[Dịch] Thâu Hương Cao Thủ
Chương 634 : HÙ DỌA.
Ngày đăng: 08:34 03/08/20
Trương Tam Phong muốn đi Kim Xà Doanh, vì thế Trương Tam Phong sẵn dịp muốn mang Nhậm Doanh Doanh cùng đi đến Kim Xà Doanh để giải quyết giùm chuyện của nàng, Tống Thanh Thư lại lo lắng A Cửu cùng Hạ Thanh Thanh ứng phó không thông với Trương Tam Phong, nên đành thuận thế đi theo một đường.
Tác Ngạch Đồ chuyến đi này mục đích vốn chính là đến Kim Xà Doanh, bây giờ có thể cùng Trương Tam Phong một đường, hắn quả thực là cầu còn không được, dù sao trước đó bị ám sát đã khiến hắn sợ mất mật.
Về phần A Tử, từ lúc trung phải Di Hồn Đại Pháp của Tống Thanh Thư về sau, trong lòng ngầm đã thừa nhận Tống Thanh Thư là chủ nhân của nàng, đương nhiên là Tống Thanh Thư đi chỗ nào, nàng sẽ đi chỗ đó, Du Thản Chi mặc dù không muốn, nhưng vẫn không nỡ rời khỏi A Tử, dù phiền muộn cũng phải đi theo.
Một đoàn người rất nhanh đến khu phụ cận vào một tửu điếm, Tác Ngạch Đồ đại nạn không chết, tâm tình cực kỳ thoải mái, toàn bộ chi tiêu hắn liền gánh chịu, nhất là đối với Trương Tam Phong, Tống Thanh Thư, Nhậm Doanh Doanh ba người này, cung phụng như thượng khách đều là an bài tốt nhất.
Chỉ là ba người bọn họ không có tâm tư hưởng thụ, Nhậm Doanh Doanh toàn thân run rẩy càng lúc càng lợi hại, hiển nhiên là hàn độc sắp không áp chế được nữa.
-Tiểu cư sĩ, lát nữa ngươi khử độc cho Nhậm cô nương, nhớ đặt trong phòng thêm lửa than, cũng có thể thêm hiệu quả đấy.
Trương Tam Phong nói với Tống Thanh Thư.
-Trương chân nhân thần công cái thế, tiểu bối nào dám múa búa qua mắt thợ, chi bằng Trương chân nhân ra tay cứu chữa Nhậm Doanh Doanh giùm đi.
Tống Thanh Thư vội đáp.
Trương Tam Phong mỉm cười lắc đầu:
-Tiểu cô nương này muốn cắt đứt hôn sự cùng với Thanh Thư, nên không muốn nhận lấy nhân tình của Võ Đang, cũng là có thể hiểu được tình ý của tiểu cô nương này ra sao, cho nên bần đạo không tiện xuất thủ.
Nhậm Doanh Doanh gương mặt tái nhợt hiện ra một chút ửng đỏ, có chút thẹn thùng xấu hổ.
-Nhậm cô nương đừng có để ý, thành thân là chuyện cả một đời, trọng yếu nhất chính là tình đầu ý hợp. Ngươi đã đối Thanh Thư vô ý, miễn cưỡng kết hợp với nhau làm gì, đối với song phương hai người đều không công bằng.
Trương Tam Phong thở dài, đứng dậy đi ra ngoài,
-Tiểu cư sĩ, ngươi an tâm loại trừ hàn độc cho Nhậm cô nương đi, bần đạo sẽ ở sát vách hộ pháp cho các ngươi, không để cho ai đến quấy rầy các ngươi đâu.
- Tạ ơn Trương chân nhân.
Tống Thanh Thư cùng Nhậm Doanh Doanh cùng thi lễ.
Khi trong phòng chỉ còn lại có hai người, Tống Thanh Thư cùng Nhậm Doanh Doanh mắt to mắt nhỏ nhìn nhau..
Cuối cùng vẫn là nữ tử da mặt mỏng , Nhậm Doanh Doanh dời ánh mắt, nhỏ giọng nũng nịu nói:
-Cao nhân…
-Nhậm cô nương, cô nương còn thiếu ta một lời giải thích.
