[Dịch] Thâu Hương Cao Thủ

Chương 519 : CHIẾN TRƯỜNG CỨU MỸ NHÂN

Ngày đăng: 08:26 03/08/20

Chương 512: CHIẾN TRƯỜNG CỨU MỸ NHÂN CHƯƠNG 512: CHIẾN TRƯỜNG CỨU MỸ NHÂN. Trước đây sau khi cùng Tống Thanh Thư tách ra, bọn họ tuy rằng dựa vào tự thân võ công đã phóng hỏa chung quanh đại doanh quân Thanh, nhưng chưa kịp rút đi thì bị Thanh binh chặn đứng, bọn họ tả đột hữu bôn ba, không có thành công phá vòng vây, ngược lại còn bị các lộ Thanh binh bức ép cùng một chỗ, theo vòng vây càng ngày càng nhỏ, Tiêu Phong quyết định thật nhanh, cùng mấy nam nhân quyết định lưu lại để đoạn hậu, trong lúc mấy nữ nhân thì rút lui trước. Nhưng quân Mãn Thanh thực sự là quá nhiều, tuy rằng Tiêu Phong phân nhóm đoạn hậu, đám quân truy đuổi theo mấy nữ nhân vẫn là không ít.. Kỳ thực bất luận là Hoàng Dung vẫn là A Cửu, hoặc là Da Luật Nam Tiên, đều là cao thủ trong chốn giang hồ, vốn là không phải chật vật như vậy, chỉ là trên chiến trường cùng với giang hồ giao đấu có bản chất khác nhau, trên chiến trường bốn phương tám hướng đều là kẻ địch, công phu khinh công xê dịch né tránh không có đất dụng võ, chỉ có thể dùng chiêu thức đơn giản nhất để mà nhanh chóng giải quyết kẻ địch đang xông lên, còn nếu dùng bất kỳ chiêu thức hoa xảo, hư chiêu, vô chiêu tinh diệu gì đó thì là tự tìm đường chết, trong khi nhóm người Hoàng Dung thì trùng hợp am hiểu nhất lại là chiêu thức tinh diệu hoa chiêu khéo léo. Với lại Đồ Hải nghiêm chỉnh huấn luyện quân binh, Bát kỳ binh tuy rằng võ công không cao, nhưng phối hợp đội nhóm thì không kẽ hở, nếu xuất hiện lổ hổng thì lập tức có người đến trám vào, khiến cho mấy nàng lúc này tình thế lâm vào ngàn cân treo sợi tóc. Trong ba nàng thì biểu hiện tốt nhất không ai bằng Da Luật Nam Tiên, dù sao nàng từ nhỏ đã ở trên lưng ngựa lớn lên, chinh chiến ngoài chiến trường cũng đã gặp qua nhiều rôi, nhưng khi nàng biểu hiện năng lực càng nổi trội, thì càng lúc càng nhiều Thanh binh kéo tới, rất nhanh ba nàng liền bị Thanh binh tách ra, một nửa truy theo Hoàng Dung và A Cửu, nửa kia thì lại vây quanh Da Luật Nam Tiên. Cũng không biết chống trả đã bao lâu, Da Luật Nam Tiên cảm thấy cánh tay mình đã nhức mỏi, mỗi một lần vung kiếm là phải dùng sức gấp mười lần khí lực bình thường, nàng có cảm giác được thanh bảo kiếm của mình tựa hồ cũng nặng nề, nói không chắc chưa biết lúc nào sẽ bị đánh rơi kiếm. Một chiêu kiếm vừa vung ra chém đứt mười mất đầu nhọn trường thương ở trước, Da Luật Nam Tiên đột nhiên cảm thấy hô hấp cứng lại, chưa kịp phản ứng thì lập tức từ phía sau đồng loạt đâm đến mấy đầu nhọn trường thương khác, Da Luật Nam Tiên không còn đường tránh né đành nhắm hai mắt lại. Không như Da Luật Nam Tiên trong suy nghĩ sẽ bị đâm chết, thay vào đó chính là một vòng tay ấm áp ôm ấp trên người mình, bên tai truyền đến tiếng kêu la thảm