tới miệng của nàng, lưỡi rồng lưỡi phượng quấn vào nhau quyến luyến, trong khi Đại tướng quân ở dưới không ngừng công phá thành trì.
cặp mông nữ tướng rung rinh, va chạm với da thịt Quan Lân phát ra âm thanh lạch phạch, khác nào tiếng trống trận cổ vũ sĩ khí.
Rời bỏ đôi môi của nữ tướng, Vương Quan Lân Hai tay áp vào bầu ngực của nàng, vừa giữ vừa công kích bên dưới.
"Hoàng thượng! ah...ah... Ah
Những tiếng hít hà khe khẽ vang lên, đôi chân của Ngọc Dung đang run lên vì sướng, suýt chút nữa đứng không vững.
Vương Quan Lân vội bế nàng lên, để mái tóc dài của nàng xoã xuống, bao phủ lấy bộ hỷ phục. Tuy vướng víu nhưng gã vẫn không có ý định từ bỏ nó khỏi cơ thể của nàng. Màu đỏ luôn kích thích vị giác và ham muốn của Nam Nhân.
Vương Quan Lân đổi hết góc này sang chỗ khác, từ giường ra ghế, đến bàn ăn. cột nhà... cho đến khi đám thái giám cung nữ gật gù bên ngoài cửa cung.
cuộc truy hoan mới đi đến hồi kết. Vương Quan Lân và Ngọc Dung trở lại giường, người trước người sau, mồ hôi lẫn dẫm dịch hoà lẫn vào nhau.
Chân tóc Ngọc Dung ướt đẫm, hai mắt nhắm hờ, thở hổn hển trong lòng Vương Quan Lân.
Ngọc Dung, nếu ngày nào cũng như vậy, nàng có sợ ta không?"
Kim Ngọc Dung lắc đầu, yếu ớt đáp lại.
chỉ cần hoàng thượng hài lòng, thiếp sẽ cố gắng hết sức.
"Hôm nay trẫm thị tẩm lần đầu, có chút không kiềm chế được. Nàng cố nghĩ ngơi một chút, ngày mai đi vấn an Thái Hậu. Chuyện hậu cung, sau này đều do nàng và Thái Hậu, hai người tự bảo nhau, trẫm không can dự vào."
"Thần thiếp đã nghe."
Ngọc Dung nói đến đây, chợt nằm phich xuống, ngủ li bì.