Tống Thanh Thư âm thầm suy nghĩ, không ngờ tư thái của Nhậm Doanh Doanh lúc này lại mê người như thế.
Nhậm Doanh Doanh sắc mặt đỏ lên, vội giải thích nói:
-Doanh Doanh sớm đã có ý trung nhân, bất đắc dĩ gia phụ đem tiểu nữ gả cho Kim Xà vương Tống Thanh Thư. . .
Nhậm Doanh Doanh giản lược đem chân tướng nói kể ra,
-Doanh Doanh rơi vào đường cùng, nên đành ra hạ sách này, mong cao nhân tương trợ.
Tống Thanh Thư hừ một tiếng:
- Chẳng lẽ Lệnh Hồ Xung gì đó võ công còn cao hơn Tống Thanh Thư hay sao?
Nhậm Doanh Doanh khẽ lắc đầu:
-Xung ca kiếm thuật tuy cao, nhưng so với họ Tống, vẫn còn là thua kém rất xa.
Tống Thanh Thư khóe miệng âm thầm mỉm cười:
-Nghe giang hồ có lời đồn, Kim Xà vương Tống Thanh Thư trước kia tựa hồ có cái ngoại hiệu, kêu cái gì là Ngọc Diện Mạnh Thường, trong chốn võ lâm nổi danh mỹ nam tử, vậy vị Lệnh Hồ Xung kia có phải là Phan An Tái Thế, Tống Ngọc trọng sinh?
Nhậm Doanh Doanh hơi đỏ mặt, vẫn lắc đầu:
-Luận dung mạo, Xung ca chỉ có thể tạm gọi cũng là người tuấn lãng. . . Chỉ bất quá trong mắt tiểu nữ, hắn so bất luận mỹ nam tử nào khác thì cũng anh tuấn hơn…
Tống Thanh Thư khó chịu, nói:
- Hắn đã là tốt như vậy, vậy cô nương cứ tìm gặp hắn là được, việc gì phải lôi kéo ta vào cái vũng nước đục này?
Nhậm Doanh Doanh thở dài:
-Xung ca chắc là nghe được chuyện hôn sự của tiểu nữ cùng Tống Thanh Thư, nên cố tình lẩn tránh không chịu gặp tiểu nữ, tiểu nữ đã phái người tìm kiếm khắp nơi, cũng không có tin tức gì. Lần này cơ duyên xảo hợp gặp phải Trương chân nhân cùng cao nhân, thật sự đây là cơ hội tốt ngàn năm một thuở, cho nên tiểu nữ. . .
-Cho nên cô nương liền đem chủ ý đánh tới trên người của ta?
Tống Thanh Thư bất mãn,
-Nhậm cô nương đúng là tâm tư cẩn thận chu đáo, có Trương chân nhân ra mặt, lại thêm ta, họ Tống kia cho dù là không có nguyện ý, cũng đành giải trừ đoạn hôn ước này. Chỉ là bất quá ta tại sao phải giúp cho cô nương? Tống Thanh Thư bây giờ trong tay đang cầm trọng binh, trên giang hồ lại là tuyệt đỉnh cao thủ, ta tại sao phải vô duyên vô cớ trêu chọc loại người cường địch này?
-Cao nhân…
Nhậm Doanh Doanh trong lòng quýnh lên, vừa muốn nói gì, đột nhiên cảm thấy hàn khí bên trong cơ thể dâng lên, toàn thân nhịn không được lạnh run.
Tống Thanh Thư liền nắm lấy mạch đập của nàng, khẽ nhíu mày:
-Thôi không tính toán nữa, ta cũng sợ cô nương, coi như ta làm người tốt thành toàn một đôi hữu tình, có đắc tội với Kim Xà vương gì đó cũng đành đắc tội …
-Đa. . . đa… tạ cao nhân.
Nhậm Doanh Doanh hàm răng không ngừng run lên vì hàn khí..
-Đừng nói chuyện nữa, ta bây giờ loại trừ hàn độc cho cô nương đây.