thiết của Thanh binh. Da Luật Nam Tiên không thể tin được liền mở mắt ra, ngạc nhiên phát hiện mình đang bị Tống Thanh Thư ôm vào trong ngực, mấy chục cây cương đao phảng phất đang bị một đôi bàn tay lớn vô hình khống chế, quay nhanh chung quanh chu vi vòng tròn quanh thân của hai người, lấy đi tính mạng những tên quân binh nào đứng trong phạm vi những cây cương đao đang xoay tít kia. Nhớ tới tình cảnh lúc Tống Thanh Thư ở trong Kim Xà đại hội dùng chiêu Vạn Kiếm Quy Tông, Da Luật Nam Tiên biết được trước mắt tất cả cảnh tượng này là do công phu của Tống Thanh Thư. -Cô nương tỉnh rồi sao? Tống Thanh Thư cúi đầu mỉm cườii với nàng, -Chúng ta đi ra ngoài trước … Nói xong hắn liền ôm chặt Da Luật Nam Tiên nhàn nhã lướt ra phía ngoài, mấy chục thanh cương đao trên dưới tung bay vẫn hộ vệ ở chung quanh hai người, bất kỳ nỗ lực nào xông lên ngăn cản của quân Bát Kỳ, vừa va chạm với lưỡi đao liền ngã xuống, rất nhanh không còn tên quân binh nào dám tiến lên ngăn cản hai người, dồn dập né tránh với ánh đao đang loé lên như là rắn rết, phía trước bọn quân binh đã tránh ra thành một con đường. -Ta vừa rồi nhắm mắt không phải là đang mơ hay tỉnh đây? Da Luật Nam Tiên nghĩ đến chính mình mới vừa rồi bị đám quân binh này như nước thủy triều dân lên làm cho rơi vào tuyệt cảnh, còn hắn thì nhàn nhã giống như đi dạo vậy, trong lúc nhất thời không khỏi ngây dại. -Có phải là cảm thấy ta hiện đang rất tuấn tú bất phàm, nên có loại yêu thích kích động đến ngây cả người? Da Luật Nam Tiên bị giọng nói của Tống Thanh Thư làm cho thức tỉnh, liền đẩy ra hắn. -Rõ ràng là ngươi không thành thật chiếm tiện nghi của ta. Da Luật Nam Tiên sắc mặt ửng đỏ, vì vừa rồi nàng phát hiện Tống Thanh Thư một tay vừa ôm chặt mình, thỉnh thoảng lén lút bóp lấy trên bầu vú của mình. -Tại hạ từ bên trong thiên quân vạn mã từ cứu cô nương ra, tại sao lại nói tại hạ không thành thật? Tống Thanh Thư kêu lên, hai người bây giờ đã đột phá ra khỏi vòng vây, mặt sau quân binh Bát Kỳ đã tản ra, bởi vì bên trong đại doanh càng lúc càng loạn, bọn chúng nhìn nhau, rồi rất nhanh liền giải tán.. -Hừ….ngươi rõ ràng có thể che chở cho ta một cách bình thường, đâu nhất định phải một đường vừa ôm vừa sờ ra. Nghĩ đến vừa rồi bàn tay của hắn như là tỏa nhiệt bóp lấy trên bầu vú mình, Da Luật Nam Tiên cũng có chút thất thần, đây chính là cái cảm giác bị nam nhân sờ soạng sao? -A…vậy mà cũng bị cô nương nhìn thấu, Tống Thanh Thư da mặt đủ dầy, bị vạch trần kế vặt cũng không chút nào biến sắc, -Anh hùng cứu mỹ nhân ai cũng có động tác giống nhau, vô số anh hùng tiền bối trước đây đều là như vậy, tại hạ cũng không thể làm khác được.. Da Luật Nam Tiên nghẹn lời: -Ngươi cãi chày cãi cối…. Tống Thanh Thư mỉm cười, không muốn dây dưa đến vấn đề này nữa: -Đúng rồi, nghe Tiêu huynh nói Chu Cửu và Hoàng phu