Thay Chị Lấy Chồng
Chương 201 : Tôi nắm trong tay 51% cổ phần tống thị?!
Ngày đăng: 17:44 19/04/20
Tôi lặng nhìn Lý Hào Kiệt, hoàn toàn không biết anh để bụng việc gì nữa.
Lý Hào Kiệt nóng nảy kéo tôi lên xe, sau đó đốt một điếu thuốc rít mạnh hai hơi, rồi nói: "Anh hiếm khi thấy em khóc, nhưng đã thấy em vì Lương Khanh Vũ mà khóc, nếu như có ngày Lý Trọng Mạnh chết, anh cũng đoán em cũng sẽ khóc vì anh ta, nhưng nếu anh chết rồi, sợ là em không chút dao động mà chỉ "A" một tiếng thôi đúng không."
Lời nói của anh khiến tôi sững sờ.
Nếu có một ngày Lý Hào Kiệt chết mất? Tôi cũng chưa từng nghĩ đến.
Xe từ từ khởi động, rất nhanh thì chạy đến khu nhà ở lúc nãy. Tôi nhìn lướt qua tên nhà ở, gọi là "Nhất Thế Gia"
Khu này rất phù hợp với tên gọi của nó, mỗi căn hộ bên trong đều độc lập tách ra, có sân trước và cả sân sau, còn có chỗ có thể để được hai chiếc xe, ở thành phố Vĩnh An này thì khu nhà ở như vậy cũng không có nhiều.
Xe lái vào, Lý Hào Kiệt mở cửa xe giúp tôi, hạ hết kính của 4 cửa xe
Rồi chủ động nắm lấy tay tôi nói” Thật xin lỗi, vừa nãy anh hơi kích động, anh biết trước đây đã làm nhiều việc khiến em tổn thương, anh luôn biết vừa nãy em từ chối chữa trị là do không muốn ở một năm bên cạnh anh, nên anh…”
“Tôi biết” mượn cơ hội này tôi hỏi Lý Hào Kiệt “Anh có thể nói cho tôi biết cái chết của Lương Khanh Vũ có liên quan đến anh hay không?”
“Cái gì?”
Câu hỏi của tôi khiến Lỹ Hào Kiệt sững sờ
Anh cau mày “Tại sao em cảm thấy cái chết của anh ta có liên quan đến anh?”
“Bởi vì em đã nghe qua một đoạn ghi âm…”Tôi nói cho Lý Hào Kiệt về đoạn ghi âm được Tống Duyên Minh mở lúc bị bắt cóc
Không phải tôi ngốc mà là tôi hiện giờ, chỉ có một mình, chỉ có thể nói ra mà bản thân thì không có bản lĩnh đi điều tra gì cả.
“Nếu anh nói không liên quan, em tin không?” Lý Hào Kiệt nhìn tôi, con ngươi đen hơi lóe sáng giống như đang đợi chờ điều gì.
Tôi lặng người một chút rồi trả lời “em tin.”
Nghe vậy, tôi có thể cảm nhận anh ấy thở phào một hơi, nhẹ gật đầu “Giao cho anh, cái chết của cậu ta nếu không phải là ngoài ý muốn thì anh sẽ tra rõ giúp em.”
Anh nói xong, kéo tôi đi vào trong một căn nhà
“Trả khẩu trang lại đây!” Tôi bất chợt luống cuống
Phan Ngọc sửng sốt một chốc, đột nhiên chợt cười to “ Ha haaaa!Tống Duyên Khanh, có phải làm chuyện xấu quá nhiều nên bị quả báo không!”
Vẻ mặt Tống Cẩm Dương cũng vô cùng vui vẻ nói “Tống Duyên Khanh, mày cũng có ngày hôm nay.”
Người xung quanh nhìn tôi chỉ chỏ.
Ma lem!Ma lem!
Lời bọn trẻ hư nói ngày trước đột nhiên xuất hiện trong đầu tôi......
“Không, tôi không phải là ma lem!” Rõ ràng không ai nói gì tôi cả, tôi lại như nghe thấy như vậy!
Vừa lẩm bẩm, dùng tay che mặt và xông ra đám đông!
Bọn người phía sau còn nói gì đó tôi cũng nghe không rõ ràng nữa rồi.
Tôi về nhà, đầu óc rối bời.
Ngồi rất lâu mới nhớ lại lời Phan Ngọc nói, 51% cổ phần của Tống Thị đang ở trong tay tôi?!
Nếu cho tôi đoán việc này do ai làm ra, tôi chỉ có thể nghĩ đến một người
Tôi tính đợi Lý Hào Kiệt trở về hỏi anh. Nhưng anh ấy lại gọi điện báo phải đi công tác, hai ngày mới trở về.
Tôi cho rằng bản thân phải chờ hai ngày ở nhà, nhưng chỉ qua một tiếng, anh ấy có mặt ở nhà nói với tôi “ Sắp xếp hành lí theo anh đến Thành Phố N công tác.”
“Em đi?” tôi nhanh chóng lắc đầu “ Em như vậy rồi tốt nhất là không đi, ở nhà đợi anh, em đảm bảo lúc anh về em có ở nhà.”
Việc lúc chiều, ánh mắt kì thị của mọi người khiến tôi sợ hãi khi ra khỏi nhà.
Bản thân hận không thể ở nhà một mình, không muốn đi nơi nào khác cả.