[Dịch] Thâu Hương Cao Thủ

Chương 513 : TÂM TƯ HOÀNG DUNG

Ngày đăng: 08:26 03/08/20

Chương 506: TÂM TƯ HOÀNG DUNG CHƯƠNG 506: TÂM TƯ HOÀNG DUNG. Hoàng Dung trong lòng nhảy dựng, hô hấp gấp gáp hơn chút, vừa suy nghĩ kế thoát thân, vừa ứng phó nói: -Không biết công tử muốn ta phối hợp khảo thí như thế nào đây? -Lời đã nói đến mức này, phu nhân lại là người thông minh tuyệt đỉnh, há nào lại không biết lý lẽ? Bàn tay Tống Thanh Thư nhẹ nhàng ở trên búi tóc Hoàng Dung phất qua, dây cột tóc như bị lưỡi dao sắc vô hình cắt đứt, một mái tóc dài đen nhánh như là thác nước hạ tuôn xuống, Tống Thanh Thư tán thưởng: -Tiểu đệ rất yêu thích phu nhân trong bộ dáng này. Chuyện đến nước này, Hoàng Dung làm gì dám chần chừ ở đây nữa, mặt lạnh lẽo xoay người liền đi, nàng rõ ràng Tống Thanh Thư hôm nay dám cùng nàng nói những lời như thế này, có thể là đã tích trữ sẵn tâm tư từ trước, ngày hôm nay không thân cận được mình chỉ sợ sẽ không bỏ qua, bởi vậy nàng liền cáo từ. Hoàng Dung quyết định thật nhanh, vận lên khinh công liền hướng về cửa sổ phóng đi, không có như người bình thường lựa chọn cách đi ra cửa chính, nàng muốn làm cho Tống Thanh Thư trở tay không kịp, tiện thể gây ra động tĩnh một chút. Hoàng Dung trong lòng rõ ràng, chỉ cần kinh động đến mọi người, Tống Thanh Thư cho dù kích động đến đâu, cũng sẽ phải tỉnh táo lại. Chỉ tiếc Hoàng Dung vừa nhảy lên không, thì thấy chân khí trong cơ thể của mình đình trệ lại, một thân công lực chỉ một thoáng biến mất vô ảnh vô tung, cả người mềm nhũn từ không trung rớt xuống, liền bị Tống Thanh Thư ôm chặt lại vững vàng. -Thả ra ta! Bị nam nhân ôm lấy thân mật tư như vậy, Hoàng Dung vừa thẹn vừa giận. -Đang trò chuyện vui vẻ, phu nhân vì sao đột nhiên lại bỏ đi vậy? Tống Thanh Thư cười nói. -Ngươi đến tột cùng đối với ta muốn làm cái gì? Vì sao nội lực của ta lại đột nhiên biến mất không còn tăm hơi… Hoàng Dung mặc kệ hắn giả ngây giả dại, lạnh giọng hỏi. -Hả…. nội lực của Quách phu nhân biến mất rồi sao? Lẽ nào là trúng độc? Vậy hãy để cho tiểu đệ trợ giúp cho phu nhân đem độc trong người bức ra ... Tống Thanh Thư một bộ kinh hãi biến sắc, dáng vẻ thân thiết không nói thêm lời gì, liền đem nàng hướng về phía giường ôm tới. Hoàng Dung vừa giận vừa sợ, bất quá chuyện đến nước này, tâm tư nàng liền xoay chuyển: “ Nếu hắn lấy lý do chữa thương cho mình, chứng tỏ hắn vẫn còn muốn nể mặt, việc này nói không chắc vẫn còn có khả năng chuyển biến được . . “ Bất quá Hoàng Dung dù thông minh, tâm tư xoay chuyển nhanh, nhưng từ giường chỉ có vài bước khoảng cách, nàng làm sao có thể nhanh như vậy mà thoát thân được, trong lúc này Tống Thanh Thư đã bắt đầu cỡi y phục của nàng ra. -Công tử nếu