Thầy Giáo Lưu Manh
Chương 65 : Dụ nương cùng đi chơi
Ngày đăng: 08:41 27/06/20
Bối Tĩnh Phương đóng cửa sổ lại, không phải là bởi vì ánh mặt trời quá chói chang, mà là hắn muốn làm tình với An Viện Viện, dù sao hắn cũng sắp rời nhà nửa tháng, trong lòng rất không nỡ, thấy tư thế ngủ của An Viện Viện thật mê người, Bối Tĩnh Phương đã trùng động.
An Viện Viện lại nhàn nhạt nói:
– Tôi tới tháng rồi.
Chung sống với nhau gần 20 năm, mỗi một cái động tác của Bối Tĩnh Phương, An Viện Viện hầu như đều hiểu là có ý gì, cho nên An Viện Viện không đợi Bối Tĩnh Phương bò lên giường, đã cắt đứt ý niệm của hắn.
Nhưng kỳ thực kinh nguyệt của An Viện Viện không có tới, nàng chỉ là không muốn Bối Tĩnh Phương đụng vào thân thể nàng nữa mà thôi, bởi vì Bối Tĩnh Phương đã bị tiện huyệt bẩn thỉu của mợ Trương làm ô nhiễm.
– Vậy em nghỉ ngơi đi!
Bối Tĩnh Phương bất đắc dĩ rời đi, An Viện Viện lại lặng lẽ đem bàn tay đặt vào giữa hai chân, tiếp tục sờ vuốt nơi riêng tư… An Phùng Tiên lại gặp được Bối Tĩnh Phương. Tại lúc Bối Nhị Nhị hưng cao chui vào trong xe ô tô, An Phùng Tiên liền thấy hắn, nhưng bọn họ đều không nói gì, có lẽ thứ nên nói đều đã nói, không nên nói trong lòng mọi người hiểu rõ, tất cả đều không cần nói gì cả.
Bối Nhị Nhị lo lắng thúc giục, An Phùng Tiên đi tới trạm kế tiếp, Hạ Mạt Mạt thanh tú thoát tục sớm đã chờ hồi lâu, nàng mặc quần áo ngắn gọn, trên thân một bộ áo T-shirt màu trắng, ống tay áo thấp, cổ tròn bó sát người, dưới thân là một chiếc quần jean xanh đen trễ lưng bó sát người, sau lưng mang một túi nhỏ màu lam nhạt, phối hợp đôi giày cao gót màu lam nhạt, ai! Thấy đầu ngón chân lóng lánh của Hạ Mạt Mạt lộ ra ngoài, An Phùng Tiên liền xung động.
– Mạt Mạt, cậu thành thật khai báo, đêm qua cậu đã đi đâu? Gọi điện thoại cho cậu thì lại không bắt máy.
Bối Nhị Nhị một bộ hờn dỗi trách cứ, kỳ thực nàng ngày hôm nay cũng rất đẹp, áo T-shirt màu hồng, quần jean lửng xanh đen trễ lưng bó sát người, chỉ là nàng mang một đôi bốt cao, dấu đi cặp giò đẹp bình thường lộ ở bên ngoài.
Hạ Mạt Mạt nói:
– Tớ đi bơi lại vừa nghe nhạc, đồ ngốc, chẳng lẽ không biết gọi điện thoại di động cho tớ sao?
Bối Nhị Nhị cố ý gây hấn, có chút ý xấu:
– Điện thoại di động cậu không phải là bị An… An lão sư vứt đi sao?
Hạ Mạt Mạt lập tức từ bao trong túi xuất ra một chiếc điện thoại di động iPhone 8 mới cáu:
– An lão sư đền cái mới cho tớ, cậu nói xem, đẹp mắt không?
Đang lái xe, An Phùng Tiên thời khắc chú ý hai gã cô gái xinh đẹp bát quái, nghe Hạ Mạt Mạt vừa nói như vậy, không khỏi trên mặt phát nhiệt, nghĩ thầm không ổn, quả nhiên, mặt Bối Nhị Nhị tối sầm, cái miệng nhỏ nhắn bĩu ra:
– Hừ, An lão sư bất công.
Hạ Mạt Mạt đắc ý cười cười:
– Bất công? Nói ngược sao?? Cậu đi học có thể đc ngủ như heo trong lớp, tớ… tớ chỉ bất quá chơi điện thoại một chút đã bị mắng, bị quẳng đồ đạc, thực sự là thật thê thảm ohhh.
Bối Nhị Nhị ngẫm lại cũng phải, dường như cảm thấy An lão sư đối với nàng Bối Nhị Nhị tốt hơn, trong lòng nhất thời thoải mái hẳn lên:
– Hehe… An lão sư không phải là đã đền con Iphone 8 mới cho cậu sao?
