[Dịch] Thâu Hương Cao Thủ
Chương 345 : LÝ THU THỦY.
Ngày đăng: 08:15 03/08/20
Chương 338: LÝ THU THỦY.
Cao Thủ Thâu Hương (Edit Và Cải Biên)
Lục Như Hoà Thượng
2,223 Chữ
23:24 06/11/2019
-Cầm Long Thủ?
Mộ Dung Phục bị Tống Thanh Thư dùng chưởng lực hút tới, ngơ ngác nhìn Tống Thanh Thư, vừa rồi Mộ Dung Phục nhìn hắn cũng hút lấy Triệu Mẫn như vậy, nhưng không bị chấn động, bây giờ nhìn thấy hắn dùng chưởng lực cách không hút lấy mình là một cao thủ nhất lưu một cách dể dàng, đúng là không thể tưởng nổi, trong thiên hạ ngoài Kiều Phong, lại còn có một người khác người luyện Cầm Long Thủ thành thần công như vậy.
Nhưng thật ra thì Mộ Dung Phục đã nhầm, công phu vừa rồi là do Tống Thanh Thư dựa vào chiêu Thanh Long Hấp Thủy trong Hàng Long Thập Bát Chưởng cải biên mà có, do hắn thường thường luyện tập cách kiếm thuật, nên quen tay dùng thế giống như là Cầm Long Thủ vậy.
Tống Thanh Thư thì nhìn thấy Bình Nhất Chỉ biểu lộ ra võ công, thật sự là ngoài dự liệu, nên không dám có chút nào chủ quan.
-Hàng Long Thập Bát Chưởng?
Bình Nhất Chỉ ánh mắt ngưng lại, cả người cong lại, lão lại sử dụng chiêu thức giống vậy đón tiếp.
"Làm sao có khả năng?"
Tống Thanh Thư cũng hoảng hốt, trong chớp mắt hai người qua lại mười mấy chiêu, mỗi lần Bình Nhất Chỉ đón lấy đều dùng chiêu thức tương đồng công lại, đã vậy uy lực lại lớn hơn mấy phần.
May là Tống Thanh Thư có tu vi võ học cao hơn đối phương, dù hắn kinh hãi nhưng cũng không có bị Bình Nhất Chỉ chiếm lấy thương phong. Hai người chạm chưởng rồi lại tách ra, Tống Thanh Thư kiêng kỵ nhìn Bình Nhất Chỉ:
-Lão dùng nội công gì?
Qua lúc kinh ngạc, Tống Thanh Thư bình tĩnh lại, đã nhìn ra đối phương tuy rằng chiêu số giống như chiêu thức của mình xuất ra, nhưng nội công phát ra thì tuyệt nhiên không giống với võ công chính bản, từ nơi sâu xa có một quy luật, chỉ cần biết gia số chiêu thức của đối phương thì có thể dựa vào nội công này để thi triển bất cứ tuyệt học nào, mới đạt đến cái hiệu quả gọi là "Lấy đạo của người trả lại cho người, gậy ông đập lưng ông..”
-Ta đã sai khi xem thường ngươi ngươi, không ngờ trong thời gian ngắn lại bị ngươi nhìn ra căn nguyên..
Bình Nhất Chỉ giật mình,
-Khà khà,… có điều cho dù nhìn ra như thế nào đi nữa, chẳng lẽ ngươi nhận thức được môn thần công này sao?"
Trong đầu Tống Thanh Thư đem các loại võ công nổi danh lược bỏ qua, khi nghĩ đến một môn công pháp, Tống Thanh Thư trong lòng đột nhiên rộng thoáng, nhưng lâm vào nghi hoặc, đành mở miệng hỏi:
-Có phải lão là người của phái Tiêu Dao?
-Hả? Ngươi cũng biết phái Tiêu Dao?
Bình Nhất Chỉ nghi ngờ nhìn Tống Thanh Thư, hắn tuổi còn trẻ, làm sao lại biết đến bí mật võ lâm này.