như muốn trừ độc cho ta, tại sao lại phải cỡi ra y phục ra? Hoàng Dung cắn môi, bây giờ hắn là dao là thớt hiếp đáp, nàng đành trước mắt cứ lái theo câu chuyện của hắn, để tranh thủ thêm một chút thời gian. -Phu nhân có chỗ không biết, sở học nội công của tiểu đệ cực kỳ quái lạ, tuy rằng ở giải độc rất có có hiệu quả, nhưng cũng có cái tai hại của nó, nếu như trong lúc vận công bức ép độc ra ngoài mà bị y phục trên người chặn lại, không thể đúng lúc phát huy, độc khí chảy ngược vào trong thân thể, chi độc thì sẽ xâm nhập vào bên trong kinh mạch, lúc đó cho dù là đại la kim tiên xuất hiện cũng không cách nào giải độc được. Tống Thanh Thư vừa cỡi ra y phục bên ngoài của Hoàng Dung, vừa trịnh trọng nói. “ Chỉ toàn nói bậy…” Hoàng Dung trong lòng phẩn nộ, nhưng không dám biểu hiện ra, lúc này có thể kéo dài thời giam được lúc nào hay lúc đó, liền lạnh lùng nói: -Ta thân là bang chủ Cái bang, đồng thời cũng được cho là có gia học uyên thâm, vì sao xưa nay chưa từng nghe nói qua trên chốn giang hồ có loại võ công cổ quái như vậy. Trên đầu vai của Hoàng Dung đã lộ ra da thịt, Tống Thanh Thư mỉm cười: -Phu nhân thật đúng là hay nói đùa, lấy kiến thức của phu nhân, tại sao lại không biết trên chốn giang hồ này còn có rất nhiều môn nội công đều cần phải cởi hết y phục mới tu luyện được? Xa không nói, chỉ nói cùng ngọn nguồn với phu nhân là phái Cổ Mộ thâm hậu, cao thâm nhất thuộc về nội công của Ngọc Nữ Tâm Kinh , khi tu luyện thì cần phải cởi hết y phục để toả ra nhiệt khí, huống chi tiểu đệ vận công bức độc chỉ trong thời gian ngắn đây?" Hoàng Dung âm thầm kinh hãi: "Không nghĩ tới tiểu tặc này lại cũng có kiến thức rộng như vậy, nói tới võ công các môn các phái trong chốn võ lâm quả thực là hạ bút thành văn cái gì cũng biết, hắn nếu so với Cô Tô Mộ Dung thị còn có thể bác thông bách gia hơn…” Bất quá Hoàng Dung rất nhanh nổi lên nghi hoặc, nàng tuy rằng đã từng nghe nói qua Ngọc Nữ Tâm Kinh danh tiếng kia, nhưng đối với việc tu luyện thì cần cởi y phục ra để giải nhiệt khí thì cũng không biết rỏ ràng hư thực, mà dáng vẻ của Tống Thanh Thư cũng không giống như là đang đánh lừa nàng. Có thể là phái Cổ Mộ đều là nữ nhân, nên sẽ không đem việc luyện công như vậy mà phải ngượng ngùng, mà với cách tu luyện như vậy chắc chắn là sẽ không truyền ra bên ngoài, thế thì tại sao hắn làm sao mà biết? Chẳng lẽ hắn đã cùng Tiểu Long Nữ. . . Sẽ không có chuyện này, Tiểu Long Nữ cùng Quá nhi tình đầu ý hợp, với lại tính tình của Tiểu Long Nữ thì lúc nào cũng lạnh lùng, chắc chắn sẽ không làm ra đều có lỗi với Quá nhi, vậy thì lẽ nào đó là ma đầu Xích Luyện Tiên Tử Lý Mạc Sầu? Chỉ trong nháy mắt, trong đầu Hoàng Dung chuyển qua vô số ý