Thầy Giáo Lưu Manh

Chương 140 : Ai đã mật báo?

Ngày đăng: 08:43 27/06/20

Ba cô nàng xinh đẹp đỡ nhau đi vào phòng ngủ của Dụ Mỹ Nhân, mới vừa đóng cửa lại, chợt nghe tiếng An Viện Viện cười nhạt:

– Biết trong nhà không có đại côn, cậu đã thay chúng tôi chuẩn bị tốt, ân, ngày hôm nay tôi sẽ thanh toàn cho sẽ.Nói xong, chợt nghe đến tiếng gõ rất nặng nề.

Bối Nhị Nhị nhỏ giọng hỏi:

– Này, tiếng『 bộp bộp 』là thanh âm của mộc côn, vậy tiếng『 bang bang 』là của vật gì?

Dụ Mỹ Nhân than thở:

– Nhà của tớ trước đây cũng nuôi chó, về sau con chó chết già, mẹ và tớ đều thương tâm chết mất, không có nuôi nữa, vừa là tiếng đánh lên tấm ván gỗ của chuồng chó, tớ vẫn không rõ là có ý gì, hiện tại tớ đã hiểu, thanh âm『 bang bang 』chính là thanh âm gỗ nện vào thịt đó.

Hạ Mạt Mạt dán tai vô cửa phòng tỉ mỉ lắng nghe một hồi, nhíu nhíu mày:

– Di? Không nghe được thanh âm『 bang bang 』nữa, hiện tại hình như là tiếng『 sưu sưu 』, Cá cá, đây là nhà cậu, cậu nói một chút đây là cái thanh âm gì.

Dụ Mỹ Nhân khổ sở mà lắc đầu, trên mặt tái nhợt có vẻ bất nhẫn:

– Đó là tiếng gỗ vút trong gió, mẹ đã đổi sang chổi lông gà tiếp tục đánh, đương nhiên sẽ không có tiếng『 bang bang 』, chỉ có 『 sưu sưu 』 tiếng rồi.

Bối Nhị Nhị dậm chân, cau mày rên rĩ yêu kiều:

– Làm gì nha? Muốn đánh chết người ta hay sao vậy!Sắc mặt Hạ Mạt Mạt cũng là đại biến:- Đều không nghe thanh âm của An lão sư nữa, tớ cảm thấy là nên đi ra xem một chút, chẳng may An lão sư đã…

…đọc truyện tại website: MyTruyen.com

Lời còn chưa dứt, Bối Nhị Nhị lập tức xoay người mở rộng cửa, liền xông ra ngoài.

– Nhị Nhị, con ra ngoài làm gì?

An Viện Viện hung hăng gõ một cái mộc côn trong tay.Bối Nhị Nhị sợ đến lại xoay người chạy trở về phòng, Hạ Mạt Mạt nhanh chóng hỏi:

– An lão sư còn sống không?

Bối Nhị Nhị giận điên lên:

– Phi, cậu rất muốn An lão sư chết sao? An lão sư đã cứu cậu à nha! Thật là, An lão sư đối mặt nhiều lưu manh như vậy hắn cũng không chết, Dụ nương cùng mẹ tớ làm sao có thể đem An lão sư đánh chết? Hừ, bất quá chỉ đánh bầm 1 bên mắt hắn mà thôi.

– Cái gì?

Ánh mắt Hạ Mạt Mạt như sắp rơi đi ra rồi, cả viền mắt đều đánh bầm đen, có thể thấy được hai vị mẫu thân thực sự hạ thủ độc ác.Dụ Mỹ Nhân nằm ở trên giường đột nhiên cười hi hi.

Bối Nhị Nhị giận điên lên:

– Thúi chết cá, An lão sư không phải là trượng phu của cậu sao? Hắn đều bị đánh thành cái dạng này, sao cậu lại còn có thể cười được?