-Lý Thu Thủy cùng lão có quan hệ gì?
Tống Thanh Thư suy nghĩ qua, phái Tiêu Dao có Tam lão, Vô Nhai Tử am hiểu nhất Bắc Minh Thần Công, Thiên Sơn Đồng Mỗ am hiểu chính là Thiên Trường Địa Cửu Bất Lão Trường Xuân Công, Lý Thu Thủy thì am hiểu chính là Tiểu Vô Tướng Công.
-Chuyện này ngươi cũng biết?
Bình Nhất Chỉ kinh hãi, cho rằng Tống Thanh Thư đã biết được, nên cũng không cần giấu giếm nữa,
-Hừ… yêu phụ kia tư vị mặc dù không tệ, có điều là ta đường đường nam tử hán, lại há cam tâm bị phụ nhân kia dâm nhục, lão tử bỏ đi cầm theo công phu Tiểu Vô Tướng Công, coi như được trả công, từ đó không ai nợ ai.
Nhìn lại con người của Bình Nhất Chỉ, lại còn có hai bên ria mép làm cho người ta sinh ra chán ghét, Tống Thanh Thư trong lòng oán thầm: Tục truyền năm đó Lý Thu Thủy yêu thích đi tìm nam nhân thiếu niên anh tuấn cùng nàng vui đùa, xem hình dáng Bình Nhất Chỉ bây giờ, vậy lúc còn trẻ không biết lão anh tuấn như thế nào được, đôi mắt của Lý Thu Thủy quả nhiên có vấn đề đáng lo a.
-Nói đến thì Mộ Dung công tử còn phải gọi ta một tiếng là ngoại tổ phụ a, ha ha ha.
Bình Nhất Chỉ cất tiếng cười to, hiển nhiên nghĩ đến một chuyện cực kỳ cao hứng.
-Vô liêm sỉ!
Mộ Dung Phục không biết Lý Thu Thủy cùng Vương Ngữ Yên có quan hệ như thế nào, đầu óc mơ hồ, nhưng nghe Bình Nhất Chỉ nói thì vô cùng giận dữ, đang muốn xông lên, thì bị Tống Thanh Thư cản lại.
Hiện tại Bình Nhất Chỉ thực lực không rõ, Tống Thanh Thư lo lắng Mộ Dung Phục giao đầu thì chỉ oan uổng tính mạng, dù sao Mộ Dung Phục cũng là vì mình mà trượng nghĩa giúp đỡ, vạn nhất xảy ra chuyện, thì mình có bao áy náy..
-Tiểu Vô Tướng Công là công phu tìm kiếm không có dấu vết, chỉ cần biết đến chiêu thức võ công của đối phương, thì có thể mô phỏng theo tuyệt học người khác thậm chí so với nguyên bản còn có uy lực hơn, cũng có chút tương đồng với Đấu Chuyển Tinh Di của Mộ Dung thế gia ..
Tống Thanh Thư trong nháy mắt nhân tiện nói ra nguyên lý của Tiểu Vô Tướng Công, Bình Nhất Chỉ sắc mặt âm tình bất định, Mộ Dung Phục đăm chiêu,
-Bình đại phu, tại hạ cũng muốn thử xem bộ chưởng pháp này của tại hạ, lão có thể áp dụng Tiểu Vô Tướng Công để đối phó hay không?
Vừa dứt lời, một chưởng lơ lửng không cố định hướng về thân thể Bình Nhất Chỉ ấn tới.
Bình Nhất Chỉ thấy rõ ràng đây là một thức trong Hàng Long Thập Bát Chưởng, nhưng trong chớp mắt lại đã biến thành Phiêu Hương Xuyên Vân Chưởng phái Nga Mi, lại có mấy phần bóng dáng Võ Đang Miên Chưởng, nhìn chưởng của Tống Thanh Thư liên tiếp biến hóa, tựa hồ còn xen lẫn Thất Thương quyền của Không Động, Đại Tung Dương Chưởng của Tung Sơn, vừa thấy được đã hoa mắt, Bình Nhất Chỉ làm sao còn có thể biết được gia số chiêu thức của Tống Thanh Thư để dùng Tiểu Vô Tướng Công chống đỡ, trong vội vàng giơ chưởng đón lấy, liền bị bàn tay Tống Thanh Thư nhẹ nhàng xoay một cái, đánh tới bả vai của lão.