nghĩ, đột nhiên nàng cảm giác thân thể mát lạnh, thì thấy trên người chỉ còn sót lại cái yếm che chắn đôi bầu vú và cái tiểu nội khố gìn giữ bên dưới cái âm hộ của mình, không khỏi âm thầm tức giận trí thông mình của mình đã biến đâu mất hết rồi, cho tới lúc này, mà còn sản sinh nhiều tâm tư như vậy. Chuyện đến nước này, hy vọng chờ mong bên trong có biến số cũng sẽ không còn xuất hiện, Hoàng Dung không kịp nhớ nhiều nữa, đôi mắt nhìn chòng chọc Tống Thanh Thư, lạnh như hàn băng nói: -Công tử nếu ngày hôm nay cởi xuống tầng cuối cùng vải vóc này, thì sẽ không bao giờ quay đầu lại được, công tử lâu nay có tâm tư rất lớn, sẽ không vì cái quan hệ này mà không phân biệt được nặng nhẹ chứ.. Nào đâu Tống Thanh Thư cũng không có nửa phần gì do dự, trái lại đưa tay nâng lấy mặt của nàng, cân nhắc nói: -Quách phu nhân chính là nữ Gia Cát, đến bây giờ mà còn không nghĩ đến bên trong can hệ lợi hại, thì đúng là làm cho tiểu đệ có chút thất vọng a. Hoàng Dung không khỏi ngẩn ra: -Ngươi có ý gì? Tống Thanh Thư đưa tay đưa nàng lướt xuống đến gò má của nàng vén lên vài sợi tóc, nhìn vào khuôn mặt quyến rũ: -Chuyện này qua đi, đến tột cùng là tiểu đệ không quay đầu lại được, hay là phu nhân không thể quay đầu, phu nhân có muốn thấy rõ ràng chưa vậy? Hoàng Dung đầu tiên là mờ mịt, chợt một ý nghĩ lóe qua, sắc mặt dần dần biến biến thành trắng bệch. -Vậy là phu nhân giờ đã rõ ràng, Tống Thanh Thư hài lòng mỉm cười, -Lúc xong chuyện này, ý nghĩ đầu tiên của phu nhân chắc chắn là hướng về thế nhân vạch trần tiểu đệ là hạng người cầm thú, nhưng phu nhân không phải là nữ nhân bình thường thế tục, sau khi tỉnh táo lại, tuyệt đối sẽ không đem việc này nói cho người thứ ba biết…. Hoàng Dung thân thể run lên, hiển nhiên là bị Tống Thanh Thư đoán đúng tâm tư. Tống Thanh Thư tiếp tục nói: -Nếu đem chuyện đã xảy ra ngày hôm nay chiêu cáo thiên hạ, dánh tiếng của tiểu đệ có bị hủy hay không thì còn chưa chắc chắn, nhưng đối với phần đời còn lại của phu nhân chắc chắn là sẽ bị hủy, lấy kiến thức phu nhân, rõ ràng phu nhân có thân phận đức cao vọng trọng như vậy, nếu như mọi người biết được chuyện này, phản ứng đầu tiên không phải đến truy tra tiểu đệ, mà là sẽ đàm tiếu đối với phu nhân trước… Thấy Hoàng Dung đôi môi giật giật, Tống Thanh Thư cũng không đợi nàng mở miệng, tiếp tục nói: -Đến thời điểm đó không đơn giản chỉ là phu nhân bị vạ, mà ngay cả Quách đại hiệp, đời này cũng bị phá huỷ, bởi vì mỗi khi nhắc tới Tương Dương Quách đại hiệp, phản ứng đầu tiên của thế nhân không phải là cái gì đại hiệp, mà là một nam nhân bị nữ nhân của mình đội lên trên đầu một cái nón xanh đáng thương. . -Được rồì…. Hoàng Dung đột nhiên kích động không thôi. ….