Hạ Mạt Mạt lặng lẽ liếc nhìn An Phùng Tiên, cố ý lớn tiếng nói:
– Cậu cũng để cho An lão sư mắng trước mặt mọi người, quẳng đồ đạc trước mặt mọi người nha, hừ, nói không chừng An lão sư sẽ đền cho cậu một cái đó…
An Phùng Tiên nhanh chóng giảng hòa:
– Tôi van cầu các em, buông tha An lão sư đi ! Đừng nói nữa.
– Ha ha…
Hai cô gái xinh đẹp cười làm một đoàn.
An Phùng Tiên lĩnh giáo nữ nhân lợi hại, hắn mới vừa thở dài một hơi, xe đã đến dưới lầu nhà Dụ Mỹ Nhân, không sai lệch, vừa vặn chín giờ kém 10 giây. Hai vị mỹ nữ tuyệt sắc sớm đã đứng lặng chờ, một vị là Dụ Mỹ Nhân, một vị khác lại là mẫu thân của Dụ Mỹ Nhân, Dụ Mạn Đình.
– Dụ nương… Thật xinh đẹp ohhh, cũng đi cùng chúng ta chứ!
Hạ Mạt Mạt cùng Bối Nhị Nhị hưng phấn sắp lật ngược cả xe.
Dụ Mỹ Nhân xinh đẹp chui vào ngồi phía sau, Dụ Mạn Đình dĩ nhiên thực sự mở cửa xe, ngồi vào chỗ ngồi kế bên tài xế, sau đó nhẹ nhàng mà đóng cửa xe. Thấy An Phùng Tiên có vẻ ngoài ý muốn, nàng cười vui vẻ nói:
– An lão sư, tôi cũng có thể đi cùng chứ?
– Có thể, đương nhiên rồi.
An Phùng Tiên nhanh chóng khởi động động cơ, hắn còn rất sợ Dụ Mạn Đình muốn xuống xe.
– Cảm ơn nha! An lão sư.
Dụ Mạn Đình mềm nhu thanh âm sắp làm cho đầu khớp xương An Phùng Tiên nghe mềm đi, trời ạ! Thanh âm đẹp quá, cùng thanh âm nhõng nhẽo của An Viện Viện tuyệt đối không phân cao thấp.
– Không cần cảm tạ, không cần cảm tạ, hoan nghênh Dụ nương…
An Phùng Tiên nghe thấy được mùi thơm thấm người, hắn chú ý tới, Dụ Mạn Đình mặc váy ngắn màu xanh nhạt thực sự quá đẹp, quá mốt, đùi đẹp lõa lồ gợi cảm thon dài, trời ạ! Làm người ta tim đập thình thịch và ở dưới đũng quần thằng nhỏ cũng bắt đầu chào cờ.
Sau xe hai tiếng thét chói tai:
– Gọi Dụ tỷ tỷ.
An Phùng Tiên sửng sốt, lập tức gật đầu:
– Dụ tỷ tỷ, Dụ tỷ tỷ, hoan nghênh thao tỷ tỷ.
Dụ Mạn Đình bật cười:
– Không chào đón tôi cũng muốn đi, dù sao hôm nay cũng là ngày lành.
Dụ Mỹ Nhân cũng cười duyên hát đệm:
– Mẹ em nói, ngày hôm nay 9h xuất môn, Đông, Tây, Nam, Bắc đều có thể gặp thần tài, là đại cát tốt nhất.(Bên Trung Quốc rất coi trọng mấy cái giờ xuất hành này à nha)
– Oa!
Lại là một mảnh tiếng thét chói tai, vô cùng náo nhiệt.
An Phùng Tiên thừa cơ ngắm Dụ Mạn Đình, không nghĩ tới Dụ Mạn Đình cũng đang đánh giá An Phùng Tiên, bốn mắt tương giao, hai người đều nhìn nhau cười. Trước, An Phùng Tiên nghe qua Bối Nhị Nhị nói khoác, đã lưu lại ấn tượng tốt tại trong lòng Dụ Mạn Đình, hôm nay nhìn thấy, còn cảm thấy An lão sư nhã nhặn ngại ngùng, không giống người thô lỗ, trong lòng không khỏi đối với An Phùng Tiên lại tăng thêm vài phần hảo cảm.
An Phùng Tiên đã điều tra qua Dụ gia, cũng đã gặp Dụ Mạn Đình, nhưng đều là cự ly xa quan sát, cùng hiện đang đối mặt so sánh, Dụ Mạn Đình càng là đẹp đến khó có thể nói nên lời, vị thiếu phụ này mặt trái xoan, nguyệt mi mắt phượng, châu môi răng ngọc xinh đẹp, sợ rằng trong thiên hạ chỉ có một mình An Viện Viện có thể so sánh, trách không được các nàng sinh ra con gái đều là bảo bối tụ tập nhân gian tinh hoa, ngưng kết thiên địa linh khí.