-Ồ?
Chưởng lực Tống Thanh Thư chưa phát, đột nhiên cảm nhận được từ lăng không phóng tới một luồng chỉ phong rét buốt, hắn vội vàng lắc người một cái lùi ra.
-Nhất Dương Chỉ của Đại Lý Đoàn thị …
Mộ Dung Phục thấy rõ ràng, kinh hô lên.
Bình Nhất Chỉ nhân dịp cùng Tống Thanh Thư kéo dài khoảng cách, cảnh giác nhìn đối phương, bả vai chỉ mới vừa bị chưởng phong của hắn phất nhẹ đến, đã tê dại rồi, may là bị chỉ lực ép ra, nếu không thì xương bả vai sợ sớm đã vỡ nát.
-Hừ…cuối cùng thì đã phải dùng bản lĩnh sở trường của mình ra rồi phải không?
Tống Thanh Thư khẽ mỉm cười, lấy nhãn lực của hắn, đương nhiên phân ra chỉ phong của Bình Nhất Chỉ so với Tiểu Vô Tướng Công thì mạnh hơn nhiều,
-Chỉ là Bình đại phu làm sao luyện được đoạn thức bất truyền của Đại Lý, thực sự là kỳ quái, kỳ quái...
- Nhất Dương Chỉ có gì mà đáng kinh ngạc, Bình Nhất Chỉ của lão phu đâu có thua kém gì..
Bình Nhất Chỉ tựa như bình thản, nhưng trong lòng lão đã bắt đầu muốn rút lui.
-Nếu lão tự phụ chỉ pháp siêu tuyệt, sao lại gọi chỉ lực này là Bình Nhất Chỉ, vậy tên của lão trước đây gọi là gì đây?
Triệu Mẫn rất nhanh liền nhìn được trong lời nói của lão có sơ hở
Bình Nhất Chỉ hô hấp cứng lại, không ngờ trong lời nói mình lộ ra kẽ hở, nhưng vẫn bình tỉnh nói:
-Ngươi đừng quan tâm tên của ta, hãy quan tâm đến trên người mình đang bị trúng chi độc đi, tốt nhất khuyên nhủ tình lang ngươi giết chết Mộ Dung Phục, lão phu sẽ thay ngươi giải độc cho.
-Nấu bắt được lão, thì tự nhiên có thể buộc lão giao ra thuốc giải.
Tống Thanh Thư rít lên, thân hình liền biến mất,một chưởng đã đánh tới trước mặt Bình Nhất Chỉ.
Bình Nhất Chỉ không ngờ tới thân pháp của hắn nhanh như vậy, hoảng hốt vận lên toàn bộ công lực từng chiêu hóa giải, chỉ thấy giữa trường chỉ lực ngang dọc, bụi mù nổi lên bốn phía..
Đột nhiên một tiếng rống to, Bình Nhất Chỉ bị bay ngược lại, Tống Thanh Thư đang muốn phóng tới, thì bị cảnh tượng trước mắt làm kinh ngạc đến ngây người.
Thí ra Bình Nhất Chỉ bị Tống Thanh Thư đánh trúng một chưởng, hứng chịu nội thương nghiêm trọng, cũng không còn cách nào duy trì hình dạng ban đầu, cả người vang lên tiếng lách cách giòn giã, Sát Nhân Danh Y tròn mập đã biến thành một nam tử trung niên vừa cao vừa gầy..
-Mộ Dung Cảnh Nhạc?