Tống Thanh Thư dang tay rộng ra, để Nhậm Doanh Doanh ngồi vào trong lòng hắn, hắn từ phía sau đưa ôm lấy nàng, một tay đè lấy bụng dưới nàng, một tay đè chặt trên ngực nàng, lập tức hai làn chân khí nóng ấm cùng lúc rót vào trong cơ thể nàng.
Nhậm Doanh Doanh thì quá sợ hãi:
-Cao. . . cao nhân… làm cái gì vậy?
Tống Thanh Thư nhàn nhạt đáp:
- Loại trừ hàn độc cho cô nương.
Hai người bây giờ thân thể gấp dính chặt vào nhau, Nhậm Doanh Doanh cảm thấy quanh thân còn quấn một cỗ khí tức nồng đậm nam tử, thậm chí còn có thể loáng thoáng cảm nhận được sau lưng nam nhân nhịp tim đập, nhịn không được cắn môi:
-Nhất định phải. . . nhất định phải dùng cái loại tư thế này sao a?
Ngoại trừ lúc trước bị Tống Thanh Thư sờ soạng khắp nơi, nàng chưa từng có cùng nam nhân khác tiếp xúc qua khoảng cách gần như vậy, nếu không phải trông cậy vào đối phương tương trợ giúp nàng giải trừ hôn ước và trị thương, không dám liền phản ứng sợ đắc tội, Nhậm Doanh Doanh chỉ sợ là đã tại chỗ trở mặt rồi.
Tống Thanh Thư mặt không thay đổi đáp:
-Nhậm cô nương không cần suy nghĩ lung tung, để loại trừ hàn độc, trọng yếu nhất là không thể để cho hàn độc xâm nhập đến đan điền, ở ngực cùng trên đỉnh đầu, chỉ cần giữ vững được ba khu vực này, thì trong cơ thể của cô nương dù hàn độc hung mãnh đến đâu đi nữa, cũng có thể loại trừ được, còn trái lại thì cho dù có chân khí ngoại lực tác động vào củng là rất khó khăn. Năm đó Trương Vô Kỵ giáo chủ Minh Giáo khi còn nhỏ bị trùng Huyền Minh Thần Chưởng, hàn độc xâm nhập vào đến ba khu cực này, cho dù là Trương chân nhân có tu vi thông thiên cũng hóa giải không được, nếu không nhờ họ Trương kia về sau gặp được cơ duyên xảo hợp tìm được Cửu Dương Thần Công, chỉ sợ xương cốt đã vùi dưới lòng đất không biết bao nhiêu năm rồi. Còn tình trạng của Nhậm cô nương trước đó bời vì Tung Sơn phái và Thiếu Lâm Tự làm cho trì hoãn, nên chỉ có thể tạm thời ngăn chặn hàn độc trong cơ thể, trãi qua thời gian không ngắn, trong cơ thể cô nương hàn độc đã bị áp bách đến cực hạn, tùy lúc sẽ phản phệ, nếu ta lại làm từ từ từng bước khử độc cho cô nương, khó đảm bảo hàn độc sẽ bị dồn nén xâm nhập vào đan điền và mấy chỗ kia, cho nên ta mới dùng loại tư thế này khử độc cho cô nương, từ đan điền và ở ngực có chân khí của ta liên tục không ngừng đưa vào, hàn độc đương nhiên không có thời cơ phát tác.
-Thế nhưng . .
Nhậm Doanh Doanh khẽ cắn môi,
-Nam nữ…khác biệt …
-Ta bây giờ chỉ là đang chữa thương, lúc chữa thương thì không còn phân biệt nam nữ gì cả,
Tống Thanh Thư nhàn nhạt đáp,
-Nếu không hoàn toàn hóa giải hàn độc trong cơ thể của cô nương, cho dù là tính mệnh có giữ được, chỉ sợ ngày sau cô nương sẽ rất khó có hài tử, chẳng lẽ cô nương muốn cùng vị tình lang kia sống cô độc suốt quãng đời còn lại hay sao?