—Hết chương 65—
An Viện Viện lại nhàn nhạt nói:
– Tôi tới tháng rồi.
Chung sống với nhau gần 20 năm, mỗi một cái động tác của Bối Tĩnh Phương, An Viện Viện hầu như đều hiểu là có ý gì, cho nên An Viện Viện không đợi Bối Tĩnh Phương bò lên giường, đã cắt đứt ý niệm của hắn.
Nhưng kỳ thực kinh nguyệt của An Viện Viện không có tới, nàng chỉ là không muốn Bối Tĩnh Phương đụng vào thân thể nàng nữa mà thôi, bởi vì Bối Tĩnh Phương đã bị tiện huyệt bẩn thỉu của mợ Trương làm ô nhiễm.
– Vậy em nghỉ ngơi đi!
Bối Tĩnh Phương bất đắc dĩ rời đi, An Viện Viện lại lặng lẽ đem bàn tay đặt vào giữa hai chân, tiếp tục sờ vuốt nơi riêng tư… An Phùng Tiên lại gặp được Bối Tĩnh Phương. Tại lúc Bối Nhị Nhị hưng cao chui vào trong xe ô tô, An Phùng Tiên liền thấy hắn, nhưng bọn họ đều không nói gì, có lẽ thứ nên nói đều đã nói, không nên nói trong lòng mọi người hiểu rõ, tất cả đều không cần nói gì cả.
Bối Nhị Nhị lo lắng thúc giục, An Phùng Tiên đi tới trạm kế tiếp, Hạ Mạt Mạt thanh tú thoát tục sớm đã chờ hồi lâu, nàng mặc quần áo ngắn gọn, trên thân một bộ áo T-shirt màu trắng, ống tay áo thấp, cổ tròn bó sát người, dưới thân là một chiếc quần jean xanh đen trễ lưng bó sát người, sau lưng mang một túi nhỏ màu lam nhạt, phối hợp đôi giày cao gót màu lam nhạt, ai! Thấy đầu ngón chân lóng lánh của Hạ Mạt Mạt lộ ra ngoài, An Phùng Tiên liền xung động.
– Mạt Mạt, cậu thành thật khai báo, đêm qua cậu đã đi đâu? Gọi điện thoại cho cậu thì lại không bắt máy.
Bối Nhị Nhị một bộ hờn dỗi trách cứ, kỳ thực nàng ngày hôm nay cũng rất đẹp, áo T-shirt màu hồng, quần jean lửng xanh đen trễ lưng bó sát người, chỉ là nàng mang một đôi bốt cao, dấu đi cặp giò đẹp bình thường lộ ở bên ngoài.
Hạ Mạt Mạt nói:
– Tớ đi bơi lại vừa nghe nhạc, đồ ngốc, chẳng lẽ không biết gọi điện thoại di động cho tớ sao?
Bối Nhị Nhị cố ý gây hấn, có chút ý xấu:
– Điện thoại di động cậu không phải là bị An… An lão sư vứt đi sao?
Hạ Mạt Mạt lập tức từ bao trong túi xuất ra một chiếc điện thoại di động iPhone 8 mới cáu:
– An lão sư đền cái mới cho tớ, cậu nói xem, đẹp mắt không?
Đang lái xe, An Phùng Tiên thời khắc chú ý hai gã cô gái xinh đẹp bát quái, nghe Hạ Mạt Mạt vừa nói như vậy, không khỏi trên mặt phát nhiệt, nghĩ thầm không ổn, quả nhiên, mặt Bối Nhị Nhị tối sầm, cái miệng nhỏ nhắn bĩu ra:
– Hừ, An lão sư bất công.
Hạ Mạt Mạt đắc ý cười cười:
– Bất công? Nói ngược sao?? Cậu đi học có thể đc ngủ như heo trong lớp, tớ… tớ chỉ bất quá chơi điện thoại một chút đã bị mắng, bị quẳng đồ đạc, thực sự là thật thê thảm ohhh.
Bối Nhị Nhị ngẫm lại cũng phải, dường như cảm thấy An lão sư đối với nàng Bối Nhị Nhị tốt hơn, trong lòng nhất thời thoải mái hẳn lên:
– Hehe… An lão sư không phải là đã đền con Iphone 8 mới cho cậu sao?