nhân đi cùng với cô nương, các nàng kia đâu rồi?" -Ai nha.. Da Luật Nam Tiên vỗ đầu một cái, lo lắng chỉ đến phương hướng cách đó không xa, -Các nàng hướng về bên kia rút chạy, chúng ta mau nhanh đến cứu các nàng. -Đi thôi.. -Ai, ngươi… lại ôm ta làm gì… -Vì khinh công của cô nương quá kém. -Này..có mắc mớ gì đến cái..mông của ta.. -Xin thứ lỗi, lỡ tay đụng thôi mà.. -....................................... …………………………………………………………………………………. Cuối cùng cũng nhìn thấy Chu Cửu cùng Hoàng Dung, hai người đang lưng tựa lưng chống trả binh lính chung quanh, y phục trên người mang theo vài vết máu, không biết là máu của các nàng hay là của quân vấy vào, Tống Thanh Thư lòng như lửa đốt, hét lớn một tiếng liền thả người bay tới. Hai nàng quả thật là quá mức đẹp đẽ, cũng không biết là do động tâm tư, một đám sĩ tốt cùng vây quanh hai nữ, chỉ là nỗ lực bắt sống hai nàng, nếu không phải là như thế, thì các nàng cũng đã chống đỡ không được thời gian lâu như vậy, hai nàng khí lực tiêu hao gần hết, đang định cùng nhau tiến lên liều chết, đột nhiên từ trên trời giáng xuống mấy chục thanh cương đao, đám quân binh trước mặt hai trước còn chưa kịp phản ứng lại, thì đã bị đao khí lấy đi tính mạng rồi. Đột nhiên sinh ra biến cố để cả đám người không ứng phó kịp, Thanh binh dồn dập lùi về sau, cảnh giác nhìn đột nhiên xuất hiện một nam nhân từ chính giữa trung tâm, Chu Cửu khi nhìn thấy rõ thân hình Tống Thanh Thư, kích động tiến lên ôm chặt lấy hắn, nghẹn ngào nói: -Tống lang! Chu Cửu còn tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại ngươi đây. -Là do ta không tốtc, để hai người đặt mình vào nguy hiểm. Cảm nhận được thân thể Chu Cửu hơi run rẩy, Tống Thanh Thư biết nàng giờ này tâm thần đang khuấy động, vội vã nhẹ nhàng vỗ lưng nàng an ủi lên. Thấy hai người dáng vẻ thân thiết, Hoàng Dung đứng bên cạnh cực kỳ lúng túng, hữu tâm muốn nói cám ơn lại không biết làm sao mà mở miệng, huống chi nàng vẫn chưa quên từ giấc mộng đi ra, nên vừa nhìn thấy Tống Thanh Thư thì có chút tâm hoảng ý loạn. Trải qua một chốc lát này, vòng vây của Thanh binh đã phản ứng lại, dồn dập hét to vọt tới, Tống Thanh Thư nhìn thấy Da Luật Nam Tiên vẫn đứng ngây ra ở tại chỗ, liền vẫy tay, dùng kình lực Cầm Long Công màng nàng hút tới. Lấy công phu của Da Luật Nam Tiên, Tống Thanh Thư muốn từ cách xa như vậy đem nàng hút tới thì không có dễ dàng như vậy, nhưng không biết tại sao, Da Luật Nam Tiên do dự một chút, liền từ bỏ ý định chống lại, thậm chí còn dùng khinh công phối hợp, thân hình khoan thai bay xuống đến bên cạnh hắn. Nhìn càng lúc càng nhiều Thanh binh đến gần, Tống Thanh Thư bảo vệ ba nàng, đột nhiên há mồm dùng Sư Hống Công, dựa vào nội lực hùng hậu làm chấn động đến mức một đám người trên lưng ngựa cũng ngã xuống, nhìn ba nàng há hốc mồm, Tống Thanh Thư mỉm cười…