Thấy rõ hình dạng nam tử, Tống Thanh Thư ngẩn ra, làm sao lại là hắn? Giờ thì đã hiểu vì sao Bình Nhất Chỉ muốn mượn tay của chính mình giết chết Mộ Dung Phục rồi..
Đột nhiên một tiếng lanh lãnh hét lên, Hồ phu nhân đang mai phục từ trong rừng cây vọt ra, cây trường tiên từ xa xa hướng về phía trên người Mộ Dung Cảnh Nhạc đánh tới.
Mộ Dung Cảnh Nhạc bị trọng thương trong người, trong chớp mắt liền bị Hồ phu nhân tiến công ác liệt làm cho đỡ trái hở phải, có điều hắn võ học tu dưỡng thuộc hàng cao thủ, Hồ phu nhân thì kiêng kỵ uy lực chỉ phong của hắn, nên trong lúc này cũng không làm gì được hắn.
Lo lắng Hồ phu nhân xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Tống Thanh Thư nhào tới trợ giúp cho nàng một, trong lúc lơ lững giữa không trung, đột nhiên nghe được bên cạnh người tiếng xé gió sắc bén tiếng truyền đến, vội uốn người co rụt lại, tránh thoát ám khí vừa tập kích đến.
Vừa hạ xuống đất, thì thấy những ám khí kia lại xoay quanh quay về, Tống Thanh Thư không rõ ràng hư thực, nên không dám đón đỡ, né người sang một bên, hiểm cảnh nối tiếp hiểm cảnh tránh thoát. Rốt cục cũng nhìn rõ ràng người đánh lén:
-Kim Luân Pháp Vương!
-Quận chúa, thuộc hạ cứu giá chậm trễ, mong rằng thứ tội.
Huyền Minh Nhị lão vừa dứt lời, thừa cơ Tống Thanh Thư đang bị Kim Luân Pháp Vương ngăn chận, hướng về phía Mộ Dung Phục nhào tới.
Mộ Dung Phục giật nảy cả mình, vội vã giơ kiếm đón lấy, Huyền Minh Nhị lão am hiểu nhất thuật hợp kích, một người dùng lộc đầu trượng giá trụ bảo kiếm của hắn, người còn lại giơ chưởng công đến.
Mộ Dung Phục một chưởng đưa ra nghênh tiếp, liền cảm thấy hàn khí bức người dọc theo cánh tay nhập vào cơ thể, còn chưa kịp phản ứng, thì Lộc Trượng Khách một tay khác không một tiếng động từ trong người duỗi ra đánh trúng bụng hắn, Hạc Bút Ông dùng thiết bút cũng quỷ mị duỗi ra cùng lúc quét trên người hắn.
Mộ Dung Phục dù sao cũng là đã từng cùng với Kiều Phong nổi danh, tuy rằng đột nhiên xảy lập tức liền rơi vào hiểm cảnh, trong lúc này liền vận lên tâm pháp Đấu Chuyển Tinh di, để cho kình lực Huyền Minh Nhị lão đang đánh vào trên người mình trung hoà lẫn nhau, sồi vội vã mượn lực phản chấn, lùi về sau mấy trượng có hơn, y phục đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt.
Huyền Minh Nhị lão nghi hoặc mà nhìn bàn tay của mình, cùng kêu lên:
-Vật đổi sao dời
-Đấu Chuyển Tinh Di?
Mộ Dung Phục nhìn tình hình giữa trường, hai lão già quái dị này thì mình không phải là đối thủ, chưa kể lão đại hòa thượng với những vòng Kim Luân võ công xem ra không dưới Tống Thanh Thư, chưa kể giáo chúng của Nhật Nguyệt thần giáo, trong lòng hắn rất nhanh bắt đầu muốn rời đi, bất quá nghĩ đến Tống Thanh Thư mới vừa biếu tặng mình thần công bí tịch, chính mình bây giờ đi thẳng một mạch, không khỏi quá tệ, trong lúc nhất thời tiến thối lưỡng nan.