Dụ Mỹ Nhân bĩu môi:

– Cậu nói sai rồi ohhh, An lão sư là chồng tớ không sai, nhưng tớ chỉ là một trong số các lão bà của hắn, các lão bà ngoài của hắn đều không lo lắng, thì tớ lo lắng cái gì?

Bối Nhị Nhị nhăn nhó một cái, lớn tiếng giải thích:

– Tớ, tớ không xông ra hay sao?

Dụ Mỹ Nhân gật đầu:

– Ân, cậu có xông ra, nếu không phải không thoải mái, bằng không tớ cũng sẽ xông ra, nhưng hiện tại còn có một người không có xông ra.

Bối Nhị Nhị hỏi:

– Cậu nói Mạt Mạt? Không đúng nha, Mạt Mạt nói chưa cùng An lão sư làm qua chuyện kia, nàng không tính là lão bà của An lão sư rồi!

Một bên, nhãn thần Hạ Mạt Mạt lóe ra liên tục, sắc mặt cũng âm tình bất định, nàng vừa không có thừa nhận, cũng không có phủ nhận là vợ của An lão sư.

– Hừ! Quả nhiên là ngực lớn nhưng không có đầu óc.

Dụ Mỹ Nhân cười lạnh một tiếng:

– Nhị Nhị, tớ hỏi ngươi, An lão sư lúc tiến vào nhà, trong tay và trên người hắn có cái gì?

Bối Nhị Nhị lập tức liền nhớ ra đến:

– Một túi hoa, một túi quà cùng một cây côn lớn.

Dụ Mỹ Nhân lộ ra quỷ dị vẻ:

…đọc truyện tại website: MyTruyen.com

– Đây không phải là gậy lớn bình thường, mà là một cây đại côn chịu đòn nhận tội.

Bối Nhị Nhị che miệng cười duyên:

– Ân, xem ra An lão sư rất có thành ý nhận sai.

Dụ Mỹ Nhân hừ lạnh một tiếng:

– Thế nhưng là, An lão sư ngày hôm nay đi vườn trò chơi Lục Thảo Môi, bụng của tớ còn chưa có đau nhức, cũng không có chảy máu. Về sau, chúng ta đi bệnh viện, tại trong bệnh viện, mẹ tớ cùng bối nương mới biết được chúng ta đều đã lên giường cùng An lão sư, mà phát sinh việc này, An lão sư nguyên bản hết thảy đều không biết.Bối Nhị Nhị gãi gãi đầu:

– An lão sư nếu như không biết, hắn thế nào trở lại một cái liền nhận sai?

Dụ Mỹ Nhân trừng to hai con mắt nói:

– Hỏi rất hay, vậy chỉ có một loại khả năng, có người nói cho An lão sư, cho nên An lão sư liền chuẩn bị một cây đại côn chịu đòn nhận tội.

Bối Nhị Nhị hiểu ra:

– Nga, cậu đang nói, có người mật báo cho An lão sư?

Dụ Mỹ Nhân gật đầu:

– Chuẩn rồi, nhất định có người đã nói sớm cho An lão sư.

Bối Nhị Nhị vội hỏi:

– Vậy sẽ là người nào mật báo cho An lão sư đâu nè?

Dụ Mỹ Nhân từ dưới gối đầu lấy ra điện thoại di động:

– Rất đơn giản, hiện tại chúng ta cầm mobile ra, mọi người kiểm tra một chút Inbox lẫn nhau, sẽ biết là người nào mật báo.

Hạ Mạt Mạt vốn không nói được một lời, cuối cùng cũng mở miệng:

– Không cần kiểm tra nữa, là tớ đã mật báo cho An lão sư.

Dụ Mỹ Nhân nhàn nhạt nói:

– Tớ cũng biết là cậu mà.

Hạ Mạt Mạt cười nhạt:

– Vậy cũng không thể chứng minh tớ là vợ của An lão sư nha.