Hạ Mạt Mạt lặng lẽ liếc nhìn An Phùng Tiên, cố ý lớn tiếng nói:
– Cậu cũng để cho An lão sư mắng trước mặt mọi người, quẳng đồ đạc trước mặt mọi người nha, hừ, nói không chừng An lão sư sẽ đền cho cậu một cái đó…
An Phùng Tiên nhanh chóng giảng hòa:
– Tôi van cầu các em, buông tha An lão sư đi ! Đừng nói nữa.
– Ha ha…
Hai cô gái xinh đẹp cười làm một đoàn.
An Phùng Tiên lĩnh giáo nữ nhân lợi hại, hắn mới vừa thở dài một hơi, xe đã đến dưới lầu nhà Dụ Mỹ Nhân, không sai lệch, vừa vặn chín giờ kém 10 giây. Hai vị mỹ nữ tuyệt sắc sớm đã đứng lặng chờ, một vị là Dụ Mỹ Nhân, một vị khác lại là mẫu thân của Dụ Mỹ Nhân, Dụ Mạn Đình.
– Dụ nương… Thật xinh đẹp ohhh, cũng đi cùng chúng ta chứ!
Hạ Mạt Mạt cùng Bối Nhị Nhị hưng phấn sắp lật ngược cả xe.
Dụ Mỹ Nhân xinh đẹp chui vào ngồi phía sau, Dụ Mạn Đình dĩ nhiên thực sự mở cửa xe, ngồi vào chỗ ngồi kế bên tài xế, sau đó nhẹ nhàng mà đóng cửa xe. Thấy An Phùng Tiên có vẻ ngoài ý muốn, nàng cười vui vẻ nói:
– An lão sư, tôi cũng có thể đi cùng chứ?
– Có thể, đương nhiên rồi.
An Phùng Tiên nhanh chóng khởi động động cơ, hắn còn rất sợ Dụ Mạn Đình muốn xuống xe.
– Cảm ơn nha! An lão sư.
Dụ Mạn Đình mềm nhu thanh âm sắp làm cho đầu khớp xương An Phùng Tiên nghe mềm đi, trời ạ! Thanh âm đẹp quá, cùng thanh âm nhõng nhẽo của An Viện Viện tuyệt đối không phân cao thấp.
– Không cần cảm tạ, không cần cảm tạ, hoan nghênh Dụ nương…
An Phùng Tiên nghe thấy được mùi thơm thấm người, hắn chú ý tới, Dụ Mạn Đình mặc váy ngắn màu xanh nhạt thực sự quá đẹp, quá mốt, đùi đẹp lõa lồ gợi cảm thon dài, trời ạ! Làm người ta tim đập thình thịch và ở dưới đũng quần thằng nhỏ cũng bắt đầu chào cờ.
Sau xe hai tiếng thét chói tai:
– Gọi Dụ tỷ tỷ.
An Phùng Tiên sửng sốt, lập tức gật đầu:
– Dụ tỷ tỷ, Dụ tỷ tỷ, hoan nghênh thao tỷ tỷ.
Dụ Mạn Đình bật cười:
– Không chào đón tôi cũng muốn đi, dù sao hôm nay cũng là ngày lành.
Dụ Mỹ Nhân cũng cười duyên hát đệm:
– Mẹ em nói, ngày hôm nay 9h xuất môn, Đông, Tây, Nam, Bắc đều có thể gặp thần tài, là đại cát tốt nhất.(Bên Trung Quốc rất coi trọng mấy cái giờ xuất hành này à nha)
– Oa!
Lại là một mảnh tiếng thét chói tai, vô cùng náo nhiệt.
An Phùng Tiên thừa cơ ngắm Dụ Mạn Đình, không nghĩ tới Dụ Mạn Đình cũng đang đánh giá An Phùng Tiên, bốn mắt tương giao, hai người đều nhìn nhau cười. Trước, An Phùng Tiên nghe qua Bối Nhị Nhị nói khoác, đã lưu lại ấn tượng tốt tại trong lòng Dụ Mạn Đình, hôm nay nhìn thấy, còn cảm thấy An lão sư nhã nhặn ngại ngùng, không giống người thô lỗ, trong lòng không khỏi đối với An Phùng Tiên lại tăng thêm vài phần hảo cảm.
An Phùng Tiên đã điều tra qua Dụ gia, cũng đã gặp Dụ Mạn Đình, nhưng đều là cự ly xa quan sát, cùng hiện đang đối mặt so sánh, Dụ Mạn Đình càng là đẹp đến khó có thể nói nên lời, vị thiếu phụ này mặt trái xoan, nguyệt mi mắt phượng, châu môi răng ngọc xinh đẹp, sợ rằng trong thiên hạ chỉ có một mình An Viện Viện có thể so sánh, trách không được các nàng sinh ra con gái đều là bảo bối tụ tập nhân gian tinh hoa, ngưng kết thiên địa linh khí.
—Hết chương 65—